Đế Quân


- Lý gia chủ, cử động này của ngươi, bản phủ có thể cho rằng, ngươi là đang gây hấn với Đại Hoa Hoàng Triêu, có thời cơ thích hợp, bản phủ nhất định sẽ thượng tấu triều đình. Cho nên, kính xin Lý gia chủ ngươi sớm nghĩ kỹ lời giải thích, miễn cho khi cao thủ hoàng triều ta đến ngươi lại có chút trở tay không kịp.
- Ha ha, Phủ chủ đại nhân yên tâm, lão phu đã dám làm, đương nhiên không sợ rồi, tất cả không để ngươi khó xử là được.
Nghe được câu đó, Lý Thiên Hòe chỉ hơi đổi sắc, cũng không có quá nhiều biến hóa, hiển nhiên uy hiếp theo lời Tô Lập ở trong lòng Lý Thiên Hòe hắn cũng không xem như uy hiếp chính thức
Mấy phút đồng hồ qua đi, mắt nhìn cao thủ Lý gia không công mà lui, ánh mắt Lý Thiên Hòe rốt cục có chút biến hóa, bất quá cũng chỉ là thế thôi, tìm được tuy tốt, nhưng không tìm được cũng không sao.
Lập tức, hắn liền ôm quyền trầm giọng nói:
- Phủ chủ đại nhân, thực không có ý tứ, lão phu thật sự là vì giúp cháu gái báo thù mà sốt ruột, cho nên lỗ mãng một chút, kính xin đừng trách móc.
- Việc này, là lão phu không đúng, đợi sau khi lão phu bắt được người nọ lại đến bồi tội với ngươi. . . .
Nói xong, cũng không đợi Tô Lập có phản ứng gì, Lý Thiên Hòe lập tức quay người rời đi.
Đưa mắt nhìn Lý Thiên Hòe rời đi, Tô Lập lạnh lùng cười cười, đợi đến bóng lưng lão ta biến mất, hắn mới đi ra thư phòng, đi đến một nơi sâu trong phủ đệ.
Dùng thực lực của Lý gia, nếu như bọn hắn cố tình, toàn bộ phủ đệ Phủ chủ sẽ bị giám thị toàn diện, ngay cả một con ruồi muốn rời đi cũng sẽ bị bắt lại.
Thần Dạ tất nhiên vẫn chưa rời đi, nhưng ở trong phủ đệ, rõ ràng không bị cao thủ Lý gia tìm được, phần năng lực này có chút không đơn giản.
Tô Lập dần dần cũng đã hơi chấp nhận với quyết định của Thần lão gia tử. . . .
Sâu trong Đại Thiên Phủ chủ phủ, trước một tiểu viện độc lập yên tĩnh, Tô Lập lẳng lặng đứng đấy, đã ba ngày trôi qua rồi.
Trong ba ngày, Tô Lập cũng chưa từng rời đi, ánh mắt và linh hồn cảm giác lực vẫn một mực chú ý đến một căn phòng... Nếu như không phải xác định, Thần Dạ vẫn còn bên trong thì Tô Lập đã thật sự cho rằng trong phòng không có ai rồi.
Sự thật, dưới linh hồn cảm giác lực của hắn, trong gian phong kia rõ ràng lại trống trơn...
Khó trách, đông đảo cao thủ Lý gia lại không phát hiện ra được sự tồn tại của Thần Dạ!
Hồi tưởng lại lúc trước thăm dò, Thần Dạ không trả lời nghi vấn, lúc ấy, Tô Lập cho rằng đó chẳng qua là do Thần Dạ hiểu rõ dụng ý của mình, cho nên mới cố ý nói vậy để ình toàn tâm toàn ý đi chấp hành mệnh lệnh của Vương gia.
Hiện giờ xem ra, thiếu niên này quả nhiên có được bổn sự thường nhân khó sánh bằng!
- Người mà Vương gia nhìn trúng há sẽ là hạng người vô năng? Điểm này, sợ rằng những người chúng ta chưa từng nghĩ qua a?
Tô Lập nhàn nhạt cười khổ, chợt ánh mắt ngưng tụ, cửa gian phòng bị nhẹ nhàng mở ra, thân ảnh Thần Dạ chậm rãi xuất hiện.
- Tiểu thiếu gia, ngài làm sao vậy?
Thần Dạ lúc này vậy mà sắc mặt cực độ tái nhợt, so sánh với lúc bị trọng thương vào phòng lại càng thêm suy yếu, phảng phất như những ngày này hắn bị tẩu hỏa nhập ma vậy.
- A, ta không sao, Tô thúc thúc đừng lo lắng, tiêu hao quá độ thôi.
Thần Dạ lộ ra vài phần đắng chát nói, ba ngày, mượn nhờ trạng thái tốt khi tu vị tinh tiến, hắn dốc hết toàn lực đi luyện hóa khí tức thần bí kia, không chỉ không tiến triển chút nào, ngược lại vì thê mà thiếu chút nữa đã đúng như Tô Lập nghĩ, lâm vào tẩu hỏa nhập ma.
Bởi vậy, hắn cũng biết rõ, khí tức thần bí kia không thể nào luyện hóa được.
Cái này không quan hệ đến tu vị mạnh yếu, nếu bởi vì vấn đề tu vị mà không cách nào luyện hóa, như vậy thì vào lúc luyện hóa ít nhất cũng sẽ khiến Thần Dạ có cảm giác như vậy, nhưng sự thật thì...
Thần Dạ thực không hiểu nổi, thứ kia đến cùng có địa vị gì?
Rõ ràng là bị mình đạt được trong Cổ Đế Điện, theo lý mà nói, có lẽ nên có chút quan hệ với Cổ Đế Điện mới phải, nhưng mà ai biết được, cho dù vận dụng năng lượng Cổ Đế Điện thì nhiều nhất cũng chỉ khiến nó hơi nghe theo mệnh lệnh của mình một chút thôi.
Thần Dạ hiện giờ quả thật cực kỳ phiền muộn.
- Tiểu thiếu gia, ba ngày trước, Lý Thiên Hòe đã tới rồi, ah, chính là gia chủ Lý gia!
Thấy Thần Dạ thật sự không có trở ngại gì, Tô Lập mới đổi chủ đề nói.
Nghe vậy, Thần Dạ cau mày, đã dự liệu được Lý gia sẽ không từ bỏ ý đồ, chỉ là không nghĩ tới, lại là Lý Thiên Hòe tự mình đến, xem ra, cô gái áo tím kia thật sự rất được sủng ái ah!
Thần Dạ không khỏi cười lành lạnh, chợt nói:
- Tô thúc thúc, nói qua về thực lực chỉnh thể của Lý gia ta nghe thử?
- Gia chủ Lý Thiên Hòe, cảnh giới Thông Huyền tứ trọng, trong toàn bộ Lý gia, cao thủ Thông Huyền còn có hai vị, ngoài ra, cao thủ Thượng Huyền bảy vị, Trung Huyền mười tám vị, còn lại ...
Võ giả cảnh giới Trung Huyền trở xuống thật sự không khiến Tô Lập coi trọng.
- Thực lực bực này, xác thực không kém, khó trách có thể trở thành thế lực chúa tể trong Đại Thiên Phủ.
Một cái Lý gia đã như thế, hai thế lực lớn khác, nhất định cũng có thực lực như thế, số lượng cao thủ trong Đại Thiên Phủ chỉ sợ dù phóng mắt khắp toàn bộ Đại Hoa Hoàng Triêu cũng xem như không ít, sự hỗn loạn ở đây cũng không phải bàn cãi.
- Tiểu thiếu gia, phiền toái từ Lý gia ngài thực không cần thuộc hạ tham dự sao?
Lúc này không phải là lời thăm dò của Tô Lập nữa.
Nếu như không có nửa điểm nội tình và tự tin, Lý Thiên Hòe sao có thể bá đạo trong Phủ chủ phủ như thế được? Nếu như Thần Dạ ở chỗ này xảy ra chuyện, Tô Lập muôn lần chết cũng khó thoát khỏi day dứt!
- Không cần!
Thần Dạ cười nhạt một tiếng, không thể phủ nhận, thực lực Lý gia rất cường đại, thực tế tu vị Lý Thiên Hòe còn trên cả Thẩm Nhất Sơn ngày trước, nhưng mình hiện giờ cũng không phải lúc trước có thể so sánh nữa.
Đạt tới cảnh giới Trung Huyền không nói, gặp gỡ trong khoảng thời gian này cũng không nhỏ, thực tế Quỷ Thi đang dần dần hấp thu lấy Lôi Đình chi lực đạt được lúc Hồn Biến, qua đó sẽ khiến Quỷ Thi càng cường đại hơn.
Đủ yếu tố cộng lại, hắn hiện giờ dù vẫn còn không cách nào đối kháng được với Lý gia, nhưng muốn tự bảo vệ mình, ngược lại cũng không khó, chỉ cần cẩn thận một ít, Lý gia thật sự khó mà lưu hắn lại Đại Thiên Phủ được.
Hôm nay, nên cân nhắc chính là vấn đề thân thể Linh Nhi.
- Hôm nay là mười lăm, đêm trăng tròn!
Thần Dạ ánh mắt xiết chặt, nói:
- Tô thúc thúc, những ngày tiếp theo, ta sẽ ở tại thành nam, có lẽ mấy ngày sau sẽ rời khỏi Đại Thiên Phủ, lúc này, có một câu ta muốn mượn miệng ngươi truyền ra ngoài.
- Tiểu thiếu gia xin nói!
Tô Lập lập tức cung kính nói.
Thần Dạ nói:
- Vẫn là câu nói lúc trước đã hỏi qua Sở Vô Ly Sở thúc thúc, thuần phục lão gia tử, và thuần phục toàn bộ Thần gia, khác nhau trong đó rất lớn rất lớn! Ta biết rõ, mỗi vị thúc thúc đối với quyết định của lão gia tử cũng sẽ không có bất kỳ ý phản kháng nào, nói cách khác, mệnh lệnh của ta hiện giờ tất cả mọi người sẽ nghe theo, nhìn thì có vẻ cũng đủ rồi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui