Đế Quân


- Nhân tính là như thế, không có người nào nguyện ý sinh hoạt dưới vinh quang của người khác.
Thần Dạ thản nhiên nói.
Mạc Vô Hành đắng chát nói:
- Là đạo lý kia, cho nên người có quyền lực phải trả giá bằng cố gắng hơn so với người khác, mới có thể tiếp tục có được quyền lực.
Nghe vậy Thần Dạ cười nhạt nói:
- Nói đến cố gắng, Mạc thiếu gia đã làm thật tốt.
Mạc Vô Hành ngượng ngùng cười cười, nói:
- Ta không có cách nào, cả thành Hiên Quang tuy nói do Mạc gia khống chế, nhưng vẫn ngoại hổ tàng lòng, ta cũng chỉ có thể dùng phương pháp này dẫn những thế ngoại cao nhân kia xuất hiện.
- Thế ngoại cao nhân? Bốn chữ này chúng ta không đảm đương nổi.
Thần Dạ cười cười, ánh mắt bỗng nhiên vô cùng lợi hại:
- Mạc thiếu gia, ta cùng Tử Huyên nếu không có mấy phần thực lực, như vậy hiện tại ngươi sẽ tiếp tục làm thiếu gia quần là áo lượt hư hỏng, sau đó lại có cử động khác.
- Thần công tử ngàn vạn không nên hiểu lầm, ta làm như vậy chỉ là muốn tìm được cao thủ chân chánh đến trợ giúp thành Hiên Quang, tuyệt đối không có ý tứ mạo phạm.
Mạc Vô Hành vội vàng giải thích.
- Hy vọng là như vậy!
- Khục khục, thần công tử, Tử Huyên cô nương, mời!
- Ha ha, nghe nói con của ta tìm được hai thiếu niên tuấn ngạn, quả thực khiến người ta vui vẻ, tại hạ gia chủ Mạc gia Mạc Lăng Sơn, đại biểu thành Hiên Quang, hoan nghênh các ngươi!
Mạc Vô Hành vừa dứt lời, một tiếng cười to trong phủ đệ truyền tới, chợt tiếng cười to vừa vang lên thì một bóng dáng xuyên thẳng hư không xuất hiện.
Ánh mắt Thần Dạ ngưng tụ, gia chủ Mạc gia Mạc Lăng Sơn này hơn bốn mươi, dáng người hơi gầy, đôi mắt nhìn như đục ngầu nhưng lại đầy tinh quang, trừ chuyện đó ra toàn thân của hắn làm cho người ta nhìn không ra, thứ hai hắn là một cao thủ cường đại.
- Cao thủ Lực Huyền!
Tử Huyên nói.
Thần Dạ gật gật đầu, cười nói:
- Làm phiền gia chủ Mạc gia tự mình ra nghênh đón, chúng ta thật sự vinh hạnh!
- Có bằng hữu từ xa tới, cao hứng còn không kịp đấy.
Mạc Lăng Sơn khách khí nói như vậy, sau đó ánh mắt của hắn lướt qua Thần Dạ, đặt lên người Tử Huyên, trong chốc lát ánh mắt của hắn cũng xiết chặt, hiển nhiên cảm nhận được tu vị chân thật của Tử Huyên, nội tâm của hắn chấn kinh.
Sự thật cũng thế, trẻ tuổi như vậy đã là cao thủ Thông Huyền bát trọng, đúng là hiếm thấy.
- Hai vị, mau mời!
Mạc Lăng Sơn thò tay muốn mời, nhưng có thể nhìn ra đối với Tử Huyên, hắn còn nhiệt tình hơn Thần Dạ rất nhiều, thực lực vi tôn, ở chỗ này thể hiện thập phần rõ ràng.
Sau khi đi vào phòng khách và nhập tọa, còn không chờ hạ nhân dâng trà rót nước, Mạc Lăng Sơn lập tức hỏi:
- Tử Huyên cô nương ngươi có nguyện ý vì thành Hiên Quang xuất chiến một lần hay không, nhưng điều kiện là hai danh ngạch tiến vào Long Huyết Đàm, đúng không?
Tử Huyên tươi cười nhưng không nói, nhìn qua phía Thần Dạ, nàng dùng phương thức này nói với Mạc Lăng Sơn, làm chủ là Thần Dạ.
Ánh mắt Mạc Lăng Sơn lập tức tinh mang lóe lên, lúc Mạc Vô Hành dẫn dám người Thần Dạ tới Mạc gia, sớm đã có người trở về bẩm báo qua hắn, nói thiếu niên này mới là người làm chủ, nhưng Mạc Lăng Sơn không tin!
Võ đạo lấy thực lực vi tôn!
Chưa từng nghĩ tới nam tử trẻ tuổi như vậy lại trái ngược như thế. Đương nhiên, nếu như bọn họ là tình lữ thì không kỳ quái.
Mạc Lăng Sơn đành nhìn qua phía Thần Dạ, nói:
- Thần công tử, điều kiện của ngươi không biết có thể thương lượng hay không?
- Hai người, trừ việc này ra ta không có hứng thú với chuyện khác.
Thần Dạ thản nhiên nói ra, con mắt cũng không nhìn Mạc Lăng Sơn, cũng không phải vô lễ, mà là cố ý như vậy, Mạc Vô Hành có thể vì lợi ích chỉnh thể buông tha danh ngạch của mình, hắn muốn biết thân làm phụ thân như Mạc Lăng Sơn, phải chăng có thể làm như vậy hay không.
Trong ánh mắt Mạc Lăng Sơn có hàn quang lóe lên rồi biến mất, một lát sau, nói:
- Việc này ta cũng không thể làm chủ toàn bộ, như vậy, còn mời các ngươi ở lại Mạc gia một ngày, ngày mai ta sẽ mời các thế lực khác của thành Hiên Quang tới, sau đó sẽ cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.
- Được, nhưng mà...
Thần Dạ hờ hững nói:
- Vẫn câu nói kia, chúng ta không có thời gian lãng phí ở nơi này, nếu như ngày mai không có câu trả lời thuyết phục chúng ta thoả mãn, Mạc gia chủ, mời chúng ta tới rát dễ dàng, nhưng chúng ta cũng không phải là tên ăn mày có thể tùy tiện đuổi.
- Ha ha, chuyện này các ngươi yên tâm. Vô Hành, mang khách quý đi nghỉ ngơi.
Mạc Lăng Sơn vung tay lên, nhìn không ra hỉ nộ, lại có uy nghiêm, nhưng mà hắn lại nhíu mày...
- Thần công tử, thực xin lỗi!
Mạc Vô Hành đứng chắp tay, đưa lưng về phía Thần Dạ, đột nhiên có cảm giác hoa mắt, thiếu niên này rất giỏi, tu vị không quá cao nhưng lại biết cách làm việc, người thiếu niên này lại trở thành núi cao, hắn thì trở nên nhỏ bé.
Tự nhiên Mạc Vô Hành hiểu xấu hổ trong lòng của mình, có lẽ chính là như thế này, mới tăng thêm trong nội tâm gánh nặng.
- Không liên quan tới ngươi.
Thần Dạ khoát khoát tay, giọng nói không có bao nhiêu phập phồng.
Không có tới Mạc gia thì Thần Dạ nghĩ ra loại chuyện này rồi.
Như vậy xem ra Long Huyết Đàm đúng là vô cùng trân quý, cũng là nơi tốt.
Thấy Thần Dạ bình thản như vậy, sắc mặt Mạc Vô Hành cũng đắng chát, chợt nghiêm nét mặt nói:
- Thần công tử yên tâm, ta nói thì giữ lời, chỉ cần Tử Huyên cô nương đại biểu thành Hiên Quang xuất chiến, nếu như cuối cùng chiến thắng thì ta sẽ tặng danh ngạch của ta.
Thần Dạ nhíu mày, hắn nghe được Mạc Vô Hành nói rất thành tâm, đầu năm nay có một người xa lạ trước mặt mang danh ngạch Long Huyết Đàm trân quý tặng cho người khác, người như vậy không nhiều.
Chỉ tiếc trước mặt Long Huyết Đàm, Mạc Vô Hành không làm chủ được.
- Ha ha, Mạc thiếu gia, sắc trời không còn sớm, ngươi đi nghỉ trước đi, Tử Huyên thay thế thành Hiên Quang xuất chiến thì chúng ta không đổi ý, hơn nữa đến lúc đó cũng sẽ toàn lực ứng phó.
- Như thế, đa tạ Thần công tử.
Sắc mặt Mạc Vô Hành có chút phức tạp, hắn đoán không được Thần Dạ đang suy nghĩ cái gì, kỳ thật cũng không coi là cái gì, bởi vì hắn xác thực không làm chủ được, mà Thần Dạ lại cam đoan với hắn, còn tin hắn, ý trong lời này đầy kỳ quái.
Biết rõ Mạc Vô Hành đang suy nghĩ gì, Thần Dạ cũng không lên tiếng giải thích.
Không biết Long Huyết Đàm cũng bỏ đi, không có bị Mạc Vô Hành mời thì chưa tới Mạc gia, vậy chuyện gì cũng không có.
Đã đến và cũng biết Long Huyết Đàm, gặp mà bỏ qua là quá lãng phí.
Có cao Lực Huyền tọa trấn gia tộc, xác thực rất cường đại, ngọn núi làm cho Thần Dạ không thể không lưu lão gia tử cùng Lâm lão ở lại Đại Hoa hoàng triều làm con tin, hơn nữa chỉ có kỳ hạn ba năm ình, Thần Dạ lúc này biết rõ hơn ai hêt sự đáng sợ của cao thủ Lực Huyền.
Cho nên Thần Dạ không muốn buông tha bất cứ cơ hội tăng thực lực mình lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui