Đế Quân


Thần Dạ cười lạnh:
- Chỉ cần ngươi không vào được Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, như vậy đối với bọn họ mà nói, giam cầm mẹ ngươi chỉ sợ tu vi của ngươi ở trên đỉnh phong cũng phải ở trong Hoàng gia mà nghe lời như đầy tớ, đám người Hoàng Thiên Lôi ngược lại là tính toán thật tốt.
- Cho nên ta muốn thỉnh công tử hỗ trợ!
Hoàng Vũ cầu khẩn nói.
Mày kiếm của Thần Dạ nhảy lên nói:
- Giúp ngươi cứu ra mẹ ngươi, ta nghĩa bất dung từ, chẳng qua là phải làm như thế nào mới có thể vạn vô nhất thất? Cô nương có thể nói kế hoạch chi tiết?
Hoàng Vũ gật đầu nói:
- Nơi mẹ ta bị giam giữ ta đã biết được, chỉ bất quá lấy thực lực của ta, một mình một người khó có thể cứu nàng ra. Ngày mai là ngày được gọi là đám cưới, khi đó người của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu cũng sẽ phái người đến, đám người Hoàng Thiên Lôi nhất định cung kính bồi tiếp, cơ hội của chúng ta liền là ở một khắc đó.
- Đích xác là một cái cơ hội, bất quá ta có một cái phương pháp tốt hơn!
Thần Dạ âm lãnh cười một tiếng, trong con mắt tràn đầy tàn nhẫn.
- Biện pháp gì?
Hoàng Vũ vội hỏi.
Thần Dạ cười hắc hắc nói:
- Khi người của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu đến, hôn lễ tiến hành đến thời điểm náo nhiệt nhất, ngươi không ngại nói dạng chí bảo kia kỳ thật thì mẹ ngươi đã sớm muốn trả lại rồi, chỉ bất quá bị ngăn trở. Như vậy mà nói, đều không cần chúng ta động thủ, tự sẽ có người làm thay.
Hoàng Vũ nghĩ một lát, ngay sau đó nói:
- Phương pháp thật là tốt, nhưng ta lo lắng khẩu khí kia Tam Thiên Thanh Huyễn lưu chưa chắc sẽ nuốt xuống, bọn họ thủy chung sẽ động thủ với mẹ ta.
Thần Dạ đáp:
- Cho dù ngươi không nói như vậy, bọn họ cũng sẽ không oán hận mẹ ngươi sao? Hơn nữa chúng ta chỉ là nói như vậy, chí bảo giao hay khôn giao, quyền chủ động nằm ở trong tay chúng ta, lại nói tiếp, ít nhất còn không cần lo lắng Hoàng gia âm thầm giở trò quỷ, mấy người chúng ta dù sao cũng là thế đơn lực bạc một chút.
- Tốt, cơ hội của ta chỉ có một, cứ làm như vậy. Đa tạ công tử!
Hoàng Vũ cắn chặt hàm răng, trong con mắt toát ra một cỗ lãnh ý.
Thần Dạ phất tay một cái, hài hước cười nói:
- Trước không cần cám ơn ta, chờ sau khi ngươi cùng Tôn Vĩ là người có tình sẽ thân thuộc, lúc đó cảm ơn ta cũng không muộn!
- Mà đến lúc đó, người của Hoàng gia nếu như còn muốn làm chuyện xấu, ta cũng sẽ để cho bọn họ thất kinh...
Thời gian ba ngày thoáng cái mà qua, hôm nay Tinh Vân thành, bất kỳ nơi nào đều là để lộ ra hỉ khí nồng đậm!
Hoàng gia chính là chúa tể của Tinh Vân thành, Hoàng gia Đại tiểu thư lập gia đình, tràng diện không nghi ngờ là rất lớn.
Một sáng sớm, cả thành trì phảng phất bị thanh tẩy qua một lần, khắp nơi đều sạch sẽ, mọi người, bất kể thật lòng hay giả vờ, trên khuôn mặt đều dũng động nụ cười vui.
Hoàng gia tài đại khí thô, một tấm thảm đỏ lớn rộng mấy thước từ Hoàng gia một mực kéo dài đến trước mặt khách sạn mà Thần Dạ ở lại, rất nhiều người nghênh đón, cung kính chờ đợi, thanh âm hỉ nhạc đang vang lên tận trời.
Lúc mặt trời lên cao, tân lang chờ đợi đã lâu rốt cuộc liền ra khỏi khách sạn!
Hôm nay đổi một thân y phục, mặc dù không phải là hồng sắc hỉ bào nhưng cũng cho thấy trọng thị đối với lần đại hôn này, thân thể cao ngất, nụ cười kiên nghị cùng với thực lực hơn người kia làm cho thời điểm Thần Dạ đi ra, trong đám người liền tự phát một tràng tiếng vỗ tay vang lên.
- Cảm ơn, cảm ơn nhiều, chư vị nếu có thời gian rảnh mà nói, không ngại đi Hoàng gia uống một chén rượu mừng.
Mọi người nhìn thấy tân lang hom nay giống như là đổi lại thành một người khác, lại không có bộ dáng lãnh đạm đối với đám người Hoàng Thiên Lôi như ngày trước, cả người lộ ra vẻ rất là kích động, trong mi mục cũng là để lộ ra mấy phần mong đợi.
Ngoại trừ cái này ra, mọi người nhìn thấy, ở bên cạnh tân lang vẫn là nữ tử áo đen che mặt kia, cũng không có những thân nhân khác đi theo, cái này không khỏi để cho đông đảo mọi người có chút thất vọng.
Không biết lai lịch chân chính của tân lang, thần bí của Hoàng gia liền càng nhiều thêm vài phần.
Bất quá thất vọng thuộc về thất vọng, tổng cũng là một chuyện vui vẻ, ngày đại hỉ của tân lang đều không có người nhà đi đến, như thế đã nói lên đối với cái hôn lễ này, ở trong lòng tân lang có lẽ cũng không có mong đợi giống như hắn bày ra.
Hay hoặc là Hoàng gia ở trong mắt những đại nhân vật sau lưng thế lực tân lang căn bản không đáng giá được coi trọng, đây là một chuyện tốt.
Cho nên nghe được tân lang muốn mời, tiếng cười của rất nhiều người càng thêm vui mừng:
- Tân lang, sau khi uống xong rượu mừng, chúng ta còn muốn náo động phòng, ngươi sẽ không tức giận chứ?
- Ha hả!
Thần Dạ vừa đi vừa ôm quyền nói:
- Làm sao lại như vậy được, hôm nay là một ngày trọng yếu nhất trong cuộc đời của ta, tự nhiên hi vọng càng nhiều người đến cổ vũ càng tốt, như vậy càng lộ ra vẻ náo nhiệt một chút, đúng không?
Thời điểm đám cười cũng không phải là náo nhiệt bình thường, tràng náo nhiệt kia sẽ làm cho tất cả người tham gia hôn lễ đều phải thất kinh.
- Đúng đúng, cảm ơn tân lang rồi!
- Đừng khách khí, muốn tạ liền tạ ơn Hoàng gia, ta nhưng không có tài lực lớn như vậy.
Thần Dạ cười lớn.
Người bên cạnh đi theo mà đến cũng là cười lớn, tự nhiên không ai đem lời này cho là thật, thực lực đến tình trạng này của Thần Dạ, cái gọi là tài lực thật ra chỉ là mấy chữ mà thôi, nếu như hắn muốn, sẽ có vô số người tự động đưa đến.
- Uy, ta nói ngươi đừng quá đắc ý vênh váo, nếu như xuất hiện cái gì không may, Hoàng Vũ tỷ tỷ không trách ngươi, ta cũng sẽ không khách khí với ngươi.
Niệm Thần ở một bên thấp giọng nói.
Thần Dạ tò mò nhìn nàng, cười như không cười mà nói:
- Ngươi không phải là một mực rất chán ghét Hoàng Vũ sao? Hiện tại đều là tỷ tỷ à nha?
- Trước kia không biết cho nên mới chán ghét, hiện tại biết nàng là một cô nương tốt rồi, ta liền thích nàng!
Niệm Thần bĩu môi, giảm thấp thanh âm xuống, có một cỗ lãnh ý lành lạnh:
- Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ tỷ tỷ đều là người khổ sở, người đáng thương, cho nên ngươi nhất định phải làm cho bọn họ là người có tình sẽ thành thân thuộc, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi.
Thần Dạ cười lạnh:
- Hắc hắc, ta thích nhất là làm những chuyện giúp người hoàn thành ước vọng rồi, ngươi cứ yên tâm, hôm nay nếu không đem Hoàng gia náo đến một cái gà bay chó chạy, ta liền không phải là Thần Dạ!
- Ngươi lại không biết như thế nào làm thành mỹ sự của chính mình...
Niệm Thần xụ xuống.
- Ngươ nói gì?
- Không, không có gì! Đừng nhiều lời, thừa dịp còn có chút thời gian, suy nghĩ thật kỹ tiếp đó sẽ xảy ra chuyện gì. Hôm nay chúng ta tất không có một điểm sai lầm.
Niệm Thần lập tức nói.
Thần Dạ chợt trầm mặc xuống, một cái Hoàng gia không coi vào đâu,ngay cả cộng thêm cao thủ của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, nếu như hắn, Niệm Thần, Tôn Vĩ cùng với Hoàng Vũ có tâm muốn đi, bọn họ cũng không ngăn cản được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui