Đế Sư Xuất Sơn


Cái gì? Giang Hạ Hàn? Hà Tố Nghi cảm thấy có chút choáng váng!
Cô không thể nghĩ được rằng người đàn ông đột nhiên xuất hiện này lại là học trò lớn nhất mà Diệp Phùng luôn tâm tâm niệm niệm nhớ nhung!
Và màn tự báo gia môn của Giang Hạ Hàn, tất nhiên là cũng truyền đến tại người đàn ông kia, tim hắn ta đột nhiên đập mạnh như muốn nhảy ra ngoài.

Giang Hạ Hàn là ai? Bản thân hắn ta còn có thể không hiểu rõ nữa sao.

Bé ngoan của tôi ơi, Diệp Phùng không xuất hiện mà lại dẫn dụ ra được một sát tinh thế này?
Đúng lúc này, hai người độc mặc áo đen trúng độc kia cũng đã hồi phục được, ba người cùng nhau, cảnh giác nhìn Giang Hạ Hàn, trong lòng cũng vẫn có chút căng thẳng.

Sau khi đối mắt một hồi lâu, tên thủ lĩnh lên tiếng trước: "Giang Hạ Hàn, ý của anh là sao đây?"
"Lẽ nào anh muốn phản bội Thánh giáo?"
Giang Hạ Hàn chỉ nhìn bọn họ một cái thật sâu, không nói lời nào.

Sau đó anh ta đỡ Hà Tố Nghi dậy trước mắt ba người kia, rồi co chân một cái, liền biến mất ở trong rừng trúc.

"Đừng đuổi theo nữa!" Hai người áo đen định đuổi kịp thì bị tên cầm đầu chặn lại.

"Đại ca, chúng ta khó khăn lắm cuối cùng mới nắm được cơ hội, tại sao không đuổi theo? Chỉ cần có thể bắt được người phụ nữ kia, chúng ta liền có thể làm mất đi một chỗ dựa của Diệp Phùng!"
"Đây sẽ là một công trạng lớn đó!" "Hừ! Cậu không biết Giang Hạ Hàn có năng lực gì sao? Cậu cho rằng mấy người chúng ta đuổi kịp sẽ có kết quả tốt sao?"
"Nhiệm vụ thất bại, không nên ở chỗ này lâu, rút lui thôi!"
Một người trong số họ nhìn Hoàng Thanh Triều đang nằm bất tỉnh, hỏi: "Đại ca, anh ta thì phải làm sao?"
Ánh mắt người đàn ông lóe lên: "Dù sao đây cũng là Học viện Thiên Cơ, đừng lo lắng cho anh ta, đi thôi!"
Sau một hồi khinh công đạp gió, Giang Hạ Hàn liền đáp xuống bên cạnh một thác nước rồi mới đặt Hà Tố Nghi xuống, Hà Tố Nghi nhanh chóng gỡ cánh tay của anh ra, trên mặt ửng hồng, thì thào nói: "Cảm ơn."
Giang Hạ Hàn đáp: "Đây là việc học trò nên làm.

Đối với sự thô lỗ vừa rồi, xin cô bỏ qua cho!"
"Không thành vấn đề, dù sao cậu cũng...!Ôi! Hỏng rồi! Thanh Triều!" Đột nhiên, Hà Tố Nghi nghĩ đến Hoàng Thanh Triều vẫn ở nguyên tại chỗ cũ!
"Cô đừng lo!" Giang Hạ Hàn nói: "Mục tiêu của bọn họ là thầy, Hoàng Thanh Triều dù sao cũng là đệ tử thân truyền của Khổng Hàm Tuấn, chỉ cần bọn họ không ngu ngốc, thì bọn họ sẽ không làm gì Hoàng Thanh Triều đâu!"
Hà Tố Nghi nghĩ kỹ lại, trong lòng thoảng yên tâm hơn một chút, sau đó Giang Hạ Hàn lại lên tiếng: "Nếu như cô đã an toàn vậy thì học trò xin đi trước!" "Đợi đã!"
Hà Tố Nghi đột nhiên giữ cánh tay của anh ta, vẻ mặt phức tạp nhìn Giang Hạ Hàn: "Sao cậu lại ở đây?"
"Ngoài ra, tại sao họ lại nói rằng cậu muốn phản bội Thánh giáo?"
"Lẽ nào cậu đã thực sự gia nhập tổ chức tà ác Thánh giáo kia rồi?"
Vẻ mặt của Giang Hạ Hàn đột nhiên có chút phức tạp, anh ta đưa mắt nhìn Hà Tố Nghi: “Thưa cô, tất cả nói ra rất dài, học trò có điều khó nói, nhưng xin cô hãy tin tưởng em.

Từ đầu đến cuối em chưa bao giờ phụ lòng những lời thầy dạy bảo!"
"Nếu như nói ra dài dòng thì cứ từ từ nói!"
"Đi, theo tôi đi gặp Diệp Phùng, bất kể em cậu có ấm ức gì thì tôi tin, thầy của cậu sẽ đòi lại công bằng cho cậu!"
"Cô!"
Giang Hạ Hàn lùi lại một bước trên mặt lộ ra vẻ xin lỗi: "Thực xin lỗi, em hiện tại không thể đi gặp thầy được!"
"Cậu!"
Đột nhiên, Hà Tố Nghi như nghĩ ra điều gì đó, trợn tròn mắt, cô mở nói: "Thôi được rồi, không gặp Diệp Phùng cũng không sao, nhưng cậu phải hứa với tôi một điều kiện!"
Giang Hạ Hàn sửng sốt, ngẩn người: "Điều kiện gì a?"
"Mấy ngày tiếp theo đây, tôi muốn đi theo cậu!"
"Đi theo em?"
Những tia kinh ngạc thi nhau hiện lên trên mặt Giang Hạ Hàn, sau đó anh ta nhanh chóng từ chối: "Cô ôi, đừng đùa nữa, nếu cô mà bỏ đi với em, thầy sẽ phát điên lên mất!"
Hà Tố Nghi nhìn thẳng vào anh ta: "Tôi lựa chọn cùng cậu rời đi.

Tổng cộng có hai mục đích!"
"Vì nếu như cậu đã gọi tôi một tiếng cô thì tôi tất nhiên không thể giương mắt nhìn cậu rơi vào con đường sa đọa được!"
"Vì vậy, mục đích đầu tiên của tôi khi đi theo cậu là để theo dõi bạn thay cho Diệp Phùng, để xem cậu đang làm gì và tại sao cậu lại phải trốn tránh thầy giáo của mình!"
"Về phần mục đích thứ hai và cũng là điều quan trọng nhất, lần này Thánh giáo tới, rõ ràng là nhằm vào Diệp Phùng, cũng không đơn giản như vậy!"
Lúc này, Hà Tố Nghi giống như nữ chủ tịch ở trung tâm mua sắm đang dẫn đường chỉ lối cho tương lai, với IQ hoạt động và đại não hoạt động cực mạnh! "Đây là học viện Thiên Cơ.

Người bình thường không thể phạm tội ở đây.

Hơn nữa, ngay cả Diệp Phùng cũng không biết chuyện tôi và Hoàng Thanh Triều đến Tử Trúc Lâm.

Vậy thì làm sao người của Thánh giáo lại biết chúng tôi ở đây?"
Giang Hạ Hàn nhướng mày: "Có nội ứng ở học viện Thiên Cơ sao?" Hà Tố Nghi gật đầu: "E rằng là như vậy!"
"Kẻ thù ở trong bóng tối, còn mình ở ngoài ánh sáng.

Thay vì bị động như vậy, chi bằng để cho Diệp Phùng nhân cơ hội này thăm dò cho kỹ, nếu không thì bất kể là đối với chúng ta hay với học viện Thiên Cơ, đều giống như đang ôm một quả bom đang chuẩn bị phát nổ!"
Giang Hạ Hàn rất thông minh, nên anh ta nhanh chóng hiểu được ý đồ trong lời nói của Hà Tố Nghi, trong lòng không khỏi cảm thán, tuy rằng không phải là phương pháp hữu hiệu nhất, nhưng nhất định là phương pháp tốt nhất lúc này!
Chỉ khi có lộn xộn, mới có thể lôi người đứng sau ra ngoài.

"Cô, cô thật muốn đi theo em sao?" Hà Tố Nghi quả quyết gật đầu.

"Nhưng em hiện tại là kẻ phản bội, cô không sợ nguy hiểm sao?"
"Cậu là học trò của Diệp Phùng, anh ấy tin tưởng cậu thì tôi cũng sẽ tin tưởng cậu!"
"Giang Hạ Hàn, tuy rằng đây là lần đầu tiên gặp mặt của chúng ta, nhưng nếu cậu đã gọi tôi một tiếng cô, thì tôi sẽ có trách nhiệm với cậu!"
"Thôi, đừng nhiều lời nữa, đi thôi, nếu không, đến khi Diệp Phùng phát hiện ra thì chúng ta sẽ không thể rời đi được nữa đâu!"
Giang Hạ Hàn nhất thời cảm thấy không nói nên lời, cô, người cứ như thế này mà chống đối thầy, thật sự là không sao chứ?
Cùng lúc đó, để sư Diệp của chúng ta, đối mặt với một bàn ngập tràn đồ ăn đã nguội lạnh, sắc mặt trở nên vô cùng

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui