Nhìn dấu vết trên nền gạch, ánh mắt Kiều Vãn nhanh chóng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo sâu thẳm.
Thực lực của nữ quỷ này thật dữ dội.
Nghĩ đến đây, Kiều Vãn thấy nữ quỷ hét lên một tiếng chói tai, hất tóc, hung hăng đánh tới chỗ cô.
Đột nhiên bị tấn công không kịp phòng ngừa, Kiều Vãn chỉ nghe thấy một tiếng bốp, chiếc ghế bên cạnh cô đã bị đập tan thành nhiều mảnh.
“Chỉ là một tiểu quỷ, đừng quá kiêu ngạo!” Nói xong lời này, Kiều Vãn dùng sức cắn đầu ngón tay, bôi máu lên trên thanh kiếm gỗ đào.
Máu chảy ra, dính hết toàn bộ thanh kiếm gỗ đào.
Cô chém mạnh một cái, lập tức cắt đứt đuôi mái tóc dài của nữ quỷ như cắt đậu hủ.
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt cô càng lúc càng thêm cuồng loạn, Kiều Vãn tiến lên theo cô ta, nhanh chóng cắt phăng mái tóc, sau đó phóng hung hăng đâm tới nữ quỷ.
Nữ quỷ không ngờ Kiều Vãn lại lợi hại như vậy, lập tức xoay người bỏ chạy!
Hai tay Kiều Vãn còn dính máu tươi, dùng sức đó túm chặt đầu tóc của nữ quỷ này!
“Ahhhhh!” Nữ quỷ hét thảm một tiếng, Kiều Vãn dùng một kiếm đâṁ mạnh vào phía sau lưng nữ quỷ!
Tiếng thét thảm thiết gần như có thể xuyên thủng mái nhà, nữ quỷ trừng lớn hai mắt, phẫn hận nhìn Kiều Vãn.
Sau đó thân hình nữ quỷ lóe lên, thân hình nữ quỷ hóa thành một làn khói đen nhanh chóng chạy trốn.
Nữ quỷ không nói gì bỏ chạy, Kiều Vãn nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay, đuổi theo.
Nữ quỷ áo đỏ trốn khỏi phòng bệnh, thoăn thoắt chạy qua dãy hành lang vắng lặng không người, đi đến đâu cũng thấy gió lạnh thổi lên khắp nơi, ánh đèn le lói chập chờn.
Kiều Vãn đuổi theo sát sau lưng, không hề chậm hơn tốc độ của nữ quỷ.
Cuối cùng, nữ quỷ áo đỏ biến thành làn khói đen chui vào một căn phòng.
Căn phòng này không có khóa, Kiều Vãn cũng không có xông vào.
Cô vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy tấm biển trên cửa đề mấy chữ.
“Nhà xác.”
Ba chữ to đặc biệt dễ thấy, lộ ra vẻ chết chóc ảm đạm.
Người canh giữ nhà xác không ở đây vào lúc này, dù sao nơi này cũng không phải là nơi ai cũng tùy tiện muốn đến.
Do dự một chút, Kiều Vãn đẩy cánh cửa trước mặt, chậm rãi đi vào nhà xác.
Một làn hơi lạnh lẽo xông thẳng về phía cô.
Nhà xác này không lớn, ánh đèn cũng rất mờ ảo, tạo cho người ta một cảm giác vô cùng áp lực.
Kiều Vãn nhìn thấy làn khói đen hoàn toàn chui vào trong tủ đông nơi cất giữ thi thể.
Kiều Vãn bước nhanh đến vị trí mà nữ quỷ áo đỏ đang ẩn náu, cô mở chốt ở vị trí đó, kéo tấm ván giường có xác chết ra khỏi tủ đông.
Kiều Vãn mở khóa kéo túi vải đựng thi thể ra, Kiều Vãn nhìn thấy một thi thể nữ đã đông cứng.
Cô nhìn thấy tử thi trước mắt mở to hai mắt đầy tức giận, trong mắt tràn đầy phẫn hận đối với thế giới này.
Tóc của xác chết rất dài, dung mạo rất xinh đẹp, trên người tử thi đã hiện ra màu tím sẫm.
Điều bắt mắt là phần bụng nhô cao của tử thi.
Có vẻ như cái thai đã được tám hoặc chín tháng, trước khi chết, thi thể người phụ nữ này là một người phụ nữ đang mang thai.
Thảo nào, oán khí lại lớn đến vậy.
Nữ quỷ thoắt ẩn thoắt hiện, nay vẫn chưa thấy tăm hơi.
“Cô đang làm gì vậy!” Đúng lúc này, một giọng nói hiền hậu và già nua đột nhiên vang lên ở bên cạnh Kiều Vãn, khiến cô căng thẳng quay đầu lại nhìn.
Cô nhìn thấy một ông già có dáng người thấp và gầy đứng cách cô không xa, đang nhìn cô với đôi mắt mờ đục không hài lòng.
"Sao tùy tiện làm phiền giấc ngủ của người đã khuất như vậy? Cô gái, lá gan cô thật lớn."