Đế Quân


Phanh, phanh!
Nổ tung sinh ra năng lượng rung động, hóa thành một lỗ đen cực lớn, lỗ đen này không ngừng xoay tròn, năng lượng kinh người tỏa ra, vật chất bị nó bao phủ đều lập tức hóa thành hư vô!
- Phòng ngự!
Tất cả mọi người toàn lực thi truyển huyền khí bao phủ, tương liên ở giữa không trung, hóa thành bình chướng năng lượng khổng lồ.
Bồng!
Bình chướng năng lượng vừa hiện ra, những năng lượng rung động cũng xuất hiện.
Nhìn qua những thân ảnh không ngừng rút lui kia, từng tia ánh mắt đều ngây ngốc, ngay cả người quen thuộc như Thần Dạ giờ phút này cũng sợ hãi thán phục không thôi.
Ầm ầm!
Ở phía chân trời, lỗ đen kia xoay tròn càng nhanh, nhưng mà bởi vì thời gian trôi qua thì năng lương rung động cũng không còn khủng bố như trước.
Trong năng lượng gió lốc tàn sát bừa bãi, hai thân ảnh bay ra ngoài, sau đó nện xuống đất.
Tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng, so sánh ra thì đạo kim quang kia chật vật không chịu nổi, thời điểm kim quang lướt đi, giọt giọt máu màu vàng chảy xuống, khí tức giảm đi rất nhiều.
Mà đạo hắc quang bên kia chỉ có khí tức uể oải, mặc dù có thương tích nhưng cũng rất bí mật, không có bị người ta phát hiện.
Ngũ trảo kim long cùng Hóa U Côn Bằng, ai mạnh ai yếu, hiện tại nhìn là biết.
Ánh mắt nhìn xa xa, lại có chút ngây ngốc, ngũ trảo kim long là hy vọng cuối cùng của bọn họ, nếu nó thất bại thì ở đây không có ai là đối thủ của Hóa U Côn Bằng, đây có phải là công kích cuối cùng hay không, chẳng ai biết được!
- Hoàng tộc long tộc!
Giữa không trung, Hóa U Côn Bằng lúc này nói vang vọng khắp không gian:
- Mộng tưởng cả đời của ta chính là nuốt một con ngũ trảo kim long, hắc hắc, ở chỗ này đã rất nhiều năm, ngày nay chỉ cần nuốt ngươi thì ta có thể phá phong mà ra, thế gian to lớn, từ nay về sau sẽ lấy Côn Bằng nhất tộc chúng ta vi tôn!
- Om sòm!
Một giọng nói lạnh lẽo không mang theo chút cảm tình vang vọng, giọng nói vang lên trong đám người, thân ảnh Huyền Vũ bay lên không trung như chiến thần, bước đi ra khỏi bình chướng năng lượng lung lay sắp đổ!
Bây giờ nhìn qua Huyền Vũ, ánh mắt đám người Thần Dạ co rút, Huyền Vũ vẫn là Huyền Vũ, nhưng mà khác biệt quá lớn so với lúc trước.
Không đơn giản là phát ra khí tức cường đại, trong đồng tử Huyền Vũ lại không mang theo cảm tình nhân loại, giống như một con dã thú không có linh trí.
Nhưng mà lúc này ánh mắt như dã thú của hắn bắn ra tinh quang, mọi người nơi đây cảm thấy nguy hiểm, dù cho là Hóa U Côn Bằng, cũng cảm giác được nguy hiểm.
Mà hắn bày trạng thái ở đây, dường như nó so với đối mặt ngũ trảo kim long còn ngưng trọng hơn nhiều.
- Tiểu tử nhân loại, rốt cuộc ngươi là ai?
Hóa U Côn Bằng ngưng trọng hỏi.
- Hắc hắc!
Huyền Vũ cười lạnh, bước chân nhẹ nhàng nhưng lại trầm ổn, lập tức thân thể giống như thuấn di xuất hiện trước người Hóa U Côn Bằng, nhanh chóng tới khó tin, lại không có phát hiện vì sao Huyền Vũ làm được như vậy.
Ngóng nhìn Hóa U Côn Bằng, Huyền Vũ chậm rãi ra tay, chợt một quyền dùng tốc độ không tin nổi đánh nó bay ra ngoài.
- Muốn chết!
Hóa U Côn Bằng giận dữ, cho dù Huyền Vũ mang cho nó cảm giác nguy hiểm, nhưng mà hung hăng càn quấy như thế, từ khi sinh ra tới bây giờ Hóa U Côn Bằng chưa từng có gặp qua.
Tiếng thét dài vang lên, lúc này Hóa U Côn Bằng nhanh chóng xông tới như xe tăng, mang theo lực lượng cuồng bạo ập tới.
Oanh!
Hai lực lượng cường hoành va chạm với nhau, trực tiếp khiến không gian hỗn loạn vỡ tan, lại vỡ vụn lần nữa, trong một khu vực như vậy có hai thân ảnh một lớn một nhỏ va chạm với nhau, sau đó lui ra.
- Lại đến!
Sau khi ổn định thân thể, Huyền Vũ lại tiếp tục lao tới, mang theo lực lượng cường đại lao lên, Hóa U Côn Bằng bên kia cũng không sợ hãi, thân ảnh khẽ động, thân ảnh khổng lồ va chạm với Huyền Vũ.
Bồng bồng bồng!
Mỗi một lần va chạm đều làm bầu trời run rẩy và vỡ vụn, chiếu theo phương thức chiến đấu của hai người, mọi người không chút nghi ngờ, đến cuối cùng Phương Huyền Thánh Trận sẽ không chịu nổi và vỡ ra.
Nhưng hiển nhiên cho dù là Huyền Vũ hay là Hóa U Côn Bằng, trong công kích này đều không thể tiếp tục quá lâu, nhưng mặc dù là như vậy, một người một thú công kích như vậy diễn ra mấy chục lần.
Va chạm mãnh liệt như thế, hai thân ảnh một lớn một nhỏ như nỏ mạnh hết đà, dù cho đứng thẳng trong hư không thì toàn thân không ngừng run rẩy, rất hiển nhiên, đây là bọn họ dựa vào ý chí cường đại, giúp bọn họ giữ vững thân hình.
- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?
Hóa U Côn Bằng thở phì phò, nó cho tới bây giờ không có nghĩ tới, ở chỗ này có một ngày bị tiểu tử nhân loại bức tới mức này.
Dùng thực lực và tầm mắt của nó, tự cho là có thể nhìn thấy trong người Huyền Vũ có che dấu quá nhiều, thế nhưng mà trong trí nhớ của nó không phát hiện ra gia hỏa che dấu lai lịch là ai.
Chuyện này quá sức khó tưởng tượng.
Hóa U Côn Bằng từ viễn cổ tới nay, bởi vì bị phong ấn chặt cho nên đào thoát pháp tắc tự nhiên, không có đạt thực lực đỉnh phong, sống tới tận bây giờ.
Trong năm tháng lâu dàu đó, cho dù không thấy mặt trời, nhưng mà nó biết rõ, đám người hôm nay không ai mạnh hơn nó, nhưng mà nó không phát hiện được lực lượng ẩng tàng trong người Huyền Vũ có xuất xứ từ nơi nào.
Hắc hắc!
Huyền Vũ chỉ cười lạnh, chợt thân thể có huyết tinh chảy ra, toàn thân của hắn biến thành huyết nhân, từ không trung rơi xuống.
- Đại hoàng tử!
Bàng Tông lao lên tiêp được Huyền Vũ, lúc đầu Bàng Tông thình lình cảm ứng được trong người Huyền Vũ giống như bị đao cắt ra, cực kỳ thê thảm, ngay cả tính mạng đặc thù cũng tiêu tán.
- Thần huynh đệ!
Thần Dạ cùng Tử Huyên nhanh chóng chạy đến, sau khi cảm ứng được tình huống trong người Huyền Vũ, loại rung động này không yếu hơn Bàng Tông.
- Ta không sao, các ngươi đừng lo lắng, cởi bỏ phong ấn nên hao tổn mà thôi, nghỉ ngơi một thời gian ngắn là tốt rồi.
- Ngươi nghỉ ngơi thật tốt! Bàng huynh, giúp ta chiếu cố hắn.
Thần Dạ không phải Bàng Tông, tuy rung động vì thương thế của Huyền Vũ, nhưng mà cũng cảm ứng được hắn không có chuyện gì..
Huyền Vũ liều lĩnh, đổi lấy Hóa U Côn Bằng trọng thương, chuyện này không thể bỏ qua tâm ý của hắn được.
- Mọi người, còn có thể ra tay chứ?
Một câu truyền ra, đám người đứng ngoài xem nhìn tỏa ra chiến ý kinh thiên, Huyền Vũ ra tay, làm cho bọn họ quá mức rung động, cho dù cuối cùng không thể đánh bại Hóa U Côn Bằng, nhưng mà bất khuất trong đó mọi người hiểu được.
Cho dù Huyền Vũ che dấu quá nhiều, nhưng mà ai không có che dấu chứ, chẳng lẽ chiến tâm cũng không có sao?
Cảm thụ được chiến ý nồng đậm kia, Thần Dạ chỉ vào Hóa U Côn Bằng xa xa, cất tiếng cười to:
- Hôm nay nó đã nỏ mạnh hết đà, chúng ta liên thủ, làm thịt nó!
- Tốt, làm thịt nó, chắc hẳn thịt của nó rất mỹ vị!
Quần chúng sôi sục, cho dù bị thương nặng hoặc là bị thương nhẹ, giờ này khắc này đều không quan trọng, lúc này có mấy trăm công kích đánh thẳng vào Hóa U Côn Bằng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui