Đế Quân


Cùng một thời gian, bổn mệnh hồn phách được ngân mang bao vây, bàn tay hóa đao, theo Quỷ Thi chém ra ngoài.
- Hồn Biến!
Thanh Văn Hổ Lân Thú không hổ là lão quái vật đã tồn tại nhiều năm, liếc mắt liền phân biệt được, ngay lập tức tận sâu trong đồng tử của nó hiện lên vẻ kiêng kỵ.
Được gọi là thân thể bổn nguyên, theo cách nói của nhân loại chính là hồn phách.
Hồn biến, chính là hình thái của hồn phách sau khi biến dị, cũng giống như đại đa số hồn phách nhân loại, cũng giống như chân khí chân long của đại đa số yêu thú, đều có uy áp vô hình.
- Cảm thấy sợ rồi sao, ha ha, còn có lợi hại hơn, ngươi tiếp nhận đi!
Trong không gian đột nhiên vang vọng tiếng long ngâm, long uy tinh thuần như ngọn núi tràn ngập trong hư không, thân thể cao lớn đối diện như gặp phải quỷ hồn, ngây người ở đương trường.
- Chân khí chân long, hồn biến…người trẻ tuổi, ngươi rốt cục là ai!
Thanh âm run rẩy, xưng hô chuyển biến làm Thần Dạ cười lạnh, nói:
- Ta chỉ muốn hấp thu bổn nguyên của ngươi, ta là người thế nào ngươi cũng không cần hỏi nhiều!
- Ngươi…
Thần Dạ khoát tay, tiếp tục nói:
- Có hai điều kiện này khắc chế ngươi, hơn nữa năng lượng huyền khí của ta, ngươi nên biết cho dù tu vi của ngươi cao hơn ta, nhưng dù sao ngươi dùng hình thái bổn nguyên xuất hiện, đánh đến cùng ngươi vẫn sẽ trở thành con mồi của ta, cho nên không cần phản kháng, có lẽ nếu ngươi làm vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội có cuộc sống mới.
- Người trẻ tuổi, ngươi có ý tứ gì?
Thu hồi khung xương hóa roi sắt, Thanh Văn Hổ Lân Thú trầm giọng hỏi.
Cuộc sống mới, sống lại!
Đây chính là khát vọng lớn nhất của Thanh Văn Hổ Lân Thú, vô số năm qua nó một mực cố gắng vì chuyện này, nhưng chưa từng đạt được nửa điểm hi vọng thành công.
Hiện giờ nghe nói như thế nó không khỏi động tâm, nhưng nó biết nếu bổn nguyên bị thanh niên kia hấp thu luyện hóa, chẳng khác gì bản thân bị tiêu tán trên thế gian.
Nhưng dù là vậy, mặc dù biết bản thân bị luyện hóa phải đối mặt với kết cục thế nào, nhưng trong lòng nó cũng ôm ấp một tia khát vọng.
Nghe vậy Thần Dạ cười nói:
- Với tồn tại cấp bậc như ngươi, tất nhiên càng hiểu rõ hơn ta, cơ hội có cuộc sống mới rốt cục có được hay không.
- Ngươi có thể làm ta tin tưởng sao?
Nhìn Thần Dạ, Thanh Văn Hổ Lân Thú gằn từng chữ hỏi.
- Ta không cần tin tưởng của ngươi!
Thần Dạ bá đạo nói:
- Hấp thu bổn nguyên của ngươi là ta phải làm, dù ngươi toàn lực ứng phó, hôm nay ngươi cũng đừng mong thoát khỏi, cho nên ta không phải muốn hợp tác với ngươi, mà là nếu ngươi nghe lời thì ta cho ngươi một cơ hội, nếu không kết cục thế nào ngươi rất rõ ràng.
- Cuồng vọng!
Tung hoành thế gian nhiều năm, cho dù năm xưa chiến bại bị giết thân thể, nhưng nó chưa từng bị uy hiếp như vậy, dù là hôm nay nó cảm nhận được nguy hiểm thật lớn.
- Hồ đồ ngu xuẩn, vậy nhờ vào thủ đoạn đi!
Thần Dạ vung tay, huyền khí bắn ra, bốn đạo năng lượng bao trùm, bá đạo, cuồng bạo, băng hàn, quỷ dị, hoàn mỹ dung hợp!
- Bổn mệnh hồn phách, Quỷ Thi, giúp ta thu nó!
Huyền khí bắn ra, long ngâm càng vang dội, một đầu chân long chừng mấy trăm trượng đột nhiên biến hóa hiện thân, long trảo xé rách không gian, hướng Thanh Văn Hổ Lân Thú đánh xuống!
Nhìn thấy hắc sắc cự long trực tiếp đánh xuống, tâm thần Thanh Văn Hổ Lân Thú run lên, thân thể khổng lồ chợt lui, khung xương biến thành roi sắt một lần nữa hung hăng quất ra.
- Xuy!
Ngay thời khắc đó bổn mệnh hồn phách như quỷ mị trực tiếp xuất hiện trước người Thanh Văn Hổ Lân Thú, tuy chưa công kích nhưng cũng làm cho nó vô cùng kiêng kỵ.
Quỷ Thi càng thêm trực tiếp, một quyền như núi đánh thẳng ra ngoài.
Ba đạo công kích đồng thời đánh tới, dù sao thực lực của Thanh Văn Hổ Lân Thú vẫn bày ra rõ ràng, nó có thể hoàn toàn xem thường công kích của Quỷ Thi, nhưng hai đợt công kích còn lại nó phải toàn lực ứng phó mới có thể hóa giải.
- Người trẻ tuổi chậm đã…
- Không có gì đáng đợi!
Thần Dạ cười to, tay cầm Thiên Đao, bạch quang bắt đầu khởi động hóa thành một thanh ngọc đao dài hơn mười trượng, mang theo lực lượng không gì không phá được chém thẳng về phía trước.
- Bồng!
Thanh Văn Hổ Lân Thú không dám có chút khinh thường, huyền khí dao động hội tụ thành một dải lụa năng lượng khổng lồ nặng nề oanh kích ra ngoài.
- Người trẻ tuổi, chờ một chút, ta có chuyện cần nói…
Vừa đánh tan đao mang, Thanh Văn Hổ Lân Thú càng thêm sốt ruột kêu lên.
- Người trẻ tuổi, những gì ngươi nói ta đều đáp ứng, mời ngươi cũng đáp ứng một thỉnh cầu của ta!
Thanh Văn Hổ Lân Thú biết Thần Dạ cũng là người không dễ dàng thỏa hiệp lại hô tiếp:
- Khi có một ngày thực lực của ngươi đã đủ, có thể giúp ta có một lần sống lại, cũng mời ngươi ban cho đầu kỳ thú đã luyện hóa từ chỗ Vân Đông Lưu một cơ hội sống lại!
Hai đầu kỳ thú này quả nhiên có quan hệ rất sâu.
Thần Dạ huy Thiên Đao, nhìn thấy ánh mắt đầu yêu thú di chuyển theo liền hỏi:
- Ngươi nhận thức thanh đao này!
Thanh Văn Hổ Lân Thú trầm mặc một lúc mới gật đầu:
- Ta từng nhìn thấy qua trong tay một vị tiền bối.
- Nha…
Thần Dạ nhướng mày:
- Như vậy thân thể của ngươi cũng bị hủy trong cuộc đại chiến kinh thiên năm đó!
- Phải!
Nghe vậy Thần Dạ hít sâu một hơi, cuộc đại chiến kia trôi qua không biết đã bao nhiêu năm, không nghĩ tới Thanh Văn Hổ Lân Thú lại từng là người chứng kiến.
- Ngươi đã biết thanh đao này, cũng hiểu rõ nguyên chủ nhân của nó làm sao vẫn lạc, hiện tại ngươi đã tin tưởng ta nhất định có cơ hội giúp ngươi sống lại sao?
Nghe vậy Thanh Vân Hổ Lân Thú cười dữ tợn:
- Ta biết Tà Đế Điện, thân thể của ta chính là bị hủy trong tay cao thủ của bọn hắn. Khát vọng lớn nhất của ta chính là sống lại, mà báo thù chính là tâm nguyện lớn nhất của ta!
- Báo thù?
Thần Dạ không nghĩ tới năm xưa Thanh Văn Hổ Lân Thú chết trong tay Tà Đế Điện, chuyện này đối với hắn mà nói cũng có chút tác dụng. Nếu không phải như vậy, hắn muốn thu phục được đầu yêu thú kia chỉ sợ là không có khả năng.
- Người trẻ tuổi, nếu ngươi đáp ứng điều kiện của ta, ta sẽ đem bổn nguyên lực trực tiếp giao cho ngươi, như vậy ngươi sẽ dễ dàng luyện hóa, mà ta cũng sẽ không có nửa câu oán hận, sau khi ngươi luyện hóa còn có thể nháy mắt đạt tới cảnh giới hoàn mỹ, không cần chờ đợi thêm thời gian mài hợp!
Thanh âm Thanh Văn Hổ Lân Thú mang theo hận ý vô cùng tận nói.
Trên thế gian này, chỉ cần tu vi đạt tới mức nhất định cho dù thân thể bị hủy vẫn chưa xem là tử vong thực sự, bởi vì hồn phách còn tồn tại thì vẫn còn cơ hội sống lại.
Nhưng kỳ thú như Thanh Văn Hổ Lân Thú muốn sống lại thật sự vô cùng khó khăn, dù sao đã quá cường đại thì cơ hội trọng sinh sẽ càng nhỏ hơn, bởi vì khả năng tìm kiếm cơ hội đối xứng sẽ rất nhỏ.
Tâm tình cùng khốn cảnh của đầu yêu thú kia làm cho Thần Dạ hoàn toàn hiểu được.
- Được, chỉ cần ta có đủ thực lực cùng đủ điều kiện, nhất định sẽ giúp ngươi cùng đầu kỳ thú kia sống lại, hơn nữa còn giúp ngươi báo thù!
Thần Dạ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui