Đế Quân


Như thế mà xem, thành trì của phương không gian thông đạo này nhất định là cực kỳ phồn hoa, nếu không sẽ không có người đến người đi thường xuyên như thế.
Trong không gian lại là một trận quang mang chớp hiện, chợt hai đạo thân ảnh từ trong đó thiểm lướt ra, chợt bàn chân ở trong hư không nhẹ điểm, từ từ hạ xuống ở bên trên thạch thai.
Hai người này tự nhiên là Thần Dạ cùng Tử Huyên từ không gian thông đạo của Thái Hạo môn rời đi.
Ở lúc nhìn thấy bất phàm của thạch thai cùng với dòng người không ngừng đi lại, Thần Dạ cũng không nhịn được mà âm thầm cắn chót lưỡi, một phương thành trì này không khỏi cũng quá náo nhiệt một chút.
Dĩ nhiên, náo nhiệt cũng có tiền vốn cùng tư cách để náo nhiệt.
Trước lúc đến cũng đã nghe Bàng Tông nói, Thái Hạo môn này có một cái không gian thông đạo, mục đích đi thông cũng chính là tòa thành trì tên là Thiên thành này, chính là một tòa thành trì do Thiên chi nhất tộc thiệt lập ở phía bắc Trung vực.
Thiên chi nhất tộc, đây cũng là một trong tứ đại siêu cấp thế lực ở trong thế gian, mặc dù nơi này không phải là thế lực của Thiên chi nhất tộc, nhưng chỉ bằng vào thực lực của bọn họ cũng đủ để cho Thiên thành này trở nên phồn thịnh.
Từng cái thế lực siêu cấp đều sẽ ở các địa phương khác tại Trung vực có thành trì thuộc về thế lực của bọn hắn, chẳng những là thám thính các loại tin tức của thế gian, đồng thời cũng là đang thua thập các loại thiên tài địa bảo.
Dù sao mặc dù là nội tình của tứ đại siêu cấp thế lực phong hậu cũng không thể chịu được miệng ăn núi lở.
- Thần Dạ, chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, thuận tiện đi hỏi địa phương của Táng Thiên cốc rõ ràng, thời gian đã qua lâu như vậy cũng không cần phải lo lắng nhiều, lấy thực lực của Trạc Ly tiền bối cùng Huyền Vũ, Táng Thiên cốc không thể làm gì được bọn họ, hơn nữa nươi còn chưa đến, tin tưởng bọn họ cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Tử Huyên nhỏ giọng nói.
Thần Dạ gật đầu, hắn không lo lắng Táng Thiên cốc sẽ làm gì với Trạc Ly cùng Huyền Vũ, lo lắng chính là Liễu chi nhất tộc ở sau lưng Táng Thiên cốc, đó mới là một quái vật lớn.
Sau khi hơi dừng lại một chút, Thần Dạ liền dẫn đầu lướt xuống thạch đài, đi vào trong đám người, tùy ý kéo một người lại, hỏi:
- Vị đại ca này, ta muốn hướng ngươi hỏi thăm một chút, Táng Thiên cốc đi như thế nào?
Trung niên nhân kia đột nhiên bị người khác kéo lại, vốn là còn có điều không thoải mái, nhưng sau khi cảm ứng được sự cường đại của Thần Dạ, liền vội vàng cung kính nói:
- Công tử, ở mặt bắc Thiên thành có không gian thông đạo đi thông đến phụ cận Táng Thiên cốc.
- Cảm ơn đại ca rồi!
Thần Dạ vốn định lập tức rời đi nhưng sau đó lại nghĩ một chút, hỏi:
- Đại ca, như vậy gần đây bên phía Táng Thiên cốc có chuyện tình gì đặc biệt phát sinh không, hoặc là nói có hành động gì kỳ quái hay không?
- Việc đặc biệt cùng hành động kỳ quái?
Sau khi trung niên nhân nghĩ một chút, lập tức nói:
- Thật giống như có nghe nói Táng Thiên cốc dường như gặp phải phiền toái gì đó, ngay cả cốc chủ Dịch Trọng đại nhân của bọn họ đều đứng ngồi không yên, bất quá không biết đến tột cùng là phiền toái gì, hơn nữa nghe nói bọn họ cũng không có giải quyết xong phiền toái này.
- Cũng không biết cái gọi là phiền toái của Táng Thiên cốc rốt cuộc là vì Phong Ma cùng Liễu Nghiên hay là Trạc Ly cùng Huyền Vũ.
Thần Dạ im lặc một hồi, chợt nói:
- Cảm ơn đại ca!
Nói xong,móc ra một cái bình ngọc nhỏ đưa vào trong tay của trung niên nhân, làm cho trung niên nhân này hết sức vui mừng, người trẻ tuổi kia tuổi còn trẻ liền cường đại như thế, đồ vật lấy ra tất nhiên cũng sẽ không phải là loại rác rưởi.
Trung niên nhân liên tục nói cám ơn, sau đó lại lập tức nói:
- Công tử, các ngươi từ phần đất bên ngoài đến đây sao?
- Đúng vậy, như thế nào?
Thần Dạ cười hỏi, trung niên nhân này ngược lại cũng có chút thú vị, nhanh như vậy liền muốn tri ân hồi báo.
- Đây thật đúng với câu nói là đến sớm còn không bằng đến đúng dịp!
Trung niên nhân cười nói:
- Ngày mai Thính Nhất lâu nơi đây có cử hành một buổi đấu giá có quy mô vô cùng lớn, nghe nói có rất nhiều thứ tốt được lấy ra để đấu giá, người đến như vậy khẳng định đều là coa thủ, công tử, ngài hẳn là đến dò thăm tin tức đi, đi đến đó hỏi một chút là được.
- Thần Dạ, có thể đi xem một chút, không gấp ở nhất thời!
Tử Huyên ở bên cạnh nhẹ nó.
Nghe vậy Thần Dạ liền đồng ý, Táng Thiên cốc đuổi giết vợ chồng Phong Ma tính ra đã nhiều năm rồi, bằng thực lực cùng tiềm lực của vợ chồng hắn, chỉ cần không bị giết chết, cho đến hôm nay bọn họ hẳn là có thực lực đi đối mặt với truy sát của Táng Thiên cốc.
Nếu sau lưng Táng Thiên cốc có Liễu chi nhất tộc cường đại, phía bắc Trung vực này vừa vặn là phạm vi thế lực của Liễu tộc, liền cần phải đi tìm hiểu một chút về cái thế lực này.
Trên buổi đấu giá ngày mai có lẽ sẽ xuất hiện cao thủ của Liễu chi nhất tộc, chưa thấy được toàn cục thì liền phải đi đến xem một chút.
- Cảm ơn đại ca, chúng ta trước cáo từ!
Thần Dạ ôm quyền, liền cùng Tử Huyên nhanh chóng tiến vào trong đám người.
- Thần Dạ, hiện tại chúng ta có muốn trực tiếp đi tới Thính Nhất lâu dò thăm một chút tin tức hay không?
Trong đám người, Tử Huyên nói.
- Ngày mai nếu quả thật có buổi đấu giá cỡ lớn gì, như vậy nơi này đã là rồng rắn lẫn lộn, hiện tại đi tới Thính Nhất lâu còn không phải là thời cơ, nếu muốn biết tin tức xác thực một chút thế tất phải chờ tới sau khi buổi đấu giá kết thúc.
Liếc nhìn dòng người ở chung quanh, Thần Dạ nói:
- Chúng ta trước tìm một chỗ nghỉ ngơi một đêm!
......
- Công tử gia, sắc trời không còn sớm, làm sao còn chưa nghỉ ngơi!
Trong phòng của một cái khách sạn ở Thiên thành, một gã thanh niên người mặc bạch sắc trường sam, chắp hai tay sau lưng lẳng lặng nhìn về phía quần tinh ở trên bầu trời xa xa.
Nghe được thanh âm êm ái ở phía sau hắn truyền đến, hắn quay đầu lại, nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi ở phía sau ôn hòa cười nói:
- Ngươi cũng không phải là còn chưa nghỉ ngơi ư, đừng để ý, ngươi sớm đi ngủ đi!
Thần sắc của bạch sắc trường sam thanh niên lạnh nhạt, lông mày như kiếm, mắt tựa như sao, trên khuôn mặt anh tuấn có kiên nghị mà thường nhân không có, hắn lúc này phảng phất là đã thụ thương tích, hoặc là cực kỳ mệt mỏi, ở bên trong sắc mặt lộ ra tái nhợt nhàn nhạt.
Nữ tử trẻ tuổi lắc đầu, đem thân thể dám ở sau lưng của hắn, sau đó song thủ vươn ra, ôm chặt lấy hắn, rồi nhẹ giọng nói:
- Ta muốn phụng bồi ngươi!
Bạch bào thanh niên cười cầm tay cô gái, nói:
- Ngươi không phải là đang phụng bồi ta sao, ngươi đã theo ta bao nhiêu năm, ngay cả chính ta đều có chút không nhớ rõ nữa rồi!
Trong đồng tử của nữ tử trẻ tuổi đột nhiên có nước mắt chảy xuống:
- Công tử gia, thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không nên xuất hiện, lại càng không nên xuất hiện ở bên trong sinh mệnh của ngươi, như thế cũng sẽ không mang đến cho ngươi phiền toái lớn như thế!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui