Đế Vương Kiếp Xấu Phi Cũng Khuynh Thành


“Phu nhân, tiểu thư đã trở lại.” Vừa mới đi vào trong cốc liền nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn, vui vẻ tràn đầy tình cảm của Tử Huyên mà không lời nào có thể miêu tả nói được, cái sự vui vẻ đó khi ở Thẩm phủ là hoàn toàn khác biệt.
Tinh Thần cốc này quả nhiên là không giống với bên ngoài, xung quanh ngọn núi cao chót vót được bao phủ bởi lớp tuyết lạnh đến cực điểm, thật là đồ sộ nha! Tuy nhiên, chân núi có một cái hẻm núi lại vô cùng ấm áp, hết sức đặc biệt. Chính giữa cốc được bao quanh bởi một cái đầm suối nhỏ xanh biếc, tưng bừng nhộn nhịp tỏa ra hơi nóng, có lẽ đáy cốc ấm áp là do chỗ này a.
“Li nhi ngươi đã trở lại, mau đến đây ẫu thân nhìn một chút nào.” Thẩm Nhược Li đang say mê nhìn ngắm xung quanh Tinh Thần cốc vô cùng kỳ diệu này, lại không ngờ phía trước mình có một nữ tử tuổi thanh xuân tỏ ra vẻ hết sức gần gũi đang đi về phía mình.
Thẩm Nhược Li quay đầu lại đánh giá nữ tử đối diện mình, khuôn mặt tinh xảo, nhu mì xinh đẹp, cả người vận bạch y linh động hoạt bát, không có ăn diện nhiều. Tuy nhiên, như vậy cũng khiến nàng có vẻ giống tiên tử hơn, như có như không, thanh tú động lòng người, làm cho tâm tình người khác cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Té ra đây chính là mẫu thân của Thẩm Nhược Li, thật sự là một mỹ nhân thanh phong thoát tục. Nhưng vì sao bản thân Thẩm Nhược Li sinh ra lại có dáng vẻ vô cùng xấu xí không chịu nổi này chứ. Nhìn thấy nữ tử đối diện xinh đẹp tuyệt trần, Thẩm Nhược Li vẫn là nhịn xuống mặt nhăn nhíu mày, thở dài thật sâu.
“Li nhi, đây là làm sao vậy? Mới mấy tháng không gặp liền cùng mẫu thân xa lạ, hiện tại nhìn thấy nương cũng không còn quấn lấy như trước nữa.” Nữ tử vẫn như cũ cười tươi như tiếng suối chảy róc rách, nụ cười kia thật ấm áp, thật thân thiết: “Hay là Li nhi còn giận mẫu thân bắt ngươi cùng Tử Huyên đến Thẩm phủ nhận phụ thân.”
“Phu nhân, đầu óc tiểu thư…” Tử Huyên ấp a ấp úng nhìn nữ tử giải thích nhưng nhìn thấy dáng vẻ của ta, nàng lại cảm thấy đau lòng không nỡ vì thế ngậm miệng lại. Tiếp theo Tử Huyên chỉ chỉ đầu của ta, sau đó khua tay múa chân, dùng động tác tay nói ra sự không tốt.
“Tử Huyên, ta biết. Ngươi giờ đi chuẩn bị phòng cho tiểu thư thật tốt. Ta muốn cùng Li nhi nói chút chuyện.” Nữ tử mỉm cười, nhẹ nhàng lôi kéo tay Thẩm Nhược Li, mang nàng đến bên cạnh đầm suối nhỏ.
“Mẫu thân, thật ra ta không phải là Thẩm Nhược Li kia, ta thật ra là..”
“Ta đã biết.” Liễu Tâm Mi nhẽ vươn tay phủ trên môi Thẩm Nhược Li, sau đó khẽ gật đầu.
Thẩm Nhược Li có chút khó hiểu nhìn Liễu Tâm Mi, không lẽ nàng là cao nhân ẩn sĩ, ngay cả chính mình xuyên qua cũng biết. Nhưng có vẻ không hợp lý cho lắm, chẵng lẽ trên thế giới thật sự có người có thể dự đoán chuyện xảy ra trong tương lai?
“Li nhi của ta đã trưởng thành, không còn nghịch ngợm như lúc còn nhỏ nữa, hơn nữa bây giờ trong đầu còn chứa rất nhiều điều mà người như chúng ta ở đây không thể biết được.” Liễu Tâm Mi, trên mặt như trước lẳng lặng cười, thật bình thản yên tĩnh. Nhưng điều này lại làm cho Thẩm Nhược Li sắc mặt càng thêm kỳ quái, trong lòng lo lắng không yên, vì sao vừa rồi nàng ta nói trong đầu mình chứa rất nhiều điều mà người như chúng ta ở đây không thể biết được, chẵng lẽ nàng thật có thể biết trước mọi chuyện?
Bất chợt con ngươi Thẩm Nhược Li chuyển động nhìn Liểu Tâm Mi mỉm cười, làm nũng nói: “Mẫu thân, người biết không? Hoàng thượng đã hạ chỉ để cho ta cùng Ngũ hoàng tử đại hôn nhưng là nữ nhi không muốn gả cho hắn a.”
“Hài tử ngốc, mẫu thân vừa mới khen ngươi trưởng thành như thế nào chỉ chớp mắt liền hướng mẫu thân làm nũng. Li nhi về chuyện ngươi cùng Ngũ hoàng tử đại hôn, chuyện này nương đã biết hơn nữa nhiều năm trước ta cũng đã cùng Hoàng Thượng ngầm đồng ý cho cửa hôn sự này.” Liễu Tâm Mi nắm tay nữ nhi, thất thần nhìn dòng suối, nhẹ nhàng gia tăng cường độ âm thanh, mỉm cười nhìn Thẩm Nhược Li.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui