Lại nói, cách Linh Quang Thành mấy chục km…
Nhật Kinh Nghiệt Thể nằm trên cáng, một bên quân y chạy qua chạy lại, cách đó là la liệt la liệt những thiết bị.
“ Độc không mạnh, không có áp lực lên tế bào, nhưng, nếu còn lưu lại trong máu, e rằng ngấm đến lục phủ ngũ tạng liền vô phương cứu chữa !!” Áo trắng quân y nói.
“ Phương án thế nào ?” Phong Thục Cơ nhàn nhạt hỏi.
“ Bẩm công chúa, thay máu.”
“ Vậy sao không làm đi ??” Nàng nhíu mày, tỏ vẻ không vui.
“ Bẩm công chúa, lần này đem theo máu dự trữ xác thực rất ít, chỉ đủ cho trường hợp cầm cố vết thương, để thực hiện đại phẫu thuật như vậy cần phải lui về Đệ Tứ Phong Quận mới có thể thực hiện.” Quân y nam tử vẫn cung kính giải thích.
“ Không đủ thời gian.”
“ Bẩm công chúa, nếu giờ đi ngay, chắc chắn kịp cứu đại tiên phong.”
“ Ta không nói vấn đề ấy, chỉ là, từ đây về Đệ Tứ Phong Quận mất năm ngày đường cả đi cả về, lại tính thời gian tĩnh dưỡng, núi một ngày cũng không thể thiếu hổ, nếu như để đại tiên phong đi lâu như vậy, Linh Quang Thành đánh tới liền để chúng ta đại bại !” Nàng quát.
“ Bẩm công chúa, chúng ta có thể để toàn bộ lui…”
“ Không được !!”
Quân y nam tử tái mặt, không nói gì thêm, chỉ đứng nép sang một bên.
“ Cần máu hay cần thiết bị ??”
“ Bẩm, chỉ cần máu…” Quân y nam tử e dè đáp.
“ Máu đại tiên phong là nhóm gì ??”
“ Bẩm công chúa, nhóm Rh(D)+, loại hiếm, cứ 1 vạn trường hợp mới bắt gặp 1 người, không phải dễ dàng mà mua được…”
“ Vậy chắc cũng đủ, phát lệnh toàn quân, ai có nhóm máu Rh(D)+ tới Lều Trung Tâm nhận thưởng !!” Phong Thục Cơ gật gù.
Quân y nam tử dĩ nhiên hiểu, hắn cũng là thấy thoả đáng, theo lệnh, cung kính chào rồi lui ra.
Không bao lâu, một nhóm khoảng ba tên bước vào Lều Trung Tâm.
“ Chỉ có như vậy ??”
“ Bẩm công chúa, chênh lệch tỉ lệ, nhưng, nếu lấy từng này máu là không đủ.” Quân y nam tử nói.
“ Ta đâu có nói là phải lấy ra sao.” Phong Thục Cơ mặt gian hiểm.
“ Ý ngài là…” Quân y nam tử biến sắc.
Hắn đã từng thề, lời thề của bác sĩ, đó là vĩnh viễn không giết người…
Phong Thục Cơ nhíu mày nhìn quân y nam tử, giọng lanh lảnh nói:
“ Ngàn quân dễ kiếm, mãnh tướng khó cầu, đánh đổi như vậy không tính là nhiều nhặn…”
“Nhưng...”
“ Không nhưng gì hết, làm đi !!!” Nàng mạnh giọng quát.
Ba tiểu binh sĩ kia bị doạ sợ, vô tình lùi lại mấy bước, trong mắt lộ ra một vẻ nghi hoặc.
“Vâng, thưa công chúa, thần xin hết lòng đặt đại sự lên đầu...”
“ Tốt !” Phong Thục Cơ nhấn một tiếng.
Quân y nam tử hai mắt vương một giọt lệ, tiến lên phía trước, nhìn ba tiểu binh sĩ đang bị trói lại, thở dài.
“Mang bọn chúng theo sau ta !!”
“ Rõ !!”
Phong Thục Cơ ngồi trên ngai cao, nhìn mấy bóng người rút đi hết mới bắt đầu trầm ngâm suy tính.
Giải quyết Đại tiên phong nhiễm độc, giết chết ba lính lấy máu thay, xong.
Giải quyết đường liên lạc, xong.
Tiếp đến chính là nghi binh, dựng cho hàng hàng lớp lớp rầm rộ tấn công, cốt cho bọn chúng thấy thế lực Phong La Quốc không hề có chút nào suy yếu.
“ Gọi Triệu quân sư !!” Nàng đưa ra khẩu lệnh.
“ Rõ !!!” Lính trực bên ngoài liền nhanh chóng tiếp nhận, chạy mau đi hành sự.
Không mất mấy phút chờ, Triệu quân sư Triệu Yêu Lai bước vào, cung kính cúi chào công chúa.
“ Ta muốn hỏi, ngươi lúc này có nghĩ giống ta không ??”
“ Bẩm công chúa, người như vằng vặng thiên tinh, trí tài đều đạt đến hoàn mỹ, ta không tài nào bắt kịp, e rằng thất lễ rồi...” Triệu Yêu Lai ba tấc lưỡi, mặt tươi cười nói.
“ Nếu vậy liền trực tiếp giáng ngươi làm tốt thí !!” Phong Thục Cơ tuy mặt không đổi, nhưng trong lòng thầm tự mãn, đáp.
“ Nếu vậy ta xin mạn phép trình bày...” Triệu Yêu Lai tiếp lời.
“ Nói đi.”
“ Bẩm, chắc công chúa cũng đã rõ xem mặt bắc Linh Quang Thành, địa hình cách một bàn tay liền khó thấy, chỉ độc một xa lộ nối lên để giao thương, bây giờ tập trung đánh chặn, hò hét dụ địch ra, bọn chúng chắc chắn sẽ sập bẫy, như vậy có thể từ từ bào mòn, lợi dụng triệt để nhất lợi thế về quân số.
Đánh mai phục, tận dụng sự áp đảo số lượng, kéo dài thời gian cho Đại tiên phong !!”
Triệu Yêu Lai phẩy xà trượng trên tay, lướt một đường mỹ lệ, từng âm từng âm du dương pha vào mà trình bày.
Phong Thục Cơ gật nhẹ đầu, một nụ cười ngắn như cánh ruồi bay lướt qua, nói:
“ Quả là Phụ Hoàng anh minh, có thể cho ta một cái tốt quân sư như vậy !!”
Nàng hài lòng chứ, hơn nữa, tên này Triệu công tử cũng là một cái ứng cử cho chức phò mã, trước hết phải xem hắn bản lĩnh có hay không lọt mắt xanh nàng.
“ Lời công chúa khen, ta không dám nhận…”
“ Ngươi quá khiêm tốn rồi, hay là đang coi bản công chúa thấp kém ??”
“Hạ thần không có ý đó.”
“ Vậy ngươi đi truyền đạt cho các đơn vị hành động, ta còn có việc cần bận tâm.”
“ Hạ thần xin lui…”
……….
Lại nói, cách đó mấy lều, ba bốn tên quân y đang đứng sát nhau, tay đủ loại ống dẫn.
“ Quân lệnh như sơn, kháng khác nào muốn chết, chúng ta chỉ có thể thi hành, sau đó hảo hảo mai táng cho ba người này liền tốt.” Quân y nam tử khi nãy nói.
Mấy vị còn lại gật nhẹ đầu, tiến hành tiêm thuốc mê, đợi đếm đủ thời gian mới bắt đầu lắp ống.
“ Hoá kiếp tốt lành…”
Quân y nam tử nuốt một ngụm lớn nước bọt, nín thở, bắt đầu vào việc.
-Bíp bíp !!-
Một âm thanh kéo dài, lặp đi lặp lại, huyết đỏ theo máy hút bắt đầu được kéo lên.
“ Vào trạng thái thu nạp.”
“ Thu nạp kết thúc, bắt đầu ổn định hệ huyết mạch.”
“ Không thành công, thử lại.”
“ Không thành công, thử lại.”
“ Không thành công, thử lại.”
“ Thành công, tất cả chỉ số đều đã được mô phỏng hoàn hảo trong bình trữ.”
Mấy vị quân y thở dài, nhìn cái kia bình máu to lớn, lại nhìn xuống ba thanh niên đã bị hút đến nhăn nheo.
Quá sức ngoài tưởng tượng, mạng người trôi qua…dễ quá.
“ Làm cho xong đi !!” Quân y trưởng nói.
“ Bắt đầu tiến hành loại bỏ thuốc mê khỏi máu.”
“ Đang tiến hành…”
“ Hoàn tất.”
“ Tiến hành bổ sung hàm lượng chất hồi phục, hồi sức, các loại chống hoại tử và kháng sinh, kháng viêm.”
“ Đang tiến hành…”
“Hoàn tất.”
“ Xác nhận tẩy huyết cho đối tượng ở máy 1 ??”
Quân y trưởng chỉ muốn sao cho nhanh chóng, không chút chần chừ, tay run run chạm vào màn hình.
“ Xác nhận.”
“ Bắt đầu quá trình tẩy huyết.”
“ Đang tiến hành…”
“ Cảnh báo, chất thải nguy hại chuẩn bị được phóng thích, yêu cầu mang trang bị phòng hộ.”
Nhật Kinh Nghiệt Thể thân mình trương phồng lên, máu từ đủ các bộ phận kim tiêm dào dạt đổ vào, càng lúc càng khiến thân hắn đỏ lựng.
“ Phóng thích.”
Hai ống to cắm ở vai hắn bỗng xì một tiếng, huyết dịch màu đỏ sậm từ đó cuồng phun, đêm vẩy tứ tung khắp nói.
“ Quá trình hoàn tất, bắt đầu lấy dữ liệu sự sống của đối tượng, bắt đầu tiến vào quá trình hồi sức, dự kiến: 2 ngày.”
Máy thông báo rít lên một tiếng quạt thôi, sau đó rất nhanh liền phụt tắt, để lại độc một màn hình hiển thị.
“ Có mạch, tốc độ đập ổn định, Đại tiên phong được cứu rồi.” Quân y trưởng nói, mặt lộ ra một tia âm trầm.
“ Đi thôi, lấy gốc cây thông làm bia, cho ba người bọn hắn một chỗ an nghỉ…”
“ Được…”
.