Đế Sư Xuất Sơn

Sau khi đoàn người Diệp Phùng rời đi, sòng bạc nhà họ Chu cũng dần dần khôi phục yên tĩnh, chỉ là toàn bộ người trong thành phố Hữu Thiên đều biết, chỉ trong chốc lát vừa rồi, toàn bộ bố cục của thành phố Hữu Thiên đã xảy ra biến hóa to lớn!

Trở lại nhà họ Hoàng, Hoàng Tuấn dùng nghi lễ cấp cao đón tiếp Diệp Phùng, chủ khách ngồi xuống, sau khi hàn huyên vài câu thì miệng Hoàng Tuấn cứ mở ra rồi lại khép lại, không biết nên bắt đầu câu chuyện thế nào.

Diệp Phùng nhấp một ngụm trà, nhìn dáng vẻ đứng ngồi không yên của Hoàng Tuấn, đột nhiên anh nở nụ cười: “Có phải bây giờ ông hai Hoàng muốn hỏi, rốt cuộc là bản Đế Sư có thái độ gì đúng không?”

Bị anh nói toạc ra, trên mặt Hoàng Tuấn xuất hiện một nụ cười ngại ngùng, sau đó ông ta khách khí hỏi: “Diệp Đế Sư, ông già này không hiểu, ngài làm như vậy rốt cuộc là có ý gì?”

Diệp Phùng nhếch miệng, anh ngắm nhìn cốc uống trà trong tay, trong mắt có tia sáng lóe lên: “Hẳn là anh trai ông đã nói cho ông biết mục đích tôi tới đây rồi đúng không?”

Hoàng Tuấn gật đầu: “Anh tôi nói, chuyến này Diệp Đế Sư tới là vì hoa nhân sâm!”

“Mà trước khi Diệp Đế Sư tới nơi này, dòng họ Ái Tân Giác La chúng tôi đã sử dụng tất cả các quan hệ để tìm hiểu rồi, loại thuốc tiên này đã trăm năm chưa xuất hiện rồi, có điều bảy ngày sau, trong thành phố Hữu Thiên sẽ tổ chức một buổi đấu giá cỡ lớn, theo tình báo chúng tôi tìm hiểu được, trong buổi bán đấu giá này rất có thể sẽ xuất hiện thứ Diệp Đế Sư muốn!”

“Dòng họ Ái Tân Giác La chúng tôi cũng sẽ cố hết sức giúp Diệp Đế Sư lấy được thứ đó!”

Diệp Phùng nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, mở miệng lạnh nhạt nói: “Dòng họ Ái Tân Giác La các ông muốn có được cái gì từ tôi?”

Diệp Phùng rất thẳng thắn, trên đời này, từ xưa đến nay không có thứ gì là miễn phí cả, đặc biệt là đối với những thể lực đứng đầu như thế này, họ làm bất cứ chuyện gì đều là có mục đích cả!

Mà đối với câu hỏi của Diệp Phùng, Hoàng Tuấn cũng không che giấu mà mở miệng nói thẳng: “Dòng họ Ái Tân Giác La chỉ muốn có được tình bạn của Diệp Đế Sư mà thôi! Chúng tôi muốn trở thành đồng minh vững chắc nhất của Diệp Đế Sư!”

Nghe lời này, Diệp Phùng nở nụ cười!

Muốn có được tình bạn của anh, mục đích cũng chỉ vì kéo anh trong vòng xoáy tranh giành địa vị đứng đầu của năm dòng họ ở ba tỉnh phía Đông này mà thôi!

Quan hệ cân bằng kì lạ lúc trước của năm dòng họ này đã gần như có dấu hiệu tan vỡ, năm thế lực lớn phân chia địa bàn đã nhiều năm, vô cùng có khả năng sắp nghênh đón một lần thay máu!

Mà vào lúc này, ai có được đồng minh lợi hại hơn thì sẽ có thể trổ hết tài năng trong lần thay máu này, đánh bại bốn dòng họ còn lại, trở thành bá chủ của ba tỉnh phía Đông!

Mà rõ ràng Diệp Phùng chính là đồng minh mà dòng họ Ái Tân Giác La lựa chọn!

Thế nhưng, hôm nay bất kể là thái độ của nhà họ Chu hay thái độ của nhà họ Lưu, họ đều muốn bắt tay với Diệp Phùng, vì sự hùng mạnh của Diệp Phùng đã đủ tư cách khiến họ chiêu hiền đãi sĩ!

Đối với toàn bộ năm thế lực lớn của ba tỉnh phía Đông lúc này mà nói, Diệp Phùng chính là cái bánh bao, ai có thể kéo anh lên thuyền của mình thì xem như đã thắng được một nửa rồi!

Mà Diệp Đế Sư của chúng ta sao có thể không hiểu suy tính của những người này cơ chứ?

Mắt anh lóe lên một tia sáng, nhìn thật sâu vào Hoàng Tuấn, anh lạnh nhạt mở miệng nói: “Ông hai Hoàng, tôi đi chuyến này chỉ vì hoa nhân sâm mà thôi! Ai có thể giúp tôi tìm được hoa nhân sâm, thì tất nhiên là Diệp Phùng tôi sẽ cực kì cảm kích người đó rồi!”

Nghe anh nói như vậy, ánh mắt Hoàng Tuấn trở nên u ám!

Ý của Diệp Phùng là, cho dù dòng họ Ái Tân Giác La các ông mời tôi tới, nhưng ai có thể giúp tôi tìm được hoa nhân sâm, thì người đó mới là bạn của Diệp Phùng tôi!

Nhìn thấy sắc mặt Hoàng Tuấn có hơi khó coi, ánh mắt Diệp Phùng xoay tròn, cười ha hả: “Nhưng tôi vẫn phải cảm ơn lời mời của nhà họ Hoàng, dù sao thì tin tức về hoa nhân sâm vẫn là bên các ông nói cho bản Đế Sư mà…”

Có cả ân và uy!

Cách khống chế người khác của Diệp Phùng đã lên tới mức tuyệt diệu rồi!

Nghe xong câu nói này, sắc mặt của Hoàng Tuấn có vẻ tốt hơn!

Đúng vậy, tuy họ không chắc có thể thành công giữ được Diệp Phùng, nhưng trong năm thế lực lớn, chỉ có mình biết mục đích thực sự của Diệp Phùng khi đến thành phố Hữu Thiên thôi!

Chính mình đang nắm giữ ưu thế mà không ai có thể sánh đượ!

c Nghĩ đến đây, trên mặt Hoàng Tuấn lại lộ ra nụ cười: “Diệp Đế Sư nói rất đúng! Chuyện hoa nhân sâm, dòng họ Ái Tân Giác La nhất định sẽ giúp đỡ hết sức!”

Diệp Phùng nhẹ nhàng gật đầu, sau đó chậm rãi đứng lên.

Hoàng Tuấn theo bản năng hỏi: “Diệp Đế Sư muốn đi đâu vậy?”

“Nếu nhà họ Lưu đã nhiệt tình mời, sao tôi có thể không nể mặt họ được?”

“Diệp Đế Sư!” Sắc mặt Hoàng Tuấn trở nên nghiêm túc: “Nếu ngài muốn tới nhà họ Lưu thì nhất định phải cần thận. Trong năm thế lực lớn ở ba tỉnh phía Đông, từ trước đến giờ nhà họ Lưu đều không để lộ quá nhiều năng lực, cho dù là chuyện gì thì cũng rất ít tham dự vào, lần này đột nhiên lại nghênh ngang xuất hiện như thế, sợ là…”

Trong ánh mắt Diệp Phùng lóe lên ánh sáng: “Nếu thật sự là như thế thì tôi lại càng phải tự mình tới nhà họ Lưu một chuyến rồi!”

“Tố Nghi, bây giờ em và Thị Nguyệt cứ nghỉ ngơi ở nhà họ Hoàng trước đi, anh đi một lúc rồi sẽ về!”

Sau đó, Diệp Phùng nhìn về phía Hà Tố Nghi, dịu dàng nói.

Hà Tố Nghi nhẹ nhàng gật đầu, có điều chân mày cô cũng lộ ra một tia lo lắng: “Anh phải cần thận đấy!”

Diệp Phùng nhẹ nhàng cười với cô: “Yên tâm, anh có tính toán cả rồi!”

“Thiên Lang!”

Thiên Lang đứng một bên yên lặng không lên tiếng lạnh lùng đi tới, theo Diệp Phùng rời khỏi nhà họ Hoàng.

Sau khi tiễn Diệp Phùng đi, Hoàng Tuấn khách khí nói với Hà Tố Nghi: “Bà Diệp, tôi đã chuẩn bị xong phòng cho khách rồi, mọi người đi đường dài, tàu xe mệt nhọc cũng là cực khổ rồi, không bằng đi nghỉ ngơi một chút trước đã!”

Hà Tố Nghi gật đầu: “Làm phiền ông Hoàng rồi!”

Sắp xếp cho Hà Tố Nghi nghỉ ngơi xong, lúc này Hoàng Tuấn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, Hoàng Túc Sâm vẫn đi theo bên cạnh ông ta có hơi không vui nói: “Ông hai, không phải chỉ là một Đế Sư thôi sao, cho dù có lợi hại đến đâu đi chăng nữa thì dòng họ Ái Tân Giác La chúng ta cũng không cần phải khúm núm hầu hạ anh ta như thế chứ!”

“Ngậm miệng lại cho ta!”

Hoàng Tuấn đột nhiên quát lớn, sau đó lạnh lùng nhìn anh ta: “Ta không muốn nghe câu này đến lần thứ hai đâu!”

Hoàng Túc Sâm bỗng nhiên run lên một cái, anh ta không nghĩ tới Hoàng Tuấn sẽ phản ứng lớn như vậy, vội vã cúi đầu: “Vâng, ông hai, tôi sai rồi!”

Hoàng Tuấn nhìn bóng lưng Diệp Phùng rời đi, chậm rãi mở miệng: “Ta biết trong đầu cậu đang nghĩ cái gì, có điều, ông già đây nói cho cậu biết, quên hết tất cả những thứ vô dụng trong đầy cậu đi cho ta!”

“Cậu chỉ cần biết, Diệp Đế Sư là khách quý mà nhà họ Hoàng ta mời tới là được!”

Hoàng Túc Sâm liên tục nói: “Vâng, ông hai, tôi hiểu rồi!”

“Hiểu được là tốt rồi!”

“Ngày mai anh tôi sẽ đến thành phố Hữu Thiên, bây giờ, sử dụng tất cả thế lực của nhà họ Hoàng chúng ta, toàn lực tìm kiếm tin tức về hoa nhân sâm!

Chỉ cần tìm được thì nhất định phải lấy được bằng mọi giá cho ta! Nhớ kỹ, tuyệt đối không được để lộ bất cứ dấu vết nào”

“Vâng, ông hai”

Nhìn bóng lưng Diệp Phùng rời đi, trong ánh mắt Hoàng Tuấn lóe lên một tia sáng!

Giọng nói của Hoàng Mạnh lúc trước vang lên bên tai ông ta!

“Người có được Đế Sư sẽ có được Đông Bắc!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui