Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Nhưng là, này trong cơ thể Diễm Vương là sinh vật sống, chỉ là ngoại hình giống như "17844", màu sắc đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, cùng huyết dịch hòa thành một thể, cậu không hiểu đây là xảy ra chuyện gì, cũng không biết rốt cuộc mấy thứ này có phải "17844" hay không, bất quá có thể khẳng định, đấu khí của Diễm Vương, nhất định là bị những sinh vật này tiêu hao hết. Rất có khả năng chúng nó dùng đấu khí làm thức ăn. Ở trong cơ thể Diễm Vương, tạo thành một loại hoàn cảnh cân bằng, khiến đấu khí của Diễm Vương vẫn luôn bảo trì bất biến, coi như tiếp tục dùng Tụ Khí Tề, đấu khí có hơi tăng lên, số lượng "17844" cũng sẽ ở giây tiếp theo tăng lên, tiêu hao đấu khí dư thừa, làm cho ông vẫn không thể nào vượt qua đẳng cấp này. Lúc trước "17844" này hẳn là lưu động theo huyết dịch, có thể là do Thâm Hải U Lam, đem chúng nó đẩy về sát thành kinh mạch, e rằng đã bị đẩy ra ngoài thân thể một chút.

Nếu như chúng nó thật sự dùng đấu khí làm thức ăn, nói không chừng là chuyện tốt, Sa Nặc Nhân đã có chủ ý.

Thu hồi căn nguyên ý thức lực, ba người đều có chút căng thẳng nhìn cậu, Sa Nặc Nhân nói: "Tìm được nguyên nhân."

Tay Diễm Vương đặt ở trên bàn làm việc, bỗng nhiên nắm chặt, hiển nhiên cũng rất hồi hộp.

Xích Linh đã không thể chờ đợi được nữa hỏi tới, "Là cái gì?"

Sa Nặc Nhân ra hiệu anh bình tĩnh đừng nóng, nhìn về phía Diễm Vương, "Thời điểm lúc trước ngài chiến đấu với người Tuy Vĩ Hạt, có phải đã từng bị thương?"

Diễm Vương để cho mình bảo trì trấn định, "Trên chiến trường, ít nhiều gì cũng sẽ bị thương một chút."

Sa Nặc Nhân không muốn nhiều lời, chỉ nói: "Hiện tại ta cần một cái lọ chứa cùng dao găm."

Diễm Vương phi lập tức để quản gia lấy ra, đưa tới tay Sa Nặc Nhân.

Sa Nặc Nhân đi lên trước, đem lọ chứa đặt xuống bàn làm việc của Diễm Vương, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một hộp Tụ Khí Tề, mở nắp, rót hết vào bên trong lọ chứa, sau đó lại lấy ra một bình, giao cho Diễm Vương, "Uống vào, sau đó không chế đấu khí, hướng về phía lòng bàn tay, ta sẽ cắt một vết thương trên tay ngài, khiến cho đồ vật ảnh hưởng đến cấp bậc của ngài đi ra."

Vừa nghe lời này, Xích Linh cùng Diễm Vương phi đều rất hồi hộp, ngược lại Diễm Vương rất bình tĩnh, hắn thấy bình Tụ Khí Tề kia, không có chút phản đối, hắn đến đẳng cấp này, Tụ Khí Tề đối với ông mà nói, đã không còn tác dụng, bất quá lòng tốt của đứa nhỏ, ông cũng chỉ có thể nhận lấy, ngửa đầu uống vào. Nhất thời, một luồng đấu khí tinh khiết mà mãnh liệt, bỗng nhiên lan khắp toàn thân, khiến Diễm Vương không kịp ứng phó, ông chật vật cuống quít khống chế đấu khí lưu động, đồng thời ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía con dâu chưa xuất giá này, âm thầm thán phục.

Xích Linh đứng một bên nhìn, không khỏi lại có chút đắc ý, lại thấy khinh thường của phụ thân.

Sa Nặc Nhân cắt một vết thương trong lòng bàn tay Diễm Vương, lại đem lòng bàn tay của ông ấn vào bên trong lọ chứa, ngâm trong Tụ Khí Tề, sau đó phóng thích căn nguyên ý thức lực, quan sát tình huống trong cơ thể Diễm Vương.

Lúc mới bắt đầu, mấy sinh vật sống bám trên vách kinh mạch không hề nhúc nhích, sau đó sau khi Diễm Vương uống xong Tụ Khí Tề, lại bắt đầu nhúc nhích. Sa Nặc Nhân biết mình đã đoán đúng, những sinh vật này quả nhiên dựa vào đấu khí của Diễm Vương mà tồn tại. Thời điểm Diễm Vương khống chế đấu khí chảy về phía lòng bàn tay, những cơ thể sống này cũng vọt về hướng bên này, khi đến cánh tay, chúng nó cảm nhận được khí tức càng mạnh hơn so với đấu khí, căn bản không cần đấu khí của Diễm Vương dẫn dắt, tự hướng về phía miệng vết thương ở lòng bàn tay Diễm Vương vọt tới, cũng thuận lợi chảy ra theo dòng máu rơi vào bên trong dung dịch.

Sa Nặc Nhân rất vui vẻ, mà quá trình "dẫn dắt" này cần thời gian rất dài, bên trong lọ chứa đã tích không ít máu, Sa Nặc Nhân lấy ra hai bình Bổ Huyết Tề, đưa cho Diễm Vương, Diễm Vương không hề nói gì, nhận lấy, ngửa đầu uống vào.

Quá trình này, tốn gần ba tiếng đồng hồ, Diễm Vương không ngừng uống Bổ Huyết Tề, bên trong lọ chứa cơ hồ đổ đầy máu tươi của Diễm Vương, còn có vô số "17844".

"Được, sạch sẽ." Sa Nặc Nhân vừa mở miệng, Xích Linh lập tức lấy ra máy trị liệu, thay phụ thân trị liệu vết thương.

Sa Nặc Nhân ôm lọ chứa, lại lấy ra một hộp Tụ Khí Tề thượng phẩm đưa cho Diễm Vương, "Ngài hiện tại không còn vấn đề gì, bất cứ lúc nào cũng có thể vượt cấp, Tụ Khí Tề này là để thời điểm ngài vượt cấp dùng."

Diễm Vương ngại mặt mũi, không tiện hỏi Sa Nặc Nhân tại sao lại ôm máu của hắn không buông.

Diễm Vương phi nghe nói Diễm Vương bất cứ lúc nào cũng có thể vượt cấp, rất kích động, nhưng vẫn còn chút lo lắng, "Như vậy là được rồi sao?"

Rút chút máu là chữa được, vậy sao nhiều trị liệu sư cùng dược sư đều không có cách nào giải quyết vấn đề?

Vốn Sa Nặc Nhân định tránh đi, không thể làm gì khác đành nói: "Trong cơ thể Diễm Vương có một loại sinh vật sống nhờ, chuyên dùng đấu khí làm thức ăn, chúng nó sẽ khiến đấu khí của Diễm Vương dừng ở một vị trí cân bằng, không cao, cũng không thấp, cho nên muốn thăng cấp căn bản là điều không thể."

Ba người đều rất kinh ngạc, xưa nay bọn họ chưa từng nghe nói còn có loại sinh vật sống như vậy.

Sa Nặc Nhân mỉm cười vỗ vỗ lọ chứa, "Hiện tại những sinh vật sống đó đều ở trong này, ta quyết định nuôi chúng nó."

Diễm Vương chỉ cảm thấy biệt nữu(1), con dâu ôm bình máu của mình lại coi như bảo vật, cái cảm giác này, thực sự là vi diệu.

1: không được tự nhiên

Người có cảm giác đồng dạng với Diễm Vương là Xích Linh, anh luôn cảm thấy vợ mình ôm một bình máu của phụ thân mình còn coi như bảo bối, cảm giác rất kỳ quái.

Bình tĩnh nhất phỏng chừng chính là Diễm Vương phi, "Đồ vật nguy hiểm như vậy, con còn muốn nuôi chúng nó?"

Sa Nặc Nhân nói: "Vương phi có chỗ không biết, "17844" này có thể là đồ tốt, có thể gặp không thể cầu, mới đầu chúng nó dùng vi sinh vật làm thức ăn, không biết tại sao lại chuyển qua ăn đấu khí, coi như là vậy, thì chúng nó vẫn là đồ tốt, ngài yên tâm, ta sẽ cẩn thận với chúng nó."

Thế bọn họ mới biết đám sinh vật sống kia gọi là "17844", trước đây chưa từng nghe nói, nếu như vậy, Diễm Vương phi cũng không tiện nói thêm gì nữa, Sa Nặc Nhân hoan hoan hỉ hỉ ôm một bình máu trở về phòng. Xích Linh yên lặng đi theo phía sau, vào phòng liền đoạt bình máu của cậu đi.

"A! Của em, trả lại cho em!" Sa Nặc Nhân nhảy a nhảy, muốn đoạt lại đồ từ trong tay Xích Linh.

Xích Linh khó chịu nói: "Không cho nuôi." Nhìn thấy bình máu này, anh liền nghĩ đến phụ thân, vì vậy liền tưởng tượng đến phụ thân bị bảo bối của ôm vào trong ngực... quả thực khó có thể tưởng tượng! (ed: Tui thì thấy a tưởng tượng hơi quá rồi đó)

"Chúng nó là đồ tốt!" Sa Nặc Nhân nhanh chóng đem chỗ tốt của "17844" nói lại cho anh một lần, Xích Linh nghe xong, quả nhiên cứng đờ bất động, chần chờ nói: "Làm sao em biết những thứ này?"

Sa Nặc Nhân không đổi sắc, "... Pidgey nói cho em."

Lúc này Xích Linh mới cố hết sức đem bình máu kia đưa cho Sa Nặc Nhân, Sa Nặc Nhân lập tức đem nó cất vào trong không gian, miễn cho lại bị Xích Linh đoạt đi.

Xích Linh đem người ôm lên, hướng giường đi tới, "Mấy ngày nữa, chính là ngày kết hôn, mấy ngày nay phải nghỉ ngơi thật tốt, đừng quá mệt."

Anh nói chưa dứt lời, Sa Nặc Nhân liền khẩn trương, lại nghĩ đến phương pháp khơi lên tinh thần lực Thư Nhai nói, thì càng căng thẳng đến tay cũng không biết nên để chỗ nào.

Ngày đại hôn, nháy mắt đã tới, mấy ngày nay, vì nhiệt độ trước lễ cưới, nên Sa Nặc Nhân đều đi cùng Xích Linh, đi tới không ít địa phương, càng là ngang nhiên công bố hình ảnh tin tức nổi bật, người Huyền Minh tinh vực, cơ hồ không có ai không biết đến Vương tử phi của bọn họ, bọn họ mỗi người đều nhảy cẫng lên hoan hô.

Nhìn thấy không, Vương tử phi của tinh vực chúng ta là tiên thiên thức tỉnh giả tinh thần hệ, đứng đầu Tinh Diệu Đế quốc, gả cho Xích Linh điện hạ của tinh vực chúng ta, con dân Huyền Minh tinh vực cảm thấy đặc biệt có mặt mũi, chỉ lo thân thích cùng bằng hữu của chính mình không biết, còn muốn dùng quang não hảo hảo thông báo một vòng, khiến bằng hữu cách xa ở Thiên Xu tinh vực hoặc là Huệ Ương tinh vực hoặc là Bạch Dương tinh vực, đều hận đến nghiến răng nghiến lợi, mắng to bọn họ, có thể đừng khoe khoang nữa được hay không? Người toàn bộ Đế quốc hiện tại cũng đã biết, tiên thiên thức tỉnh giả tinh thần hệ đầu tiên của Đế quốc, sắp gả cho Xích Linh điện hạ làm vợ rồi!!!

Mấy ngày trước đại hôn, vương tinh Gambra Huyền Minh tinh vực liền bắt đầu giới nghiêm, cao tầng Đế quốc, quý tộc, quân bộ, cùng với những người có cơ cấu đặc thù đều đến, ngay cả những quốc gia khác của Đại Uyển Toàn Tí cũng gửi tới lời chúc mừng tân hôn, Nhã Đạt Đế quốc càng là cấp mặt mũi, tam hoàng tử được sủng ái nhất ----- Karni điện hạ, tự mình tới đây tham gia lễ cưới của bọn họ.

Đến ngày đại hôn, dị thường náo nhiệt, toàn bộ vương tinh đều được trang trí một lần, tình cảnh kia, long trọng giống như Đế quân đại hôn, khiến không ít người xem đỏ mắt.

Nói tới chỗ này, đương nhiên không thể tránh khỏi có người lại nhắc đến Iman, hắn nhìn thấy lúc tiến vào Xích Linh nắm tay Sa Nặc Nhân đi, lòng như đao cắt, hận không thể bỏ qua tất cả để xông lên, nắm lấy Xích Linh, nói cho toàn bộ người Đế quốc, Xích Linh điện hạ là của hắn, người Xích Linh điện hạ yêu nhất là hắn, anh không thể cưới người khác!!

Còn có một người khác hận đến muốn cắn nát răng, đó chính là Metz. Fick gia, bởi vì những chứng cứ Xích Linh cung cấp, cuối cùng quý tộc cực hình viện xử Brian có tội, đã bị nhốt lại. Brian biết mình khó thoát khỏi tội, liền thẳng thắn đem trách nhiệm đều ôm tới trên người mình, cũng công bố rằng Metz vô tội, hắn cái gì cũng không biết, hết thảy đều là Brian sai người đi làm. Mục đích của hắn chỉ muốn lưu lại huyết mạch của Fick gia, chỉ cần có Metz, Fick gia sẽ không ngã, cho nên hắn tình nguyện mình bị giam cầm chung thân, cũng không muốn nhìn thấy Metz xảy ra chuyện.

Metz được phóng thích, cùng đường mạt lộ, chỉ có thể đầu phục Cơ Thinh vẫn đối tốt với hắn. Metz không phải không rõ ràng tâm tư của Cơ Thinh, chỉ là Cơ Thinh đến Vương tử cũng không phải, hắn căn bản nhìn không lọt, coi như Cơ Thinh đối với hắn rất tốt, hắn cũng không có từng nhìn thẳng tên kia một lần, chỉ có tại thời điểm tuyệt cảnh, hắn mới nghĩ đến nhờ vả người này. Cơ Thinh cũng đủ tình đủ nghĩa, lúc này liền mượn sức mạnh của phụ thân, ra tay giúp hắn ổn định sự nghiệp gia tộc, cũng dẫn hắn đến tham dự lễ cưới của Xích Linh cùng Sa Nặc Nhân. Hiện tại hắn hận trong tay không có vũ khí, có thể dễ dàng giết chết sa nặc nhâ, khiến Xích Linh thống khổ cả đời! Đều là vì nó, phụ thân mới bị xử giam cầm chung thân, Fick gia mới bị người xa lánh, bị người cười nhạo, sản nghiệp gia tộc cũng bị gia tộc khoáng sản khác cướp đoạt, đối mặt với nguy cơ phá sản, hắn hận không thể giết chết bọn họ, hết thảy đều chết đi.

Phản ứng của Iman, Xích Kính đều nhìn vào trong mắt, nhưng hắn đi ra, bỏ lại Iman, một mình một người đi ra. Hắn luôn luôn tìm một người ở hội trường lễ cưới, tìm kiếm cái nam nhân có mái tóc dài màu đen, dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Nhưng là, hắn chung quy phái thất vọng, Thư Nhai căn bản không tới tham gia lễ cưới, nơi có nhiều người như vậy, y không thể xuất hiện.

Xích Kính không phải không nghĩ tới việc tiếp cận Sa Nặc Nhân, nhưng là, Xích Linh bảo vệ cậu quá tốt, làm cho hắn đến một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có. Người hắn phái tới vẫn luôn trà trộn ở Gambra tinh, thường thường nhìn chằm chằm Diễm Vương cung, không chỉ không thấy cái nam nhân cực mỹ kia đi ra, ngay đến cả Sa Nặc Nhân cũng không thấy đi ra, mấy ngày trước đại hôn, thật vất vả mới thấy cậu đi ra, đều là đi cùng Xích Linh, người hắn phái tới hoàn toàn không có cơ hội hạ thủ, điều này khiến hắn hận đến nghiến răng. Như vậy, chỉ có thể nhìn Xích Linh, hạnh phúc đem Sa Nặc Nhân cưới về nhà.

9|3y��N


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui