Đế Quân


Liên tưởng tới loại sướng khoái cười to của Thiên Kiếm môn Lý Nhất Hành trước khi chết sau khi nghe được tên mình, cùng với vẻ mặt của Tôn Vĩ lần đầu tiên thấy đến gặp mình, cộng thiên thuyết pháp hiện tại, Thần Dạ đã có thể khẳng định đã có một cái thiên đại phiền toái mà chính mình không biết rõ xuất hiện ở Bắc vực rồi.
Thần Dạ thật sự là có chút tò mò, nếu như cái phiền toái này là nhằm vào mình mà đến, phiền toái lại như thế nào biết được mình nhất định sẽ đến Bắc vực.
Ánh mắt của Niệm Thần cũng là chăm chú nhìn chằm chằm vào Tôn Vĩ, nàng sớm đã cảm thấy có cái gì không đúng rồi, trước khi rời đi, nếu như Tôn Vĩ không chủ động nói ra, nàng cũng phải đi hỏi Tôn Vĩ.
Bất kỳ chuyện tình nào liên quan đến Thần Dạ, Niệm Thần cũng muốn làm cho rõ ràng, tuyệt không cho phép Thần Dạ bị thương tổn.
Tôn Vĩ nhìn Hoàng Vũ, song song đều là cười khổ một tiếng, sau một hồi lâu, Hoàng Vũ nói:
- Ước chừng nửa năm trước, đột nhiên ta nhận được một cái tin tức để cho ta mật thiết chú ý tới một thanh niên tên là Thần Dạ...
- Đây là ý gì?
Niệm Thần nhìn về phía Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ mà hỏi.
Tôn Vĩ lắc đầu nói:
- Có ý gì thì không ai biết, thời điểm vừa mới bắt đầu nhận được tin tức này, người nào cũng không có đem cái này coi thành chuyện to tát gì, người nào là Thần Dạ, chúng ta tại sao phải chú ý tới người trẻ tuổi này.
- Sợ rằng trong cả thế giới Bắc vực cũng chỉ có công chúa điện hạ cùng mấy người ít ỏi trong Kiếm tông, bao gồm ta ở trong đó biết được người nào là Thần Dạ.
Niệm Thần cả kinh, vộ nói:
- Ý của ngươi là, ngay cả bên trong Kiếm tông cũng là nhận được tin tức này.
Tôn Vĩ đáp:
- Đúng vậy, lúc trước không ai để ý tới, nhưng sau đó phàm là người quen biết lẫn nhai đều ngạc nhiên phát hiện, cơ hồ đều nhận được tin tức này, như vậy mà nói liền không thể không để cho người ta cảnh giác cùng tò mò rồi.
- Nói cách khác, hiện nay mỗi người trong Bắc vực địa giới đều biết cái tên Thần Dạ của ta?
Thần Dạ cười lạnh một tiếng hỏi.
Tôn Vĩ gật đầu nói:
- Những địa phương khác ta không rõ ràng lắm, nhưng người trong cả Tinh Vân thành, không người nào không biết.
Thần Dạ chính mình lại rõ ràng, sợ là cả Bắc vực đều biết hắn rồi, phản ứng của Lý Nhấ Hành trước lúc chết đã chứng minh điểm này, hơn nữa cái gọi là chú ý tuyệt không phải là cái chuyện tốt gì.
Im lặng trong chốc lát, Niệm Thần lại hỏi:
- Ở bên trong tin tức này ngoại trừ để cho các ngươi chú ý Thần Dạ ra, còn có thuyết pháp khác không, ngươi có hỏi những lão quái vật ở bên trong tông kia đến tột cùng là người nào ban bố tin tức hay không?
- Không có người nào biết đến tột cùng là người nào có ý ra vẻ thần bí, cũng không có nói nhiều hơn, nhưng theo suy đoán của ta, không phải là hảo tâm.
Tôn Vĩ trầm giọng nói.
Trên thế giới không có chuyện vô duyên vô cớ, ngọn nguồn của Thần Dạ ngoại trừ những năm này lịch lãm Đông vực là Niệm Thần không rõ ràng lắm ra, còn lại Niệm Thần đều biết rõ.
Tin tức ban bố như vậy là trực tiếp phát đến mỗi người, hoặc là phát đến trong từng cái thế lực, coi như là Kiếm tông ở trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể làm được, mà ngay cả những lão quái vật ở trong Kiếm tông cũng không phát hiện được, có thể nghĩ được sự cường đại của gia hỏa kia hoặc là nhóm người kia.
Phải biết rằng những lão quái vật của Kiếm tông đều không phát hiện, vậy liền ý nghĩa bọn họ ra vào Kiếm tông chính là vô thanh vô tức.
Kiếm tông cường đại cỡ nào, so sánh với Đông vực ngũ đại thế lực bá chủ đều chỉ mạnh hơn chứ không yếu, người có thể đi lại tự do trong thế lực như thế... Cá nhân cùng thế lực này đến tột cùng là ai?
Sau lưng Thần Dạ còn không có bối cảnh lớn như vậy, Thiên Nhàn tiền bối có lẽ làm được, nhưng Thiên Nhàn tiền bối không có lý do làm như vậy, cho dù là muốn làm chuyện như vậy, vậy quả quyết sẽ không giống như Tôn Vĩ nói là không có hỏa tâm.
Đối với phán đoán của Tôn Vĩ, Niệm Thần sẽ không hoài nghi, bởi vì hắn biết, mình quan tâm đến Thần Dạ như thế nào, sẽ không ở trên chuyện lớn như vậy mà ăn nói lung tung.
- Như vậy rốt cuộc là người nào theo dõi Thần Dạ!
Niệm Thần nhìn Thần Dạ, lo lắng trong đồng tử càng lúc càng nồng đậm.
Nếu là thế lực trong Bắc cực, bất kỳ một cái thế lực nào Niệm Thần đều không sợ, Kiếm tông ở sau lưng đủ để chống đỡ với tất cả sóng gió mà nàng đối mặt, nhưng hết lần này tới lần khác...
Tần Tân Nguyệt một mực nghe mấy người nói chuyện đột nhiên hỏi:
- Nửa năm trước, Thần công tử, Thần cô nương, các ngươi ở chỗ nào, mà thời điểm trước đó nữa, Thần công tử, ngươi có đắc tội với thế lực lớn nào hay không, ta nói thế lực lớn không phải là bất kỳ một thế lực nào trong Đông, Nam, Tây, Bắc địa giới, mà là Trung vực.
- Tà Đế điện!
Thần Dạ cùng Niệm Thần đồng thời liền nghĩ đến.
Ước chừng mấy tháng trước, đúng là một đám người bọn hắn đi đến Thiên Nhất môn, lúc giết hai cái quái vật Tà Diệt Sinh, Tà Thứu, mặc dù cùng nửa năm có chút sai biệt, nhưng Thần Dạ cùng Niệm Thần tuyệt đối tin tưởng, phát ra tin tức này tuyệt đối là người của Tà Đế điện.
Nói cách khác, bọn họ đã tìm Thần Dạ hắn ở khắp thế gian, mà lúc này đây Thần Dạ cùng Niệm Thần cuối cùng là đã cảm thấy lực lượng kinh người của Tà Đế điện, ngay cả Kiếm tông đều có thể tự hành xuất nhập, cái thế lực này...
- Các ngươi đã nghĩ tới đi, như vậy đến tột cùng là người nào, hoặc là phương thế lực nào?
Tôn Vĩ lập tức hỏi.
Bất kể là ai, hoặc là cái thế lực nào, đều đã vượ qua khái niệm của tất cả thế lực Bắc vực, mặc dù Tôn Vĩ ưu tú, giờ phút này cũng đã có áp lực lớn lao.
Thần Dạ thở dài ra một hơi, chợt cười nói:
- Đó là một ân oán đến từ thế lực đã lâu, cùng ta đã dây dưa rất nhiều năm rồi, ha hả, không đáng giá được để ý.
Quả thật, lúc còn nhỏ Tà Đế điện thân tới Đại Hoa hoàng triều, mang đi mẫu thân đã coi như là cùng Thần Dạ có dây dưa rồi.
Bất quá lời này đám người Tôn Vĩ nghe vào ở tỏng tay lại không phải là ý tứ này, bọn họ cho là Thần Dạ sợ làm liên lụy tới bọn họ.
- Thần công tử, chúng ta có giao tình sinh tử, ngươi thật sự không cần phải đem chúng ta để sang một bên.
Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ đồng thanh nói.
Thần Dạ cảm kích cười cười, vợ chồng Tôn Vĩ biết rất rõ ràng, người hoặc thế lực ban bố tin tức kia là cường đại bậc này mà vẫn có lòng tương trợ, bằng hữu như thế rất trân quý.
Nhưng chuyện này dính dáng đến quá lớn, quá nhiều...
- Bá mẫu, Tôn huynh, Hoàng cô nương, Tinh Vân thành hôm nay đã là nơi thị phi rồi, các ngươi cũng mau rời khỏi nơi này, người của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu còn có thể đến tìm, chính các ngươi cẩn thận một chút, ta cùng Thần cô nương liền cáo từ rước.
- Thần công tử!
Tần Tân Nguyệt kéo Tôn Vĩ lại, chỉ chỉ Thiên La Lăng đang lơ lửng giữa không trung nói:
- Thần cô nương, trước khi đi liền mang nó theo đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui