Sân nào? Diệp Trường Thanh nghĩ thoáng cái đã hiểu ngay: “Tôi ở sân này...”
Trương Bưu nói thẳng ngắt lời Diệp Trường Thanh: “Vớ vẩn, cậu ở sân này thì tại sao tôi lại không biết chứ? Cậu có nhầm không đấy!”
Khi thấy dáng vẻ nói chuyện mà cứ lên mặt nạt người của anh ta, Diệp Trường Thanh hơi khó chịu: “Không nhầm đâu, tôi là bạn trai của Triệu Thu Yên.”
Trương Bưu thầm cười khẩy, nhóc à, lỗi của cậu năm ở thân phận bạn trai của Triệu Thu Yên đấy.
Kể từ khi đặt chân vào sân này, cậu đã xui xẻo rồi.
Trong lòng nghĩ vậy, ngoài mặt anh ta vẫn đang diễn, hơn nữa còn diễn khá là khoa trương, anh ta chỉ thẳng vào mặt Diệp Trường Thanh: “Vớ vẩn! Sao chủ tịch Triệu có thể thích loại người như cậu được? Cậu...!Cậu tới đây ăn trộm chứ gì? Mấy ngày trước trong nhà mới có ăn trộm, mất mẹ nó một cái đồng hồ đeo tay, cuối cùng cũng tìm được cậu rồi!”
Lúc nói, anh ta định lại gần ra tay.
Diệp Trường Thanh cảm thấy hành vi cử chỉ của người này hơi bộp chộp, bèn vội lùi về sau: “Đừng ra tay, tôi là bạn trai của Triệu Thu Yên, anh có thể gọi cho Triệu Thu Yên để xác minh.”
Trương Bưu cười thầm trong lòng, ông đây muốn đánh cậu bầm mắt, gãy mũi, sứt môi, rụng răng, muốn cho cậu lên hương đây này.
Trong lòng anh ta nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại cứ bô lô ba la: “Cậu còn dám nói dối tôi nữa à, số người theo đuổi chủ tịch Triệu không tới một trăm thì cũng tám mươi.
Nhưng chủ tịch Triệu đều không thích, bởi vì trên thế giới này.
không có người đàn ông nào xứng đôi với cô ấy.
Cậu lại càng không xứng! Cậu đừng hòng gạt tôi, đứng lại! Nếu cậu không chịu đứng lại thì tôi sẽ đánh cậu đấy!”
Thấy giải thích không có tác dụng, Diệp Trường Thanh đành phải lùi về sau.
Trương Bưu cảm thấy lửa cũng cháy đủ lâu rồi, bèn sải bước tiến lại gần Diệp Trường Thanh, tay phải nắm thành cú đấm đánh về phía huyệt Thái Dương của anh.
Diệp Trường Thanh nhanh chóng lùi lại, vừa lùi vừa la lên: “Hiểu lầm, hiểu lầm thật mà, anh có thể đi tìm Triệu Thu Sơn để xác minh, anh ta biết tôi đấy.”
Anh lùi liên tục về sau mấy bước, cuối cùng lùi tới chân tường, không thể tiếp tục lùi được nữa.
Trương Bưu thấy thế thì biết cơ hội đã đến, tay đánh càng nhanh hơn.
Một cú đấm về phía huyệt Thái Dương của Diệp Trường Thanh.
Diệp Trường Thanh vẫn thấy là lạ, anh đã giải thích rồi mà anh chàng này lại không chịu gọi điện thoại để xác minh tính chân thực?
Lại còn nhắm ngay vào điểm yếu hại!
Thấy cú đấm đang tới, anh không tránh được nữa, bỗng một tia sáng lạnh lướt qua trong mắt.
Anh nhích sang bên cạnh nửa bước rồi nghiêng người về phía trước, tung một cú đấm về phía bụng của Trương Bưu.
Bốp!
Một tiếng động trâm vang lên, Trương Bưu văng ra xa hơn hai mét như một cái bao rách rồi ngã phịch xuống đất.
Sau đó anh ta ôm bụng, đau đến mức co người lại như một con tôm.
Tại góc tường cách đó không xa.
Triệu Thu Sơn đang hào hứng xem, đột nhiên nhìn thấy cảnh này thì kinh ngạc há hốc mồm.
Hồi lâu sau vẫn chưa khép miệng lại được.
Cậu ta dữ vậy sao?
Ở cửa sân, Triệu Thu Yên dẫn một cặp vợ chồng trung niên vừa đi vào đã nhìn thấy cảnh này.
Triệu Thu Yên không rõ tình huống ra sao: “Có chuyện gì vậy?”
Thấy Triệu Thu Yên trở về, phản ứng đầu tiên của Trương Bưu là thay đổi sắc mặt, biết mình xui xẻo rồi, sau đó anh ta chợt nhanh trí ôm bụng kêu rên: “Chủ tịch Triệu, có trộm lẻn vào sân này.
Tôi định bắt cậu ta lại nhưng cậu ta bảo mình là bạn trai của cô.
Hạng người tào lao thế này sao có thể xứng làm bạn trai của cô chứ.
Đến lúc tôi hỏi thì cậu ta lại ra tay đánh tôi, chủ tịch Triệu, cô mau chạy đi, nhanh lên.
Cậu ta có xu hướng bạo lực, nếu cô không đi sẽ muộn đấy.”
Triệu Thu Yên vừa định hỏi Diệp Trường Thanh có chuyện gì xảy ra?
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá.
Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Ba cô ấy là Triệu Minh Đào nghe nói Diệp Trường Thanh có xu hướng bạo lực bèn lập tức cau mày, nhìn về phía Diệp Trường Thanh.
Thấy lúc này Diệp Trường Thanh vẫn còn cầm nắm đấm như thể chưa đánh đủ và vẫn chưa thoả mãn.
Vẻ chán ghét thoáng qua trong mắt ông ấy: “Cậu là Diệp Trường Thanh à?”
Diệp Trường Thanh lườm Trương Bưu, tên khốn này nói anh là kẻ trộm trước, bây giờ lại còn gán cho anh cái mác bạo lực.
Nhưng lúc này anh không có thời gian tính sổ với anh ta.
Anh phải ứng phó với ba vợ trước đã: “Dạ vâng, cháu là Diệp Trường Thanh, lúc nãy chỉ xảy ra chút hiểu lầm thôi ạ”
Triệu Minh Đào liếc nhìn dáng vẻ đau đến mức muốn chết đi cho xong của Trương Bưu, sau đó khit mũi với Diệp Trường Thanh: “Hiểu lầm nên đánh người ta àm.