Đệ Nhất Sát Thủ Phu Nhân

Trên chiếc máy bay tư nhân. Người đàn ông với vẻ mặt thanh tú, đôi mắt chăm chú nhìn vào tấm thiệp vàng kim. Chữ viết tinh sảo kết hợp với hình vẽ, có thể nói nó đẹp mắt đến cỡ nào và chủ nhân tấm thiệp là Hắc Minh Quân.
Đối với hắn, tấm thiệp này chả có giá trị cũng như đồ bỏ đi. Nội dung liên quan đến buổi đấu giá của Nam gia. Xem ra viên kim cương này đã lọt tầm mắt nhiều người rồi.
Tại biệt thư của Hạ Đông Đông, nó đang nằm ngủ ngon lành trên giường, không biết do nó giết người quá nhiều nên ngủ ko yên ?
Hắc Khương Tú vào phòng nó, lật chăn lên. Chưa kịp định hình cậu đã bị nó đá vào tường. Cậu khổ sở ôm bụng đứng dậy nói :" chết tiệt, cô là thú à, có cần đá tôi như vậy ko"
Nó ể oải ngồi dậy, tóc tai bù xù, mặt bơ phờ nói:" đây gọi là phản xạ, cháu bị như vậy là đáng. Dám phá giấc của cô"
- tôi có lòng tốt đánh thức cô để thưởng thức trò vui. Cô còn đá tôi- cậu hậm hực nói rồi nhìn nó. Bộ dạng của nó bây giờ rất giống vừa đánh giặc về.
Thật tình....nhục mặt quá đi !!
Nó lê lết xuống giường, vào làm vscn. 15 phút sau, bộ dạng này đã xoay 180 độ. Nó mặt áo phông và quần short. Lộ ra đôi chân trắng nỏn của nó.
Hắc Khương Tú đứng dựa ngay cửa. Tay quơ quơ tấm thiệp vàng kim. Nó sải bước ra khỏi phòng tiện tay lấy tấm thiệp, Khương Tú đi sau nó.
Nhìn lướt qua tấm thiệp nó nói :" một là cô ta chưa biết thủ phạm gây ra tai nạn hôm qua. Hai là cô ta cố ý mời mình"

Khương Tú dường như tán thành nói " lần này có chú đi"
Nó khựng lại nhưng nhanh chóng khôi phục lại tinh thần đi xuống phòng khách. Nó ngồi xuống ghế rồi chống cằm nói :" nhiêu đây không đủ"
- cô nói đúng, nhưng chúng ta cần làm gì ?
- hay là trộm viên kim cương đi- nó hớn hở nói
- bà cô à ! Viên kim cương này đã lọt tầm mắt khá nhiều người. Chắc chắn Nam gia đã biết, thế nào cũng thắt chặt an ninh.
- chúng ta sẽ làm được - nó thản nhiên nói
- tiệc lúc 7 giờ tối nay, cần phải chuẩn bị
- vào công ty rủ Tử Sam và Đông Đông đi mua sắm - nó đứng dậy đi rồi quay lại nói tiếp- cháu cùng Duyệt Phi chuẩn bị luôn đi.
Nó lấy tạm chiếc Cadillac đen rồi chạy đến công ty. Trên đường đi có đầy hình ảnh của Nam Ân Hi với mái tóc hồng. Còn có hình ảnh tay cô bị lộ ra với đầy vết trày xước. Nó thầm cười trong lòng
.
Lẽ nào cô ta lại có kết cục thảm hơn Hạ Vy Vy ?
Đến công ty, Lâm Tử Sam đang làm thí nghiệm thì bị nó lôi đi làm ống nghiệm ngàn năm của cô vỡ. Thấy như vậy cô khóc không ra nước mắt luôn a.
Còn Hạ Đông Đông đang bù đầu bù cổ xem hợp đồng cũng bị nó lôi đi.
Cả 3 đi hơn 4 tiếng. Nó thì vừa mắt chiếc váy ren màu đen. Hạ Đông Đông thì chọn màu xanh ngọc cúp ngực. Lâm Tử Sam dĩ nhiên trắng tinh khiết tay dài tới khuỷu tay.
Vừa chuẩn bị xong, họ lên xe tới thẳng buổi tiệc. Lúc đó Khương Tú và Duyệt Phi đã đến.
Buổi tiệc đa số là nhưng người có tiếng tăm, cậu ấm ông lớn,... khi nó bước vào cả sảnh đều im lặng, nhiều ánh mắt hướng về nó
- Hắc Minh phu nhân đây sao?

- Thật là xinh đẹp
- Người như vậy mà là người đàn bà của Hắc Minh Quân đây sao
Nó vừa đi vừa quan sát. Bỏ ngoài tai lời nói của họ. Nhưng 4 người còn lại thì mặt đen lạ.
Ở đây an ninh khá chặt chẽ, nó phân tích trong đầu. Vừa đúng lúc chạm mặt Nam Ân Hi.
Có lẽ cô ta đã khoẻ lại nhưng hiện giờ trong sảnh khá nóng mà cô ta lại diện chiếc váy xanh biển tay dài và váy dài chạm xuống đất. Tóc thì quấn một tấm vải khá đẹp nhìn vào rất thời trang.
Nhưng trong mắt nó, cô ta như vừa đi tu về. Không thể tin được, cô ta che giấu khá giỏi.
Nam Ân Hi ánh mắt khinh bỉ hướng về nó. Cầm ly rượu đến nói :" Phong Khắc Tinh không ngờ cô vẫn còn mặt mũi đến đây"
Do cô ta cố ý nói to nên mọi ánh mắt hướng về nó. Khắc Tinh thản nhiên, thanh âm diụ dạng vang lên nói :" chả phải cô cũng vậy sao, thê thảm cỡ này mà còn tham gia tiệc. Tôi nghĩ Nam Ân Phúc nên chủ trì tiệc còn hơn"
Ánh mắt nó chứa đầy sự khiêu khích. Dường như Ân Hi hiểu ý nó. Cô tức giận quát "cô được lắm, chính cô hại tôi thế này. Tôi bắt cô phải trả giá"
Ân Hi nhào tới nó. Ánh mắt đầy căm phẫn.
Nó ko sợ hãi đứng yên tay chuẩn bị lấy con dao ra thì ko biếtt Tô Kiệt và Tuấn Kiệt từ đâu xuất hiện chặn Ân Hi lại. Vòng eo bị bàn tay cứng rắn ôm lấy. Nó ngước mặt lên nhìn.
Quả nhiên, người đàn ông này xuất hiện. Lại khá đúng lúc.

- Nam Ân Hi. Cả Hắc Minh phu nhân cô dám động ? Tôi chưa chết đâu, đừng nghĩ đến việc xem tôi là không khí, muốn làm gì thì làm - Minh Quân lạnh lùng nói
- cô ta mà xứng làm Hắc Minh phu nhân ?- Ân Hi khinh bỉ nói
- cô muốn chết ?- nó tức giận nói
Minh Quân vỗ lưng nó. Cũng như âm thầm bảo nó bình tĩnh rồi quay qua nói " Nam gia nhà cô chỉ là tép rêu với Phong gia. Nên cẩn thận miệng mồm đi. Nếu ko tôi có thể thay vợ tôi xử cô" hắn nói xong rồi ôm eo nó. Kéo nó đi.
Cả bộ bốn đứng xem kịch nảy giờ mặt cười hớn hở rồi đi theo nó. Vẻ mặt của Ân Hi đen hơn cả đáy nổi a.
Trong lúc đó Ân Hi cắn răng, tức giận đến nổi run cả người. Nam gia cô chỉ là tép rêu với Phong gia ? Là ý gì !
Cô biết Hắc Minh Quân không bao giờ nghĩ gì nói đó, lúc nảy chắn chắn một phần công bố với mọi người. Vợ hắn là Phong Khắc Tinh không phải Nam Ân Hi này.
Chẳng lẽ Hắc Ngạo Lâm nói dối Nam gia ??
Cô mặt xác. Trong lòng thầm nguyền rủa "Phong Khắc Tinh, tôi ko tha cho cô đâu, cô đi chết đi !!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận