- Đại ca ca, ngươi thảm rồi, ngươi chọc ẹ ta tức giận.
Vẫn là Linh nhi hiểu rõ mẫu thân của mình, điểm một chút liền trúng!
- Tức giận?
Thần sắc của Thần Dạ hơi hơi đình trệ lại, một lát sau tỉnh ngộ, không khỏi vuốt vuốt đầu của Linh nhi, cười khổ nói:
- Linh nhi, nếu chuyện đồng dạng lần nữa phát sinh, ta vẫn là làm như vậy.
Nghe vậy Linh nhi mân mê cái miệng, không vui nói:
- HIện tại ta đứng ở bên phía mẹ ta, Đại ca ca, ngươi không thể mọi chuyện đều gánh lên trên vai của mình. Ngươi làm như vậy sẽ chỉ để cho người quan tâm đến ngươi càng thêm lo lắng cho ngươi.
Mục quang của Thần Dạ thiểm thước một cái, hắn biết Linh nhi hiểu chuyển, hiềm vì niên kỷ mà có lúc Linh nhi không cách nào để ý tới quá nhiều chuyện đời, có lúc nhưng có thể nói ra một chút đạo lý mà người lớn cũng không biết.
Nhưng những lời này vẫn là ngoài ý liệu của Thần Dạ.
Sau khi trầm mặc một lát, Thần Dạ nhẹ giọng nói:
- Đừng nói những thứ này, Linh nhi, ngươi phải giúp ta nghĩ biện pháp để ẹ ngươi đừng tức giận.
- Hì hì!
Nghe nói như thế, Linh nhi nhất thời cười nói:
- Đại ca ca, ngươi khẩn trương như vậy với mẹ ta, có phải trong lòng của ngươi đối với mẹ ta đã có ý khác rồi hay không?
- Tiểu nha đầu, đừng người nhỏ mà quỷ quái lớn!
Thần Dạ giận một tiếng, đáng tiếc ánh mắt lóe lên khiến cho Linh nhi cười càng thêm vui vẻ.
Không có yêu thú ngăn cản, tốc độ lên núi của đám người tất nhiên nhanh hơn, mắt thấy ước chừng gần hai thời thần về sau liền có thể mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng ở trên đỉnh núi rồi.
- Thần công tử, Tử Huyên cô nương, các ngươi nhìn, sắp đến rồi.
Mạc Lăng Sơn cười nói, tâm tình tốt vô cùng.
Lên đỉnh Hắc Long sơn, Mạc Lăng Sơn cũng là đã lên nhiều lần, nhưng chưa từng có một lần nào có thể như hôm nay, có thể không tổn thương một người, hơn nữa còn có thể nhanh như vậy.
Vốn là đối với Thần Dạ hắn chỉ cho là người này có lẽ có quan hệ đặc thù với Tử Huyên, cho nên cao thủ Thông Huyền trẻ tuổi như vậy đối với quyết định của Thần Dạ cơ hồ sẽ không cự tuyệt.
Coi như là một màn Quỷ thi xuất hiện kia, tuy nói là để ọi người đối với Thần Dạ có điều thay đổi cái nhìn, nhưng mà vẫn có bảo lưu.
Cho nên sau khi một màn ở dưới chân núi phát sinh, Mạc Lăng Sơn hiểu được lá bài tẩy mà người trẻ tuổi này có tuyệt không phải là mọi người có khả năng tưởng tượng đến.
Lực lượng một người ngạnh sinh sinh chấn nhiếp vô số yêu thú, mặc dù Mạc Lăng Sơn hắn thân là cao thủ Lực Huyền, ở trước đó cũng không cách nào tưởng tượng được đây là một màn như thế nào.
Thần Dạ cũng là nặng nề thở phào nhẹ nhõm, hắn rõ ràng lúc Bách Chiến quyết của mình hóa long có thể kinh sợ yêu thú, nhưng chuyện đồng dạng đừng nói là nhiều thêm mấy lần, chỉ sợ tới một lần nữa, hắn đoán chừng chính mình ngay cả khí lực lên núi cũng không có.
Hiện tại nhìn thấy đỉnh núi, ít nhất cửa ải này coi như là qua rồi.
Song thời điểm mọi người ở đây tâm thần buông lỏng, cũng chuẩn bị đi lên đỉnh núi, một cỗ cảm giác bị áp bách khác thường nhanh như tia chớp tịch quyển mà qua, cuối cùng giống như là tầng mây có tính thực chất xoay quanh ở giữa không trung trên đỉnh đầu bọn hắn.
Ở dưới cỗ áp bách này tràn ngập, Mạc Lăng Sơn tu vi cao nhất giờ phút này cũng cảm giác được thân thể phảng phất bị trọng lực nghìn cân áp xuống, hai chân không nhịn được mà run rẩy kịch liệt, mọi người còn lại, bao gồm ba người Âm Mị hiện tại đều là ngã quỵ trên mặt đất.
Có thể nghĩ được, cảm giác bị áp bách đột nhiên xuất hiện này là cường đại thế nào!
Nhưng mọi người kỳ quái chính là ở dưới loại áp lực này, mẹ con Tử Huyên cùng Thần Dạ lại không có một chút biến hóa nào, thật giống như đây cùng bọn họ dường như không có quan hệ.
- Thần Dạ!
Sắc mặt Tử Huyên vì đó mà biến đổi.
- Ta không sao!
Thần Dạ ngẩng đầu nhìn lên không trung, cảm giác bị áp bách kia cơ hồ phảng phất hóa thành tầng mây, một lát sau nghiêng đầu nhìn về phía Tử Huyên hỏi:
- Các ngươi như thế nào?
Tử Huyên nhẹ giọng đáp:
- Có Linh nhi ở đây, ta cũng không có chuyện gì.
Thần Dạ gật đầu, trầm giọng nói:
- Tử Huyên, mang theo bọn hắn trước đi lên đỉnh núi đi!
Một chút cổ quái cùng không giải thích được phát sinh ở trên người Linh nhi, Thần Dạ đã sớm biết, tuy nói trong lòng còn là lo lắng, tốt ở một chút cổ quái này cũng không ảnh hưởng tới cuộc sống bình thường của Linh nhi.
Cộng thêm tu vi của Linh nhi ngày ngày tinh tiến, đã có dấu hiệu bắt đầu luyện hóa độc đan chân chính, đây là nguyên nhân chủ yếu nhất để cho Thần Dạ yên tâm làm chuyện khác.
- Thần Dạ...
- Yên tâm!
Thần Dạ thản nhiên nói:
- Nếu nó nhằm vào riêng ta mà đến, hơn nữa nhìn bộ dáng của đám người Mạc gia chủ hẳn là chuyện này lúc trước cũng chưa từng phát sinh qua, cư nhiên vì ta mà phát sinh ra một chuyện chưa bao giờ phát sinh qua, ha hả, có lẽ đây đối với ta mà nói sẽ là một lần khiêu chiến, rất có thể so sánh với tiến vào Long Huyết Đàm đều phải trân quý một chút.
- Tốt lắm, ta cùng Linh nhi lên đỉnh núi chờ ngươi, đừng để cho chúng ta thất vọng!
Lần này Tử Huyên cũng không có kiên trì, là bởi vì nàng biết, cho dù nàng cùng Linh nhi lưu lại cũng không giúp được Thần Dạ.
Cảm giác bị áp bách đột nhiên xuất hiện này ở trong cảm ứng của người khác, Tử Huyên có trợ giúp của Linh nhi biết được rõ ràng cũng không phải là đơn giản như vậy, mà Thần Dạ cũng dùng chính hắn để chứng minh rất tốt rồi.
- Thần công tử!
Mạc Lăng Sơn khó khăn mới có thể di động được cước bộ, trong lòng rung động mà liếc nhìn giữa không trung...
- Để cho bọn họ rời đi đi, dù sao ngươi muốn gặp cũng không phải là bọn họ.
Thần Dạ nhìn giữa không trung xa xa đột nhiên lên tiếng quát nhẹ.
Mọi người thất kinh, thế mới biết thì ra cảm giác bị áp bách này cũng không phải là tình cơ, cũng không phải là tùy ý, dĩ nhiên là nhằm vào Thần Dạ mà đến.
Vì nghiệm chứng độ chính xác trong lòng mọi người, sau khi lời của Thần Dạ vừa dứt, cảm giác bị áp bách vô cùng khổng lồ kia trong nháy mắt từ trên thân mọi người biến mất, trả lại cho bọn hắn một thân tự do.
- Các ngươi đi trước!
- Thần công tử, cẩn thận một chút!
Thần Dạ gật đầu cười, đợi sau khi tất cả mọi người rời đi, hắn mới một lần nữa nhìn về giữa không trung nói:
- Hiện tại có thể xuất hiện được rồi?
- Ha hả, tiểu bối, ngươi ngược lại là thông minh, thế nhưng biết sự xuất hiện của ta là sẽ không thương hại đến ngươi.
Một đạo thanh âm đại khí, bàng bạc uy nghiêm từ trong tầng mây dễ dàng xuyên qua mà xuống.
Thần Dạ nhẹ nhàng cười nói:
- Bởi vì đây là sau khi ta ngưng hóa ra Chân Long, ngươi là lần đầu tiên xuất hiện như vậy. Một ngọn núi không thể nào ở thời điểm trống rỗng xuất hiện liền hóa thành bộ dáng Cự Long, năng lượng trong Long Huyết Đàm trên đỉnh núi rốt cuộc là có cái diệu dụng gì, ta nghĩ hiện tại ta cũng có thể đoán được rồi.