Đế Vương Tiền Truyện


Hoàng Trảo cứng rắn đến cực điểm, phải gọi là tất cả chỗ vũ khí của A Lượng chém qua vẫn không có cái nào xuyên phá được, trận chiến cứ như vậy kéo dài, trao đổi chiêu thức, không có lấy một điểm đột phá.

Khán giả dần chuyển sang chán nản, trận đấu dù nhanh dù chậm, chí ít phải có cao trào mới thú vị.

“ Ta nhớ lại hồi trước, Lưu Kim đánh giải thiếu niên chưa có lấy một trận mất quá nửa giờ, chỉ trừ lần chung kết thôi !!”

“ Ừ, sau vụ lần đó, chính hắn là kẻ kéo Nam Hà thành thị ra khỏi đại nạn Noz Á Quốc, lập rất lớn công a !”

Người ta nghị luận nghị luận, rất đúng với suy tính của Lưu Kim…

Hắn trận đấu này sẽ được phát rộng khắp Châu Á, những nơi hắn từng qua, những chỗ hắn từng cứu đều sẽ được xem…

Bởi vậy, thông qua gợi nhớ chiêu thức, họ sẽ dần suy ngẫm, dần nghi ngờ việc hắn có hay không phải một kẻ giết người…

Đó chính gọi là dân chủ, dựa vào lòng dân để chiến thắng !

Tô Rô và A Lượng đều đã nhễ nhại mồ hôi, hai người bọn hắn đồng dạng cảm thấy vừa chán ghét vừa thán phục đối phương.

Lưu Kim cũng có chút bức bối, nếu giờ hắn bung hết sức, chắc chắn cầm được chiến thắng, nhưng, ngược lại sẽ gây một cảm giác e sợ của dân chúng đối với hắn.

Những gì quá cường đại, mặc kề chính tà, họ đều sợ…

“ Rồi, ta đã tính được phương pháp !!” Lưu Kim sau một hồi suy tính liền lên tiếng.

“ Hãy giải quyết việc này một chọi một nào !!!” Hắn tiếp lời.

A Lượng cùng Tô Rô đều có chút ngẩn người, rõ ràng bọn hắn liên thủ đã được hơn nửa trận, giờ lại muốn tách ra ?

Lưu Kim mặc kệ, cứ như vậy lao đến đánh Tô Rô, lướt qua người A Lượng như không, kệ cho một thanh đao chém xuống lưng mình.

Tô Rô bỗng nhiên trở thành đối tượng bị động, luống cuống vô cùng mà đỡ những trảo dày đặc như mưa do Lưu Kim đánh tới.

A Lượng theo cảm giác định lao vào cứu, bỗng nhiên hắn thấy Lưu Kim bị giáng một trọng đòn, cùng lúc ấy Hoàng Trảo xẻ một đường máu trên tay Tô Rô.

Cái này…liệu chăng mình có thể ngư ông đắc lợi !!

A Lượng liền ngồi xuống thản nhiên hỗn chiến, hoàn toàn thờ ơ trước lời cầu khẩn giúp đỡ của Tô Rô.

Tô Rô tưởng rằng mình có thể dựa dẫm vào A Lượng ứng cứu, giờ thấy không được, lòng dâng lên một trận cáu giận, nổi khùng như ngựa đứt cương.

Lưu Kim thấy cảnh ấy liền trào phúng:

“ Khốn thay cho kẻ mãnh phu, ngươi tin hắn, vì hắn, hắn lại kệ ngươi, đạo lý để đi đâu !!”

Tô Rô dù biết Lưu Kim đang cố kích tướng hắn, nhưng, vẫn như cũ ầm ẩm lửa giận đáp:

“ Ngươi tránh qua một bên, ta với hắn tính sổ !!!”

Tô Rô chưa dứt lời, Lưu Kim đã thả lỏng thân mình, tuỳ ý để đối phương giáng một trong quyền vào mặt, bắn văng ra xa.

“ Khổ…nhục…kế…” Lưu Kim sõng soài trên mặt đất, thở dốc mà nói.

Hắn cố tình trở thành một cái yếu nhược tồn tại, cũng là để chiến ý Tô Rô tăng lên, chỉ có vậy mới ngang cửa đánh với A Lượng.

Không những thế, Tô Rô sau khi đánh văng Lưu Kim đến nằm bất động như vậy, liền coi là duy nhất đối thủ mình lúc này chính là A Lượng.

“ Tên khốn, ngươi trút giận lên ta làm gì !!!?”

“ Sớm muộn cũng phải đánh, nhưng, kẻ bội nghĩa như ngươi chết trước liền tốt !!!”

Lưu Kim không ngồi dậy vội, hắn nằm nghiêng ra xem hai kẻ kia chiến đấu, lòng dấy lên một tia khó chịu.

Cái đế vương nhân cách bên trong hắn nói: thế này là đại nhục kế !!

Hắn đáp: phải chịu thôi, ít nhất lúc này cả thiên hạ đều thấy ta là một kẻ không quá nguy hiểm, sẽ không quá khăng khăng việc ta là sát nhân nữa.

Trong chiến đấu, cảm xúc chi phối là rất thú vị, nó có thể để thực lực tăng lên nhiều lần hoặc cũng có thể để chủ quan mà sơ sẩy.

A Lượng cùng Tô Rô lòng đều như hai cái biển lửa vô tận giận, đánh đấm bộc phát đến mãn nhãn vô cùng.

Phải nói, khi nãy hai bọn hắn đều đánh cầm chừng, đều để trong lòng cái suy tính sợ bản thân thiệt sức.

Nhưng, giờ hết rồi, giao ước, ân tình, vứt hết vào lửa giận !

Không biết qua bao lâu, Lưu Kim bò dậy, tiến đến vị trí A Lượng đang run run đứng, tay chảy đầy máu.
Hắn xé xuống chính mình tay áo, quấn lại cầm máu cho A Lượng.

Tô Rô cũng là cầm cố mới đứng được, vai đã xẻ không biết bao nhiêu vết thương.

“ Hai ngươi bây giờ, còn muốn đánh với ta không ?” Lưu Kim hết sức thân thiện nói.

A Lượng cắn răng cay đắng, quỳ xuống nói:

“ Ta nhận thua !!!”

Tô Rô vốn còn định giữ, không ngờ thấy người ta làm vậy, liền cũng đồng dạng:

“ Ta nhận thua !!!”

Lưu Kim cười, đưa tay vẫy y tế vào can thiệp, quay lên khán đài mà làm lại mấy động tác chào…

Mấy động tác từ khi hắn còn đấu ở giải Thanh Niên.

Mấy động tác của một Lưu Kim chiến thắng mà không mấy khó khăn.

Khán giả sau khi nhìn A Lượng cùng Tô Rô hỗn chiến hết sức thoả mãn, trong lòng nhiều kẻ còn thầm cảm ơn Lưu Kim đưa trận đấu lên cao trào, hét vang tên kẻ ngày hôm nay thắng:

“ Lưu Kim !!!!”

“ Lưu Kim !!!!”

“ Lưu Kim !!!!”

Nguyễn Nam trên đài cao quay sang nhướng mày với Olaf, mặt như viết mấy chữ ‘hắn chả quá được còn gì’.

“ Vớ vẩn, đều là vớ vẩn, hắn chỉ là kẻ ăn may thôi !!!!” Một nam tử kêu lên.

Ngay lập tức một đám người xung quanh đứng dậy, chỉ trích Lưu Kim liên tục, lời lẽ nghị luận sắc bén như dao.

Hắn cười khổ, ai ngờ đến cả cái hậu sự này cũng lặp lại.

“ Ta xin được tuyên bố, trận một giải Thợ Săn Trẻ Châu Á, Lưu Kim là kẻ thắng cuộc !!!”

Lưu Kim cũng không nán lại lâu, lại như một cơn gió vụt đi, như trong lòng rõ ràng tiếp theo hắn sẽ tới đâu.

……..

Ngày thứ hai Lưu Kim online không ngủ, cuối cùng cũng kết thúc.

Hắn rút ra được rằng những cái khởi đầu video có hình ảnh của hắn giết người đều bắt nguồn từ một nữ streamer tên Mitalina, càng về sau càng lan rộng ra, biết bao nhiêu streamer khắp một cái cộng đồng stream đều tham gia vào chủ đề này nói xấu hắn.

Những video ấy độ rõ nét không cao, cho dù lộ mặt Lưu Kim cũng có thể nói là cắt ghép, nhưng, lại bị một nhà tâm lý học phân tích và ngăn chặn, hắn chỉ ra sơ đồ mối quan hệ giữa Lưu Kim và nạn nhân, ngay cả động cơ gây án cũng rất chi tiết.

Nhà tâm lý học tên Formosa.

Streamer tạo ra cái làn sóng dư luận này tên Mitalina.

Hai đầu mối đã rõ một, Formosa chính là Hoàng huynh của Louisa, đức cao vọng trọng, đi tuần du học tập để nắm giữ Hắc Kim, nhúng tay vào vụ việc này có khi cũng chỉ là thực hành.

Giờ tới Mitalina, thông qua một loạt các ảnh, vị trí được xác định là Cung Điện Thái Lan Hoàng Tộc.

“ Ngươi thức đêm ngắm gái đấy hả ??”

“ Chậc chậc, cái này nữ nhân so ra với ngươi thua kém nhiều lắm, đây chỉ là cái tiếp theo đầu mối thôi Linh tỉ !!!”

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui