Đế Quân


Thần Dạ có chút giương mắt, trong thanh âm lộ ra vẻ lạnh lùng, hắn cũng không phải là loại người nhân tử nương tay, Đại Thiên Phủ quá hỗn loạn, hắn còn chưa làm xong việc, không muốn kết xuống quá nhiều phiền toái, bằng không thì cái kéo ban nãy cũng không phải chỉ khiến nàng kia chịu chút tổn thương đơn giản vậy rồi.
Đối với lời nói nhìn như bình thản lại ẩn chứa lãnh ý mãnh liệt kia của Thần Dạ, sắc mặt hai trung niên nhân không khỏi thay đổi một lần, ánh mắt lập tức có chút âm trầm xuống.
Ở trong Đại Thiên Phủ rất ít có người dám đối đãi với Lý gia như thế!
Còn không đợi hai người nói gì, thanh âm bén nhọn của cô gái áo tím kia đã lần nữa vang vọng:
- Lý Hằng, Lý Thành, các ngươi còn chờ cái gì, còn không mau động thủ? Bất quá, trước tiên đừng giết tiểu tử này, bắt sống hắn, bổn cô nương muốn rút gân lột da hắn, sau đó treo ở cửa thành mấy ngày, để cho người khác biết rõ, đắc tội bổn cô nương sẽ có hậu quả gì.
Bốn phía đường đi lúc này bởi vì biến cố lần này nên không ít người đều vây lại xem.
Nghe cô gái áo tím nói thế, tất cả mọi người đều lắc đầu, chợt quăng qua ánh mắt đồng tình với Thần Dạ, trong Đại Thiên Phủ này Lý gia chính là một phương bá chủ, cô gái áo tím kia đã bị nuông chiêu đến mức điêu ngoa thành tánh, ai gặp phải nàng, chỉ có thể coi như không may.
Thiếu niên nhân này hẳn là từ nơi khác đến, hôm nay, thật sự là số mệnh hắn không tốt, lại chọc phải nàng kia.
- Nử tử thật cay độc a!
Con mắt Thần Dạ có chút nheo lại, một cổ sát cơ như thực chất đột nhiên hóa thành quang điện, bắn thẳng ra.
Hai người Lý Hằng và Lý Thành ngăn ở trước người sắc mặt lại lần nữa biến đổi, không chút nghĩ ngợi liền động khí tức từng người phá thể mà ra, phảng phất như tường thành ở trên hư không, chặn cổ sát cơ kia lại giữa không trung.
Bắt đầu tư giờ khắc này, bọn hắn từ trên người Thần Dạ cảm ứng được một cổ hương vị nguy hiểm mãnh liệt.
Mắt nhìn hai người vội vàng chạy tới, Thần Dạ sau khi đặt tiểu nữ hài kia qua một bên, lúc này mới đánh ra hai quyền nhanh như điện.
- Bách Chiến Hóa Long!
Tiếng Long ngâm vang vọng, hai thiết quyền, phảng phất như hóa thành Nộ Long gào thét, lực lượng bạo phát ra trong chốc lát khiến cho hai người Lý Hằng có một loại cản giác như bị Viễn Cổ hung thú nhìn chằm chằm vào vậy.
Bồng!
Tiếng thân thể va chạm trầm thấp đột ngột vang lên, chợt mọi người liền kinh ngạc, hai người được xem như là cao thủ trong mắt người thường kia bước chân cấp tốc lui về phía sau, trái lại người thiếu niên trông không chút thu hút kia vẫn vững như bàn thạch, không chút sứt mẻ!
Thiếu niên nhân này, thực lực thật cường đại! Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều cực kỳ khiếp sợ.
Cảnh giới Trung Huyền nhị trọng, quả thật cao hơn Thần Dạ một cấp độ, bất quá, hai người Lý Hằng cũng không phải loại nhân vật như Phong Ma, nếu muốn giết hai người này quả thật căn bản không khiến hắn phí bao nhiêu tay chân.
- Chuyện hôm nay toàn bộ đều do chính cô ta gieo gió gặt bảo, đừng cho rằng ỷ vào sau lưng có thể lực là có thể làm xằng làm bậy, nếu còn đui mù cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!
Thần Dạ ánh mắt âm hàn nhìn hai người Lý Hằng, hắn ngược lại thực sự không phải không muốn giết người, càng không phải sợ chọc phiền toái lớn, mà là có tiểu nữ hài nhi ở bên, Thần Dạ không muốn bởi vì mình nhất thời thoải mái lại khiến nàng xảy ra chuyện.
Nơi này dù sao cũng là Đại Thiên Phủ, đối phương bối cảnh không kém, tạm thời nên làm việc cẩn thận một chút mới tốt!
Bị thực lực Thần Dạ bày ra chấn nhiếp, hai người Lý Hằng cũng không dám có quá nhiều dị động, sau khi liếc qua hắn liền chậm rãi đi tới bên người cô gái áo tím, sau khi cẩn thận từng li từng tí nói mấy câu liền lập tức mang theo nàng cực kỳ không tình nguyện thối lui đi.
Trong lòng hai người rất rõ ràng, nếu thiếu niên thật sự muốn làm gì đó, chỉ bằng bọn hắn còn không thể ngăn được.
Cũng may đây là địa bàn của mình, chỉ cần thiếu niên nhân này không lập tức rời đi, như vậy nhất định sẽ có cơ hội hả giận, cũng không thể khiến bà cô nhỏ xảy ra chuyện trong khi được bọn hắn bảo vệ được.
Cho dù bị lôi đi, nhưng lửa giận trong lòng cô gái áo tím vẫn không tiêu tán, sau khi lên ngựa lại nhìn về phía Thần Dạ, hung dữ quát:
- Tạp chủng vương bát đản, bổn cô nương nói cho ngươi biết, ngươi đời này, cũng đừng mơ sống sót rời khỏi Thiên Phủ rồi, cho dù hiện giờ ngươi lập tức đào tẩu, cũng không có khả năng!
Đối với lời uy hiếp này, Thần Dạ lạnh lùng cười cười không chút để ý, sau khi nhìn ba người kia rời đi, Thần Dạ lúc này mới ôm lấy tiểu nữ nhi kia nói:
- Tiểu muội muội, đi, ta đưa ngươi về nhà, được không?
- Tốt!
Tiểu nữ hài nhi tươi cươi xinh đẹp, từ sắc mặt và ánh mắt nàng, gióng như không có chuyện gì xảy ra vậy, có có sợ hãi gì cả, tựa hồ như không hề lo lắng điều gì cả, nếu như không phải Thần Dạ xen vào việc của người khác thì giờ nàng ít nhất đã mất cả nửa cái mạng rồi.
- Đại ca ca, mẹ bảo ta ra đây mua đồ, ta còn chưa mua xong, ngươi đi theo giúp ta mua xong lại đưa ta về có được không?
Thần Dạ không khỏi thất thần, tiểu nữ hài nhi tình huống thân thể như thế, người nhà của nàng rõ ràng yên tâm để nàng một mình đi lại, hơn nữa còn bảo nàng đi mua đồ?
- Đại ca ca, đi thôi, ở ngay phía trước
- Tiểu muội muội, ngươi tên là gì?
- Ta gọi Tử Linh Nhi, Đại ca ca có thể gọi ta là Linh Nhi, không phải linh trong cơ linh, mà linh trong Tòng Linh Khai Thủy!
- Linh Nhi!
Thần Dạ gọi khẽ, bỗng nhiên ngay lúc đó, hắn điều linh hồn chi lực lặng lẽ thấm vào trong cơ thể tiểu nữ hài nhi, sau đó trong lòng hắn chợt trở nên trầm trọng. . . .
Linh hồn chi lực, hư vô mờ mịt, nếu không cố ý nhằm vào hoặc có kết giới phong tỏa, vậy thì không chỗ nào mà nó không dò xét được cả.
Cho dù Hồn Biến Giả ở trong thế giới võ đạo chỉ là con số cực nhỏ, nhưng cái này cũng ảnh hưởng tới lúc võ giả sử dụng linh hồn chi lực sẽ có trói buộc.
Hồn Biến, đại biểu cho chính là loại phương pháp tu luyện thứ ba, cùng với, sau khi Hồn Biến đạt tới cảnh giới nhất định thì có thể biến hóa mà ra, trợ chủ nhân giúp một tay, những tính chất đặc biệt khác thì dù có Hồn Biến hay không cũng đều giống nhau cả.
Linh hồn chi lực của Thần Dạ sau khi thấm vào trong cơ thể tiểu nữ hài nhi, chỉ được không đến một giây đã có một cổ lực lượng không hiểu cứ thế bức ra ngoài.
Đó là một loại không chút khách khí, phảng phất như linh hồn chi lực của Thần Dạ đã xâm nhập vào một cấm địa vốn không nên tiến vào vậy. Thậm chí, Thần Dạ cảm ứng được, loại xua đuổi này vẫn chỉ là cấp độ nhẹ nhất, nếu mình vẫn khư khư cố chấp, gắng dừng lại lâu hơn, như vậy sẽ không còn bị xua đuổi nữa, mà sẽ là bị... cắn nuốt.
Như thế, liền khiến Thần Dạ hiểu thật rõ Tiên Thiên chi bệnh của Tử Linh Nhi đã vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui