Đế Vương - Lê Văn Cương

Sáng ngày hôm sau, hai huynh đệ Vũ Tuấn Kiệt lại đi đến nơi ở của Nguyệt Thiên Cơ để nói chuyện.

Vừa đến nơi Nguyệt Thiên Cơ đã nở một nụ cười điềm tĩnh, nhìn về phía họ sau đó đi ra chắp tay nói rằng.

- Hai vị hôm nay đến gặp ta thật sự khiến ta bất ngờ, không tiếp đón từ xa thật sự là có lỗi.

- Nguyệt huynh nói đùa rồi, chúng ta không nói mà đã đến thật sự đã làm phiền.

- Haha các vị mới thật sự là những người khách khí, xin mời vào trong này chúng ta nói chuyện.

Nghe Nguyệt Thiên Cơ nói vậy hai huynh đệ họ Vũ đều mỉm cười, sau đó đi theo hắn vào trong cung điện. Đợi khi ổn định chỗ ngồi, lúc này Nguyệt Thiên Cơ mới lên tiếng nói rằng.

- Lần này hai vị đến đây gặp ta chắc không phải để tâm sự chứ.

Tên này vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng.

- Tâm sự tất nhiên là không rồi, có điều chúng ta lần này đến đây là muốn biết thái độ của Đại Nguyệt Hoàng Triều.

Nguyệt Thiên Cơ nghe vậy thì mỉm cười, sau đó dùng một giọng điệu không hiểu lên tiếng.

- Thái độ của chúng ta, các vị nói vậy là có ý gì đây. Chúng ta chẳng phải đến đây để phụ giúp Đại hạ Hoàng Triều tiêu diệt người của Thanh Vũ điện hay sao.

Nghe Nguyệt Thiên Cơ nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này vẫn mỉm cười, nhìn về phía hắn qua một lúc lên tiếng nói rằng.

- Nguyệt huynh cũng không cần phải giấu diếm nữa, lần này chúng ta đến đây với một thiện chí là hợp tác đồng minh. Ta hi vọng Nguyệt huynh sẽ không giả ngốc tại lúc này.

Nguyệt Thiên Cơ nghe vậy thì mỉm cười, ngẫm nghĩ một lúc hắn nói rằng.

- 10 đại đế tộc cho chúng ta một lượng lớn tài nguyên, để chống lại các vị. Đồng thời còn hứa sẽ cử cường giả võ đế đến để tọa trấn. Không những thế bọn họ còn cho chúng ta một cơ hội, đó là có thể tiêu diệt luôn Thiên Lan tông và Đại hạ Hoàng Triều, trở thành bá chủ tại Việt Châu.

- Đối với lời hứa như vậy, những người đứng đầu của họ Nguyệt chúng ta đều vô cùng ưng ý. Có điều chúng ta cũng hiểu sự tình cũng không đơn giản như vậy. Nên lần này ta thân là người đại diện cho họ Nguyệt, muốn cùng các vị trao đổi một chút, Vũ tộc có thể cho chúng ta cái gì đây.

Nguyệt Thiên Cơ vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Thiên cũng phải xửng sốt một chút. Họ không nghĩ đến 10 đại đế tộc lại ra điều kiện to lớn như vậy. Có điều họ không biết Nguyệt Thiên Cơ là một kẻ thông minh. Tên này đang nói thách giá mà thôi. Chứ 10 đại đế tộc cho dù có điên cuồng đến mấy, cũng không ngu đến mức phái võ đế đến đây tọa trấn. Bởi vì trận chiến 200 năm trước vẫn còn đó, Vũ tộc quá mạnh. Trừ khi huy động toàn bộ võ đế đến đây, bằng không 1, 2 người đến chính là nộp mạng.

Trầm tư suy nghĩ một lúc, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lại mỉm cười sau đó nói rằng.

- Điều kiện của mười đại đế tộc cho họ Nguyệt thực sự rất lớn, và họ Vũ ta không thể nào đưa ra điều kiện tốt hơn được. Có điều họ Vũ ta có đủ cường giả và tự tin trong một đêm, có thể xóa khổ họ Nguyệt khỏi Việt Châu. Bất kể là các ngươi có võ đế của thập đại đế tộc giúp đỡ hay không.

- Vậy nên ta cho các ngươi thời gian để suy nghĩ, là từ giờ đến khi người của Thanh Vũ điện bị tiêu diệt. Các ngươi phải có câu trả lời cho vũ tộc, thuần phục hoặc là chiến.

Thanh âm của Vũ Tuấn Kiệt vừa vang lên, Nguyệt Thiên Cơ lúc này sắc mặt trở nên lạnh lùng. Nhìn về phía hai huynh đệ họ Vũ, qua một lúc hắn lại dẹp bỏ đi những ý nghĩ trong đầu, nở một nụ cười điềm tĩnh nói rằng.

- Hai vị nói như vậy thật sự khiến cho ta vô cùng khó sử.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì lắc đầu sau đó nói rằng.

- Chúng ta đều là người thông minh và ta tin rằng Nguyệt huynh cũng hiểu sức mạnh của vũ tộc đáng sợ như thế nào. Tại Việt Châu thập đại đế tộc có mạnh mẽ, cũng sẽ không dốc toàn lực bảo vệ các ngươi. Trong khi đó Vũ tộc thân là chủ nhà, lại có thể trong thời gian ngắn huy động toàn bộ chủ lực để tiêu diệt các ngươi.

- Chính vì vậy tiền tài lợi ích có thể tốt, nhưng các ngươi phải có mạng để dùng đã.

Vũ Tuấn Kiệt nói đến đây thì hắn không lên tiếng nữa, sau đó cùng với Vũ Thiên chắp tay chào Nguyệt Thiên Cơ sau đó rời đi.

Nhìn về hướng hai người này rời đi, Nguyệt Thiên Cơ lúc này lại dùng một bộ mặt bình tĩnh rơi vào trầm tư. Vừa rồi biến hóa sắc mặt của hắn thực chất chỉ làm màu mà thôi. Bởi vì hắn cũng là một kẻ thông minh, hắn biết một sự thật đó là những lời Vũ Tuấn Kiệt nói hoàn toàn có thể xảy ra.

Vũ tộc một khi phát hiện bọn họ không thể trọng dụng, thì tuyệt đối sẽ dùng lôi đình thủ đoạn để tiêu diệt kẻ thù. Không cho đại Nguyệt Hoàng Triều cùng với các thế lực bên ngoài tiếp xúc quá lâu với nhau. Tạo ra sự bất ổn tại Việt Châu, cũng như hai thế lực đang có quan hệ mập mờ với vũ tộc, là thiên Lan Tông và Đại hạ Hoàng Triều lúc này.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, lúc này một âm thanh trầm tĩnh lại từ trong phòng vang lên.

- Ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, hãy tiếp tục tiếp xúc với chúng trong thời gian tới. Thứ ngươi cần làm là đánh giá xem vũ tộc đối xử với lực lượng thuộc hạ như thế nào.

Âm thanh này vừa kết thúc, Nguyệt Thiên Cơ lúc này giật mình, quay đầu lại ngó trong phòng nhưng không phát hiện ại. Hắn lúc này lập tức hiểu ra vấn đề, chắp tay vào hư không sau đó nói rằng.

- Đa tạ lão tổ chỉ điểm, ta tuyệt đối sẽ không phụ lòng của gia tộc.

Nguyệt Thiên Cơ nói song thì làm một lễ bái thật sâu. Có điều không có bất kỳ lời nào đáp lại, đối với việc này hắn cũng chỉ có thể lấy lại sự bình tĩnh, sau đó trở về phòng tu luyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui