Nam tử mâu trung phẫn nộ còn nữ tử kia thì biểu tình vui sướng khi thấy người gặp họa, hoàn toàn chọc giận Thẩm Nhược Li, chỉ thấy nàng hai tay gắt gao nắm cùng một chỗ lạnh lùng nhìn thị vệ liếc mắt một cái, tức giận nói: “Tất cả dừng tay cho ta!”
Thị vệ nghe Thẩm Nhược Li quát, nhất thời không dám động thủ đành phải quay đầu lại nhìn nam tử: “Gia người xem này!”
Nam tử thấy Thẩm Nhược Li lên tiếng ngăn cản, mâu trung sát khí càng đậm, hắn cười lạnh một tiếng cả giận nói: “Ngươi một cái xú nữ nhân, quả nhiên là ngươi ở đây gây sóng gió. Không có chỉ thị, nha hoàn của ngươi lại cả gan vũ nhục Tâm nhi. Hiện tại, ngươi còn lên tiếng bảo vệ, ta xem các ngươi chủ tớ thật đúng là đồng tâm.”
“Ngũ hoàng tử, ta cùng tiểu thư là chủ tớ đồng tâm cũng không giống như người nào đó tỷ muội phân tâm, chỉ mong sao muội muội mình chết sớm một chút, nói cho hay thì gọi là đến thăm, vậy mà đây không biết còn tưởng rằng tới nhìn xem người này rốt cuộc đã chết hay chưa ấy chứ.” Đôi mắt Tử Huyên trực tiếp nhìn thẳng vào ánh mắt thị huyết của nam nhân hết mức ung dung, không một chút khiếp sợ. Chợt ánh mắt của nàng trở nên vô cùng lạnh như băng, như đao phảng phất có một cỗ cường đại mà chói mắt từ mâu gian của nàng phóng ra ngoài.
“Càn rỡ! Nơi này há có chỗ cho ngươi nói chuyện, người đâu tới lôi ra ngoài cho ta!” Lời nói của Tử Huyên hoàn toàn chọc giận nam tử, chỉ thấy vẻ mặt hắn hơi buộc chặt, ánh mắt chợt thoáng qua một tia phức tạp cùng khó có thể tiêu tan được đó là sát khí.
Thẩm Nhược Li một phen giữ chặt Tử Huyên, sống lưng thẳng tắp, hai mắt nhìn thẳng nam tử, ngữ khí tuy rằng bình tĩnh nhưng cực kỳ kiên quyết, nói: “Ngũ hoàng tử, ngươi cùng Đại tiểu thư không phải nói là tới thăm ta sao, như thế nào đến cuối cùng thế nhưng lại cùng một cái nha đầu chấp nhặt. Ta nghĩ chiếu theo sự độ lượng của các ngươi hẳn là sẽ không cùng một tiểu nha đầu này so đo, mà nếu chuyện này truyền ra ngoài ta nghĩ đối với thanh danh của hai người các ngươi hẳn là bị ảnh hưởng không ít a.” Thẩm Nhược Li khóe môi khẽ nhếch, mâu trung lạnh lẽo làm cho người ta không dám khinh thường, hơn nữa khóe môi dường như cười mà không phải cười, dáng vẻ thật sự là mê hoặc lòng người, làm cho người ta chấn động không biết ứng đối như thế nào.
“Xú nữ nhân, hôm nay bổn vương bỏ qua cho ngươi, nếu như có lần sau cũng đừng trách bổn vương vô tình. Mặc khác bổn vương phải nhắc nhở ngươi không cần dùng nhiều chiêu mê hoặc ta, cả đời ta không bao giờ thú ngươi cũng như yêu ngươi.” Nam tử lạnh lùng, khóe môi dần dần câu ra một độ cong tàn nhẫn mang theo nhiệt độ âm lãnh gần như ma quỷ, sau đó lại một trận cuồng tiếu ôm nữ tử bên người thoang dong bước ra khỏi cửa.
Đợi đám người kia rời đi, Thẩm Nhược Li cả người chợt suy sụp tinh thần, ngã xuống trên ghế dựa trong phòng, vừa vặn trên trán đã rươm rướm mồ hôi. Có thể tưởng tượng Thẩm Nhược Li trong lúc đó là vạn phần sợ hãi, chỉ là vì sốt ruột hộ chủ mà Tử Huyên cả gian mạo hiểm đứng dậy chống đối một phen.
“Tiểu thư cám ơn người vừa rồi đã cứu ta, thật không dám tin ngươi sẽ dũng cảm cùng Thần Vương gia đối chọi gay gắt.” Tử Huyên thuận tay rót một chén trà nóng đưa tới trong tay của ta.
“Ngươi nha đầu này mới vừa rồi ngươi chẳng phải cũng rất dũng cảm sao? Lúc này, còn biết giễu cợt tiểu thư nhà ngươi.” Thẩm Nhược Li chậm rãi hớp một ngụm trà, thở dài nói: “Tử Huyên, nghe ngươi nói thì trước kia ta rất sợ Thần Vương gia sao?”
“Việc đó cũng không phải, tiểu thư không sợ Thần Vương gia, chỉ là người quá dính Thần Vương gia, mỗi lần người thấy hắn liền dịu ngoan như một con cừu nhỏ, kích động nói năng lộn xộn, làm sao còn dám cùng hắn trực tiếp tranh chấp..” Tử Huyên có chút ấp a ấp úng, sau khi nói xong nhưng lại nhịn không được che miệng vụng trộm cười. Mà Thẩm Nhược Li nghe Tử Huyên nói xong cũng ngượng ngùng hai má nhất thời vẽ lên bao nhiêu ráng màu ngũ sắc.
Nhị tiểu thư này trước kia cũng quá háo sắc đó chứ, như thế nào mỗi lần gặp mặt nam nhân kia liền bám lấy! Tuy rằng, nam nhân vừa rồi nhìn cũng không tệ lắm nhưng cũng chưa thấy tới trình độ chảy nước miếng a!
Haizz, nữ nhân cổ đại thật đúng là thảm, mỗi ngày ở nhà giả bộ tiểu thư khuê các, con gái rượu còn bị canh chừng cẩn thận không thể bước ra khỏi nhà nữa bước. Cho nên khó tránh khỏi nhìn thấy nam nhân như nhìn thấy bảo bối dường như điểm này Thẩm Nhược Li có thể lý giải bất quá vẫn là thay bọn họ cảm thấy thật đáng buồn