Đế Quân


Không hổ là Trung vực, không hổ là buổi đấu giá do Thiên chi nhất tộc đảm nhận, dõi mắt ở những địa phương khác, Thần binh đều có thể coi là trấn sơn chi bảo của một phương thế lực lớn, mà ở chỗ này mới chỉ là kiện vật phẩm đấu giá thứ hai liền đã lấy ra rồi, làm cho người ta rất mong đợi đến tột cùng ở phía sau còn sẽ xuất hiện đồ vật như thế nào.
Có lẽ chính là loại mong đợi này, cũng bởi vì xuất hiện của Thần binh làm cho không khí trong tràng trong nháy mắt đạt đến một cái đỉnh phong.
Thanh âm của Thiên Mạc Hành nhàn nhạt vang lên:
- Đây là Thần binh, tên là Linh Quang Phân Hình kiếm, giá khởi điểm ba trăm vạn, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn!
Mặc dù Thần binh cũng không phải là vật đứng đầu trong bảng xếp hạng, nhưng ở trong mắt rất nhiều người đều cũng là vật có tiền mà không mua được, muốn mua cũng không có chỗ nào bán ra, vì vậy lời của Thiên Mạc Hành vừa mới dứt liền có một giọng nói vang lên.
- 350 vạn!
Ở Trung vực mặc dù Thần binh không phải là đồ vật trân quý, song số lượng người cần đến vẫn là vô cùng khổng lồ, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì nơi này là Trung vực.
Trung vực diện tích to lớn, số lượng cao thủ càng nhiều hơn, cho nên người tới phân tranh cùng chém giết cũng là phải nhiều hơn, có một thanh Thần binh nơi tay, như vậy tự nhiên cơ hội sinh tồn sẽ lớn hơn rất nhiều.
Trong khoảng thời gian ngắn, giá tiền của Linh Quang Phân Hình kiếm này cũng bị đưa lên tám trăm vạn.
Sau khi đến cái giá tiền này, những người muốn lấy được Thần binh kia liền là trở nên cẩn thận rất nhiều, mặc dù nói đến tham gia lần đấu giá này phần lớn đều là cao thủ, thân gia không ít, nhưng mà thoáng cái muốn xuất ra nhiều kim tệ hoặc là đồ có giá tiền xấp xỉ như vậy cũng không phải là một chuyện dễ dàng quyết định.
Nhưng mặc dù là như vậy, như cũ còn có thanh âm ra giá đứt quãng, để cho người ta rõ ràng biế được Thần binh ở Trung vực được hoan nghênh đến trình độ nào.
- 1100 vạn!
Đột nhiên trên ghế khách quý vang lên một đạo thanh âm trong suốt, lại là Liễu công tử kia, ánh mắt nháy cũng không nháy một cái liền báo ra một cái giá để cho những người đấu giá kia đều là câm như hến.
Trong lúc nhất thời tiếng đấu giá còn lại tất cả đều là biến mất không thấy, mọi người đều là trầm mặc lại, cũng lại không có ý tứ tranh giành cao thấp.
Giá tiền xuất ra vô cùng cao, nhưng đây không phải là nguyên nhân khiến cho người khác vì đó mà không dám tranh đoạt, chủ yếu là bọn họ kiêng kỵ thân phận của Liễu công tử, vì một thanh Thần binh cùng với Liễu công tử có bối cảnh cường đại này xảy ra xung đột, đây không phải là cử chỉ sáng suốt.
Sau khi không nghe được những thanh âm đấu giá khác, Liễu công tử hướng về phía Thiên Mạc Hành ở trước mặt cười nói:
- Thiên lão, cái Thần binh này thuộc về bổn công tử rồi!
Đối với hành động như vậy của Liễu công tử, Thiên Mạc Hành cũng là ngẩn người ra, thân phận của người này không nên để ý tới chuôi Thần binh này a, bất quá nơi là này buổi đấu giá, nếu như không có người khác đáu giá, Linh Quang Phân Hình kiếm này liền thuộc về Liễu công tử rồi.
Một tay giao tiền xong, sau khi cầm Linh Quang Phân Hình kiếm, Liễu công tử cũng không có đem nó cất vào, mà là bước chậm đến phía của Thần Dạ cùng Tử Huyên mà đi.
- Gia hỏa này!
Thần Dạ bất đắc dĩ cười cười, Liễu công tử này thật đúng là rất cuồng vọng, có thể ở trên ghế khách quý ngồi xuống sao lại có người yếu được.
Đến trước mặt Tử Huyên, Liễu công tử tự cho là thân sĩ rất có phong độ nói:
- Cái gọi là danh kiếm tặng mỹ nhân, vị cô nương này, tại hạ Liễu Hàn Song, dùng thanh kiếm này muốn kết giao bằng hữu với cô nương, không biết có nương có thể cho tại hạ mặt mũi hay không.
Mỹ mâu của Tử Huyên vừa nhấc, mặc dù không thấy nàng có bất kỳ tức giận nào, nhưng cỗ lạnh lùng cự người từ ngoài ngàn dặm kia cũng là nhìn thấy được một cách dễ dàng.
- Không có hứng thú!
Thanh âm lạnh lùng băng lãnh làm cho thanh âm trầm thấp ở trong tràng nhanh chóng trở nên vang dội.
Có một ít người ở bên ngoài buổi đấu giá gặp qua Thần Dạ cùng Tử Huyên, biết hai người này không dễ chọc, nhưng ở trước mặt Liễu công tử Liễu Hàn Song sĩ diện thì hiển nhiên là không đủ tư cách.
Liễu Hàn Song cũng là hơi hơi ngẩn ra, hiển nhiên là không ngờ tới đối phương cư nhiên trực tiếp cự tuyệt chính mình như thế, bất quá Liễu Hàn Song cũng không có vì vậy mà tức giận, một nữ tử nếu như dễ dàng liền mắc câu như thế, như vậy người có xinh đẹp hơn nữa bảo đảm chất lượng cũng sẽ không quá lâu.
Càng bị cự tuyệt như vậy càng là cự tuyệt rõ ràng, loại nữ tử này phối với dung nhan cùng khí chất mới là nữ tử cực phẩm, mwois là Liễu Hàn Song hắn thập phần muốn lấy được.
- Ha hả, tại hạ biết làm như vậy có chút đường đột, bất quá tại hạ là thật lòng muốn kết giao bằng hữu với cô nương, hi vọng cô nương suy nghĩ kỹ một chút, tại hạ muốn ở sau buổi đấu giá này kết thúc mời cô nương cùng đi dạo chơi Trường Xuân Hà ở bên ngoài Thiên thành.
Liễu Hàn Song mỉm cười nói, ánh mắt nhìn Tử Huyên không hề chớp, giờ phút này tất cả hỏa nhiệt đều bị hắn ẩn tàng xuống rất tốt, không có chút bất kính nào, hoàn toàn triển hiện ra chính là khí độ tốt đẹp.
- Lập tức cút, nếu không một hơi sau, chết!
Tử Huyên mặc dù không có một chút sát ý hiện lên, nhưng những lời này cũng là làm cho đông đảo người ở chỗ này biết, lời này cũng không phải chỉ là nói chơi mà thôi.
Sắc mặt của Liễu Hàn Song hơi đổi:
- Cô nương...
- Thiên Mạc Hành tiền bối, chẳng lẽ như vậy cũng là quy củ của buổi đấu giá này?
Ngược lại là Thần Dạ không đợi Liễu Hàn Song tiếp tục dây dưa, hướng thạch đài cười nói.
Thần Dạ cùng Tử Huyên sớm đã có người bẩm báo với Thiên Mạc Hành, vì vậy đối với hai người lão một mực dò thăm, ở bên trong thăm dò, thực lực của hai người cũng là để cho Thiên Mạc Hành vì đó mà trong lòng có điều thán phục, cao thủ trẻ tuổi như vậy cho dù là ở trong bốn đại thé lực cũng được cho là siêu quần bạt tụy, nhất là Tử Huyên.
Nghe được lời này của Thần Dạ, Thiên Mạc Hành thu liễm nụ cười ở trên mặt, thản nhiên nói:
- Liễu công tử, đây là buổi đấu giá do Thiên chi nhât tộc ta cử hành, kính xin Liễu công tử cho lão phu một cái mặt mũi.
- Không có ý tứ!
Liễu Hàn Song nhàn nhạt cười một tiếng, chợt liền là hai tay buông lỏng, Linh Quang Phân Hình kiếm huyền phù ở trước người Tử Huyên, nói:
- Bất kể cô nương có nguyện ý kết giao bằng hữu với tại hạ hay không, kiếm này cũng là dâng tặng cho cô nương.
Nói xong trợn mắt nhìn Thần Dạ một cái, xoay người rời đi.
Quả thật là đại thủ bút, Thần binh người khác muốn tìm mà không được, bị hắn tùy ý đưa cho người khác, không hổ là đệ tử của Liễu chi nhất tộc, có khí phách.
- Không cần!
Tử Huyên bấm tay gảy nhẹ, Linh Quang Phân Hình kiếm kia ở trước người lại phát ra một tiếng trầm muộn, chợt giống như mũi tên bắn về phía Liễu Hàn Song nhanh như tia chớp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui