Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Đương kim bệ hạ cả đời chỉ yêu một người, chính là Đế hậu ----- Lê Anh, bệ hạ cũng cam kết, đời này chỉ cưới một người là Lê Anh, nhưng đáng tiếc, nhiều năm qua, Lê Anh vẫn không thể nào có con, toàn bộ thủ đô Đế quốc bạo động, bất kể là con dân hay là quan to quý tộc, tất cả đều ký một lá thư, thỉnh cầu bệ hạ nạp thêm tân phi, nhưng là bệ hạ hết lòng tuân thủ cam kết, không nạp tân phi, cũng quyết định muốn ở trong đám con cháu hoàng thất chọn ra người thừa kế. Đó là bời vì bệ hạ đã thấy người kế nhiệm Đế vị tương lai, coi như hắn nạp phi, sinh ra đời sau cũng chưa chắc là tiên thiên Resse, vị trí Đế quân, phải là người mạnh nhất hoàng tộc kế thừa, đây là chuyện không thể nào thay đổi, thời điểm đó Xích Linh vẫn là người mạnh nhất, mà hắn căn bản không nghĩ tới chuyện nạp tân phi.

Sau đó, nhân loại cùng người Tuy Vĩ Hạt bùng nổ chiến tranh, bệ hạ thân trinh ra trận, sau khi trở về, lại phát hiện không thấy Lê Anh, cứ như vậy biến mất không một tiếng động. Bệ hạ gấp đến độ phát điên, phái người đi tìm kiếm khắp nơi nhưng không có kết quả, chiến sự lại lên, lần thứ hai hắn dẫn binh xuất chiến, sau đó cũng không trở về nữa.

Diễm Vương phi thường xuyên suy nghĩ, bệ hạ là đi tìm Lê Anh đi, thời điểm bị toàn bộ đế quốc bức bách, bệ hạ đã từng nói qua với Diễm Vương, hảo hảo giáo dưỡng Xích Linh, để anh mau mau lớn lên, gánh vác trọng trách nặng nề của hắn, hắn đã không muốn tiếp tục gánh vác trọng trách như vậy nữa. Lúc đó bệ hạ khổ sở giãy dụa, bọn họ đều nhìn ra được, Diễm Vương phi không muốn tương lai của con trai mình giống như bệ hạ, bị một quốc gia làm cho cùng đường mạt lộ.

Xích Linh cau mày suy nghĩ sâu xa, dù như thế nào anh cũng không thể để nhi tử Xích Kính kế vị, như vậy nên làm thế nào mới được? Nếu như đại ca vẫn còn thì tốt rồi, có thể cân nhắc đến con trai hắn...

Nghĩ đến đại ca Xích Lam, Xích Linh lại cảm thấy mối hận dâng lên, dù như thế nào anh cũng không thể đem quốc gia giao vào tay đám người Thanh Vương!

"Mỗ phụ, trước tiên không đề cập tới chuyện này, nói chung, ta sẽ không để Nặc Nặc tiêm vào mang thai thể." Xích Linh nói xong, quyết tuyệt rời đi.

Diễm Vương phi nhìn nhi tử rời đi, ngẩn ra một lát, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Hoàng tử nhiều phong lưu, Xích gia bọn họ, cố tình lại là loại người rất si tình.

Xích Linh vốn định trở về phòng bồi Sa Nặc Nhân, nửa đường lại có người hầu tới báo, Tam hoàng tử Nhã Đạt Đế quốc đã tìm tới cửa. Xích Linh không thể làm gì khác đành đi tới phòng đãi khách, thấy Karni.

Sa Nặc Nhân thấp thỏm bất an chờ đợi, nửa ngày không thấy Xích Linh trở về, cậu đoán phỏng chừng là đi làm việc, cầu khẩn sau một hồi bận rộn, Xích Linh sẽ quên đi chuyện dược tề.

Trên thực tế, Xích Linh đã quên mất, chỉ là một bình dược tề, anh chỉ muốn hỏi Sa Nặc Nhân một chút xem có chỗ nào không thoải mái hay không, giấu anh lén lút uống thuốc, nhưng là Sa Nặc Nhân càng ấp úng không chịu nói thì anh lại càng hoài nghi. Diễm Vương phi tới cắt ngang, nhắc tới mang thai thể và chuyện đứa nhỏ, Xích Linh đã sớm đem chuyện dược tề ném ra khỏi đầu, liền đi gặp người Nhã Đạt Đế quốc, lần này bọn họ đến đây, đã thể hiện rõ mục đích, chính là bàn luận về chuyện văn minh trong di tích cổ, phỏng chừng bọn họ đã nghiên cứu những ký hiệu đó lâu đến phát điên, chỉ có thể lựa chọn tới đây hợp tác, thế nhưng lần hợp tác này muốn bàn luận như thế nào, để có thể trở thành điều có lợi nhất cho Đế quốc, Xích Linh còn cần phải hảo hảo hao phí suy nghĩ một phen.

Bên trong phòng tiếp khách, không chỉ có Karni cùng Ysaye, còn có một vị thể hình tròn vo, vừa nhìn cũng biết chính là chính khách, chính khách giảo hoạt, Xích Linh hiểu rất rõ.

Bọn họ vừa mới gặp mặt, không có bao nhiêu thời gian hàn huyên, Karni liền trực tiếp hỏi Xích Linh, Tinh Diệu Đế quốc nghiên cứu văn minh di tích cổ, thật sự có đột phá?

Xích Linh thanh thản ngồi trên ghế salon, "Đương nhiên, chúng ta cũng không có lý do gì để nói dối cả." Cả người anh khí tràng bức người, đến ngay cả chính khách láu cá cũng không dám khinh địch.

Đại Đế quốc đệ nhất Đại Uyển Toàn Tí ----- Tinh Diệu Đế quốc, hai tháng sau muốn tiến hành thi đấu tranh đoạt lựa chọn người thừa kế một lần nữa, toàn bộ tinh hệ không có quốc gia nào không biết đến chuyện này, bọn họ đều đang yên lặng xem biến động, không ít người đối với hướng đi của Xích Kính Vương tử những năm gần đây coi như biết rất rõ, chỉ có người này, nhiều năm trước được coi là người thừa kế quan trọng nhất, sau nhiều năm vắng lặng như vậy, ngay thời điểm mọi người cơ hồ đều quên mất tướng mạo của anh, lại đột nhiên xuất hiện, nhấc lên một trận sóng lớn như vậy.

Đầu tiên là dược tề có thể chữa trị tinh thần lực bị tổn thương --- Ngưng Thần Tề, sau khi truyền ra, thân thể bị nhiễm phóng xạ hạt nhân không biết tên của anh, cư nhiên bình phục như một kỳ tích, lễ cưới lần này, ngay cả đến công tước Ngải Phu Tư Tát quốc phi thường có sức ảnh hưởng cũng đích thân tới, chuyện này đối với Huyền Minh tinh vực mà nói, vận may quả thực khiến cho người ta đố kỵ. Nhưng mà như thế vẫn chưa đủ, Diễm Vương lại còn có biện pháp khiến hậu thiên Resse đột phá cầm cố cấp 6, mà đối với Phượng thượng tướng đang ở bên bờ vực bạo thể mà chết quả thực là chuyện rất tốt --- chính là đã thuận lợi đột phá bình phong cấp 6!

Ba tin này, vô luận là tin nào, đều chấn động toàn bộ Đại Uyển Toàn Tí, những quốc gia khác đều đang quan sát, có tâm lấy lòng, cũng đều đưa quà cùng lời chúc mừng trong hôn lễ hôm đó, ý đồ kết giao hết sức rõ ràng, Nhã Đạt Đế quốc bọn họ đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Chính khách tai to mặt lớn kia, nói: "Đã như vậy, không biết Vương tử điện hạ có bằng lòng lấy thành quả ra chia sẻ hay không?"

Xích Linh lặng lẽ nói: "Làm sao chia sẻ?"

Đôi mắt chính khách phi thường khôn khéo, cười đến thịt mỡ trên mặt đều dồn lại thành đống, "Ta nghĩ, Vương tử điện hạ đã biết rồi, chuyện Tam điện hạ nước ta có được một khối đá bạch ngọc."

Nếu Sa Nặc Nhân đã biết, không có lý do gì Xích Linh không biết đến.

Chính khách nói: "Trong quá trình chúng ta nghiên cứu, gặp phải nan đề, cần có đồ để nghiên cứu ký hiệu chú giải của văn minh di tích cổ, không biết trong tay Vương tử điện hạ, có hay không?"

Xích Linh hơi trầm tư, nói: "Có thì có, bất quá..."

Mấy người Nhã Đạt Đế quốc vừa nghe, nhất thời trở nên hưng phấn, chính khách lập tức nói: "Vương tử điện hạ có yêu cầu gì, có thể đề xuất."

Xích Linh chính là đang chờ câu nói này, "Ta đương nhiên có thể chia sẽ thành quả nghiên cứu của chúng ta, không biết quý quốc có nguyện ý chia sẻ một chút thành quả nghiên cứu của các ngài hay không?"

Mấy người hưng phấn mặt đều cứng lại, chính khách thầm nghĩ, quả nhiên, biết được Nhã Đạt Đế quốc có khối đá bạch ngọc quý giá như vậy, bọn họ liền tập trung vào nghiên cứu văn minh trong di tích cổ, điều này hiển nhiên là hướng về cơ giáp kiểu mới bên trong khối đá của bọn họ!

Chính khách cười nói: "Yêu cầu này của Vương tử điện hạ, có chút quá mức làm khó dễ chúng ta. Coi như chúng ta không cần chú giải văn tự cổ đại của các ngươi, nghiên cứu triệt để mấy văn tự kia cũng chỉ là vấn đề thời gian, Vương tử điện hạ muốn dùng chú giải văn tự đổi lấy kỹ thuật chế tạo cơ giáp kiểu mới của chúng ta, này tuyệt đối không được."

Xích Linh không chút hoang mang nói: "Vậy phải làm như thế nào mới có thể để cho chúng ta nhìn qua "cơ giáp" bên trong khối đá đây?"

Chính khách trầm tư chốc lát, nói: "Để cho các người nhìn qua một lần cũng không phải không thể, bất quá, chúng ta cũng muốn biết một chút Ngưng Thần Tề trong truyền thuyết là dạng gì."

Xích Linh nói: "Muốn biết một chút của ngài là có ý gì?"

Chính khách không khách khí nói: "Mang tới cho chúng ta một ít hàng mẫu."

Xích Linh nhún vai, "Vậy thật đáng tiếc. Chúng ta vừa phải chia sẻ với các ngươi chú giải văn tự cổ đại, còn phải đem Ngưng Thần Tề trọng yếu như vậy giao cho các ngươi nghiên cứu, mà các ngươi chỉ cho chúng ta thưởng thức một lần, các ngươi không cảm thấy yêu cầu này hơi quá đáng sao?"

Kỳ thực, Karni quả thực cảm thấy có chút quá phận, chỉ cho người liếc mắt nhìn, cư nhiên lại muốn nhiều chỗ tốt của người ta như vậy, trừ phi Xích Linh là người ngu mới chịu đáp ứng.

Chính khách cũng biểu thị bất đắc dĩ, "Vậy Vương tử điện hạ, có biện pháp gì tốt?"

Xích Linh nói: "Chúng ta nghiên cứu ra chú giải văn tự văn minh di tích cổ, không hẳn là toàn bộ thứ các ngươi cần, ta có thể đem chú giải văn tự cho các ngươi, đổi lấy một lần thưởng thức, thế nào?"

Chính khách trầm ngâm, nhất thời không quyết định chắc chắn được, Karni ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói, chính khách gật đầu liên tục.

Chính khách nói: "Không biết Vương tử điện hạ muốn để ai tới thưởng thức?"

Xích Linh cố ý nói: "Vừa vặn trong vương cung có hai vị chế tạo cơ giáp sư cấp 8, ta nghĩ để cho bọn họ tới, nói không chừng có thể tìm được linh cảm chế tác đâu?"

Chính khách lắc đầu liên tục, "Vậy không được, chúng ta có thể đồng ý yêu cầu của ngài, bất quá, chúng ta cũng có yêu cầu."

Xích Linh: "Ngài nói."

Chính khách một bộ dáng tràn đầy tự tin, "Ngài chỉ nói muốn thưởng thức một lần cơ giáp trong phiến đá, ta chấp nhận, chỉ là các ngươi ai cũng có thể, vấn đề là chỉ có thể thưởng thức một lần, hơn nữa chỉ cho phép một người thưởng thức. Tam hoàng tử của chúng ta hi vọng điện hạ đem cơ hội lần này để cho bằng hữu của hắn, người yêu ngài --- Sa Nặc Nhân tiên sinh, đồng thời xin lỗi đối với hành vi đóng lại khối đá lần trước, chúng ta không chấp nhận để chế tạo cơ giáp sư quan sát, hơn nữa vị trí quan sát, cũng phải để chúng ta chọn, đây đã là nhượng bộ lớn nhất của chúng ta."

Xích Linh cau mày trầm tư, vẻ khó khăn, kỳ thực mục đích của anh là muốn để Sa Nặc Nhân đến thưởng thức một lần quan sát quý giá này, chỉ có điều, anh lại lựa chọn đi đường vòng, nếu không nhất định đối phương sẽ hoài nghi. Nói là để chế tạo cơ giáp sư cấp 8 tới xem, bọn họ khẳng định căng thẳng, lo lắng kỹ thuật của bọn họ bị học được.

Bọn họ chọn Sa Nặc Nhân, một là Sa Nặc Nhân còn nhỏ, hơn nữa còn là học dược tề, một điểm này Karni biết rõ; hai là trước đó Sa Nặc Nhân đã xem qua một nửa, lại để cho xem một chút cũng không sao, cho nên Karni cho rằng, một thiếu niên đến mạch thần kinh chính là gì cũng không biết, tuyệt đối là an toàn hơn so với chế tạo cơ giáp sư cấp 8 kỹ thuật vứng vàng. Bọn họ lại hòn toàn không biết được, có người có bản lĩnh gặp qua là sẽ không quên được, bất quá bọn họ vẫn là lo lắng phòng Xích Linh chuẩn bị, sẽ có thiết bị chụp lén, vì vậy mới nói địa điểm do họ quyết định.

Xích Linh càng biểu hiện ra bị khó dễ, mấy người Nhã Đạt Đế quốc càng cao hứng, bọn họ tới đây là muốn chiếm tiện nghi của Huyền Minh tinh vực, không thể để cho đối phương chiếm tiện nghi của mình.

Xích Linh khổ sở nói: "Người yêu của ta, vẫn chỉ là học sinh, hơn nữa chỉ học qua hai tháng bảo trì cơ giáp, sau đó vẫn luôn ở bên dược tề, ta cảm thấy được, cơ hội này để cho cậu ấy, chẳng khác nào lãng phí."

Chính khách lòng tràn đầy sảng khoái, "Cái này không phải vẫn đề chúng ta cần cân nhắc, chúng ta đã đáp ứng ngài, đồng ý yêu cầu "thưởng thức một lần" của ngài."

Xích Linh cau mày nói: "Ta cần hỏi ý người yêu của ta một chút, hai ngày nay thân thể của hắn không khỏe, không biết có nguyện ý đi hay không."

Chính khách lập tức nói: "Không thành vấn đề, bất cứ lúc nào ngài cũng có thể liên lạc lại với chúng ta."

Xích Linh nói "Được", đứng dậy tiến mấy người ra khỏi cửa, sau đó trực tiếp đi đến phòng nghỉ.

Sa Nặc Nhân nằm trên giường lên mạng, ở chỗ hôm qua phát thông báo khoe khoang một chút, tỏ vẻ nước hoa dùng rất tốt, chỉ là cậu không cẩn thận phun nhiều hơn, kết quả là mình bị người ăn no căng diều, đem chuyện cần làm đều quên hết.

Comment phía dưới xoát xoát, phi thường nhanh, không ít người quỳ cầu cách làm, đối với cô dâu nhỏ muốn tìm bất mãn, bọn họ thích nhất bla bla...

Thời điểm Xích Linh trở lại, liền thấy Sa Nặc Nhân đang đội mũ lên mạng giả lập, nằm trên giường chơi đến không biết trời đất.

Anh đi tới, đem mũ lấy xuống, nghiêm túc nhắc nhở cậu, "Thế giới võng lạc(1) quá loạn, đừng tìm người xa lạ tán gẫu."

1: kiểu một thế giới song song trên mạng đó (ed: giống kính 3D hiện tại)

"Ồ." Sa Nặc Nhân lập tức như bé ngoan gật đầu, thấy Xích Linh không tiếp tục truy hỏi vấn đề bình dược kia, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra là anh đã quên mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui