Đế Quân


Nhìn thấy một quyền tốc độ cao kia, thần sắc Phương Đông Lưu dần dần ngưng trọng, trong nháy mắt sau đó thân thể của hắn khẽ động, toàn thân thanh có hào quang khởi động, cánh tay của hắn như nước lũ xanh biếc bao vây lấy hào quang màu xanh, đánh thẳng vào một quyền của quỷ thi.
Hai chiêu thức va vào nhau và biến mất, thân thể Phương Đông Lưu dưới lực lượng to lớn không ngừng run rẩy, thoáng cái khí lãng cường đại ập tới, hắn không ngừng lui ra phía sau và ổn định thân hình.
Trái quỷ thi sau khi lui ra sau ba bước thì không còn sứt mẻ gì.
Một màn này khiến ánh mắt người Tàn Dương Môn như cứng lại, bọn họ không ngờ chỉ một chiêu mà môn chủ ăn hại chịu thiệt như vậy.
- Cùng tiến lên giết tiểu tử kia đi.
Nhìn qua quỷ thi tới gần, Phương Đông Lưu nhanh chóng lui ra phía sau, đồng thời tu vị tới cảnh giới như hắn cũng không dễ dàng bị đánh bại.
Trải qua giao phong ngắn ngủi vừa rồi, Phương Đông Lưu biết rõ thực lực khôi lỗi này mạnh hơn so với hắn, thân thể cường hãn đáng sợ, không có cảm giác đau đớn, nếu thật sự đánh tiếp, người chết sẽ là hắn.
Chỉ có giết chủ nhân của khôi lỗi thì quỷ thi mới có thể yên tĩnh lại, nếu đã là cục diện không chết không ngớt thì phải diệt trừ ngay, tuy Tàn Dương Môn nhân số đông đảo, nhưng mà đại chiến cấp bậc này không phải ai cũng nhúng tay vào được.
Từng đạo thân ảnh lao nhanh tới, xông thẳng về phía Thần Dạ, nếu một người không thể trêu vào thì đừng trêu vào, nhưng nếu nhiều người thì có thể trêu vào.
Nhưng thời điểm đám người này vừa di động, một đạo thân ảnh tốc độ cao lao tới trước mặt Thần Dạ, đồng thời giọng nói lạnh lùng mà lãnh khốc vang vọng.
- Chuyện hôm nay là do Phương Đông Lưu gieo gió gặt bão, mọi người tuy kính hắn là môn chủ, nhưng phải phân ra trắng đen, Trường Tôn Nhiên ta sinh hoạt tại Tàn Dương Môn nhiều năm, nếu như không phải tình thế bất đắc dĩ thì ta sẽ không làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa, cho nên thỉnh mọi người không nên nhúng tay vào chuyện này, tránh tổn thất tình đồng môn.
- Tiện nhân im ngay, bổn tọa dùng danh nghĩa môn chủ ra lệnh cho các ngươi giết tiểu tử này.
Phương Đông Lưu lúc này hét to lên, cũng né tránh công kích của quỷ thi.
- Trường Tôn cô nương!
Thần Dạ kéo Trường Tôn Nhiên về, cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn ra xa, nói:
-: Phương Đông Lưu, hôm nay ta chẳng những muốn giết ngươi, càng muốn cho ngươi thân bại danh liệt.
- Mọi người đều biết Trường Tôn cô nương mất đi Băng Tâm Tố Nữ Công, thế nhưng mà nàng vẫn đạt được tất cả truyền thừa trong đại điện, cơchư vị chẳng lẽ không muốn biết vì sao nàng làm được à?
Một câu đơn giản nhưng lại khiến tất cả người của Tàn Dương Môn chấn động, ngay cả Nguyễn Tiêm Hủy cũng cảm thấy khó tin, không ai hiểu truyền trừa đại điện trong Nhất Tuyến Thiên hơn bọn họ.
Trường Tôn Nhiên có thể còn sống đi ra, còn có thiên đại gặp gỡ tu vị tăng lên, hai chân phục hồi như cũ, đây xem như trời cao chiếu cố. Nhưng mà bọn họ không rõ tình huống trong đó, bởi vì một mình Trường Tôn Nhiên đạt được truyền thừa cuối cùng là khó có khả năng.
Muốn ọi người chính thức biết rõ, hai tay Trường Tôn Nhiên có một đạo khí tức năng lượng bay ra, chậm rãi bao phủ cả thiên địa, dưới khí tức này cất dấu một vật gì đó.
- Các ngươi có lẽ còn có chút không rõ nhưng không quan hệ, Phương Đông Lưu trước khi chết sẽ nói tất cả tình huống thực tế cho các ngươi biết, các ngươi ngàn vạn chớ hành động thiếu suy nghĩ.
Thần Dạ cười lanhk, nói:
- Các ngươi có lẽ nên may mắn Trường Tôn cô nương còn rất nhớ tình cũ, nếu không toàn bộ Tàn Dương Môn chết không chỉ có một mình Phương Đông Lưu, đừng hoài nghi là ta có làm được hay không...
Giọng nói vang lên, hào quang năm màu bao phủ giữa thiên địa, một đạo ánh sáng như mặt trời bao phủ xuống, thực lực Thần Dạ hôm nay chưa tới Địa Huyền thất trọng, người dưới cảnh giới này càng thân bất do kỷ, không thể làm gì.
- Thần công tử, xin hạ thủ lưu tình.
Nguyễn Tiêm Hủy nhìn qua phía mọi người, quát:
- Bổn tọa dùng danh nghĩa chủ nhân Tả Phong ra lệnh cho các ngươi lui lại.
Trong mắt Thần Dạ bắn ra một tia hào quang nhìn qua Tàn Dương Môn, người đáng cho Trường Tôn Nhiên giữ gìn cũng chỉ có Nguyễn Tiêm Hủy cùng Kiền lão, kẻ khác không là gì.
Nếu như Nguyễn Tiêm Hủy nói cố ý gây phiền toái, từ trong nội tâm mà nói, Thần Dạ cũng không muốn là địch với nàng, không đơn thuần là nàng giữ gìn Trường Tôn Nhiên, danh tiếng của Thần Dạ ngày nay tại bắc vực, ý vị như thế nào thì Nguyễn Tiêm Hủy có lẽ rất rõ ràng.
- Nguyễn Tiêm Hủy, ngươi muốn tạo phản sao?
Bị quỷ thi đánh lui ba lượt, Phương Đông Lưu hiện tại đã bị đánh người đầy máu, khóe miệng có máu chảy ra, tuy quỷ thi không biết võ kỹ, bằng vào nhục thể cũng không kém gì võ kỹ bao nhiêu.
TêếpPhương Đông Lưu chết ở quỷ thi trong tay chỉ là thời gian hỏi đề càng thêm đáng sợ là quỷ thi không có bất kỳ vân...vân, đợi một tý mặt trái cảm xúc đã Thần Dạ cho nó hạ đạt đánh chết Phương Đông Lưu mệnh lệnh như vậy mặc dù nó chỉ còn lại có một hơi cũng là hội (sẽ) vung vẩy lấy nắm đấm sẽ không gián đoạn công kích người phía trước
Thần sắc Nguyễn Tiêm Hủy khẽ run lên, nói:
- Môn chủ đại nhân, ngài là môn chủ cũng phải suy nghĩ cho Tàn Dương Môn, cũng phải giữ gìn môn hạ đệ tử, không thể vì tư dục của mình mà làm hại đệ tử được.
- Hỗn trướng!
Phương Đông Lưu giận dữ, sau khi bức lui quỷ thì thì ánh mắt như thiểm điện nhìn qua Thần Dạ, lúc này quỷ thi dùng công kích cường đại đánh vào sau lưng Phương Đông Lưu, hắn cũng chẳng quan tâm tới, bởi vì hắn cho dù bị quỷ thi đánh trúng một kích cũng phải chém Thần Dạ.
- Thần Dạ, cho thần thú trấn điện ra tay đi.
- Không cần!
Hồn hải của Thần Dạ đã đạt tới cảnh giới béến hóa, cũng dùng Phương Đông Lưu kiểm tra đo lường một chút, đây được xưng là một trong ba phương pháp tu luyện của thế gian, có thể biến hóa cùng bản tôn đối phó địch nhân.
Ông ông!
- Phân thân!
Ánh mắt mọi người ngây ngốc, thế gian này tu hành võ đạo thủ đoạn tần tầng lớp lớp, phân thân không phải là không có, nhưng mà nó rất hiếm thấy, từ trước tới nay bọn họ chưa từng gặp qua.
Nguyễn Tiêm Hủy ánh mắt rất độc, những người khác càng sợ hãi, thực lực của phân thân càng không dưới bản thân Thần Dạ, mọi người nhìn qua phân thân và cảm thấy rát quái dị.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn!
Mọi người tiếp tục thất thần, phân thân của Thần Dạ cũng có thể thi triển võ kỹ như hắn.
- Tam Tiễn Phá Thương Khung!
Thánh mang bao phủ các nơi, biệt tại Thần Dạ cho bổn mạng hồn phách hóa thành trường cung, thời điểm này khí tức hủy diệt bá đạo bao phủ các nơi.
- Tiễn tới!
Thần Dạ thò tay dò xét hư không, trong lúc đó một đạo hào quang từ trên trời hiện ra, hóa thành mũi tên bén nhọn nằm trên dây cung.
Trường cung cùng mũi tên nhọn lúc này tương hợp với nhau.
Bổn mạng hồn phách mang theo nhuệ khí vô kiên bất tồi, khí túc hủy diệt khiến người ta sợ hãi bao phủ các nơi.
Đây là điểm Thần Dạ không có nghĩ tới, võ kỹ và bổn mạng hồn phách dung hợp với nhau càng khiến khí tức hủy diệt trở nên đậm đặc hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui