Đế Vương Tiền Truyện


Nguyệt Vĩ Hồ nói chung cũng cho các nàng biết chuyện Lưu Thanh sẽ biến mất, đành rằng ai ai cũng muốn trả ơn nàng.

Bảy ngày bảy đêm không dứt, tất cả các trò chơi mà các nàng có thể nghĩ ra đều để Lưu Thanh trải nghiệm.

Chiều ngày thứ bảy…

“ Cảm tạ, ta cũng rõ ràng, đã đến lúc ta phải đi rồi, tuy ngắn ngủi, nhưng, ta rất biết ơn các ngươi…” Lưu Thanh hướng mắt đăm chiêu nói.

Nguyệt Vĩ Hồ vốn không mở miệng, nhưng, nàng nào có phải kẻ ngốc, nàng rõ ràng thân phận thiêu thân của mình.

“ Ngươi không tan biến đâu, sẽ còn gặp lại chúng ta mà…” Nguyệt Vĩ Hồ không giấu giếm gì, nói.

“ Ừm, tuy rằng ta chưa từng gặp Lưu Kim lần nào, nhưng, thông qua tâm thức giao cảm, ta biết hắn và ta đều có chung nguyện vọng…

Cứu thế…

Bởi vậy, ta sẽ ra đi để hắn trở lại, các ngươi phải hứa sẽ phò tá hắn thật tốt !!”

“ Đ-Được, dù ngươi không nói bọn ta vẫn sẽ làm như vậy !” Luna bật khóc.

Trong các tỉ muội, nàng là bé nhất, yếu đuối nhất cũng không phải không hợp thường.

“ Cảm tạ các ngươi, Luna, Dương Liễu, Lou, Hoàng Từ…” Lưu Thanh cũng nghẹn ngào đáp.

Nói dứt câu, nàng ngắm lại ánh bình minh, ngắm cho thoả nỗi niềm của nhân cách Sue.

Lưu Thanh từ trong túi rút ra một kim tiêm, tự đâm vào người.

Nàng ngất lịm đi…

…….

Lưu Kim choàng tỉnh, hắn bất giác sờ tay lên mặt, thấy mũi cao thanh tú vẫn còn đó mới thở dài.

“ Ày, mỏi vai quá !!” Linh Linh cũng tỉnh giấc, ngồi dậy nói.

Trong thân Lưu Thanh, vòng một đã bị đem ra bù trừ với Lưu Kim, khiến cho kích cỡ có phần nhỏ lại.

Chứ còn lúc này, hai vai Linh Linh lại nặng như cũ, thế mới cảm thán nhân thế đồn sai, có cái hoang mỹ đường cong đâu phải quá tốt đẹp.

Sue một lúc sau mới mở mắt, khi ấy Nguyệt Vĩ Hồ bước vào, nói:

“ Chào mừng trở lại, các ngươi có rất nhiều việc đấy !!”

Lưu Kim gật đầu, hắn khoác lên áo choàng đã để sẵn, bước một mạch ra cửa, hướng Trụ sở Châu Á Quân Khu mà tới.

“ Linh Linh, nặng vai nhỉ ??” Nguyệt Vĩ Hồ nhìn cái kia nằm ườn ra mà trêu.

“ Ngạch, lắm lúc cái này thiên phú cũng chẳng vui lắm…” Linh Linh lười biếng đáp.

Nàng bản thân có hai cái phân biệt trạng thái, một là đỉnh phong tư thái nữ thần ngoài thương trường, hai là lười lười một tiểu miêu ở nhà.

Lúc này, e rằng có bị Lưu Kim lao tới đè ra đòi ăn trước kẻng, nàng cũng kệ cho hắn chiếm tiện nghi.

Dương Liễu hiểu, đem cho cái tiểu miêu này một cốc sữa ấm, Linh Linh nhanh như cắt uống cạn rồi lại nằm xuống.

…….

“ Bộ trưởng, nếu mọi chuyện đã xong, ta có điều muốn nói !” Lưu Kim ngồi trong phòng họp, lớn tiếng.

“ Nói đi !” Nguyễn Nam cười cợt.

“ Ta muốn lánh khỏi nhân thế một thời gian, tạm thời về Linh Quang Trang định cư, ngươi cấp cho ta cùng các nàng một cái đặc quyền chứ ??” Lưu Kim không kiêng nể đáp.

“ Linh Quang Trang thủ tục đã xong, ngươi là thị trưởng, ngoài ra Trịnh Dung, Thái Lan Hoàng Tộc, Ironlance Hoàng Tộc còn có ý muốn dùng đất để bịt miệng ngươi.” Nguyễn Nam đập lên mặt bàn mấy tờ khế đất nói.

Lưu Kim từ tốn xem, phát hiện từ Linh Quang Trang mấy trăm km về bốn phía đều được mở rộng, thậm chí còn có cả một hải phận riêng.

“ Ngươi giờ là người của đại chúng, nếu muốn lên tiếng bóc trần, ta không có ý phản đối.” Nguyễn Nam tiếp lời.

Hừ, bản bộ trưởng cũng bị hãm hại, ai ngờ bọn chúng trực tiếp hùn vốn mua đất, trực tiếp lấy quyền hành chuyển từ đất tư nhân sang đất hành chính, hợp pháp hoá vấn đề bịt miệng hối lộ này.

“ Lão Akasa trước bại dưới tay ta một lần, con gái hắn làm đồ đệ ta, con trai hắn bị nương tử ta hành xác, thâm giao đúng là nhiều thật !” Lưu Kim cười khổ nói.

Ironlance Hoàng Tộc chính xác đã mua cả hải phận quốc tế, để cho Linh Quang Trang một cái mới ngành nghề, thậm chí qua đó giao thương đường biển có thể trực tiếp mở lên, có kim ngạch xuất khẩu bắt đầu được thống kê.

“ Đợi ta hỏi cố vấn đã…” Hắn đẩy ghế đứng dậy.

Lưu Kim bước ra ngoài phòng họp, phấn khích bấm điện thoại, nối máy gọi.

“ Sao…” Linh Linh giọng buồn ngủ nói.

“ Ta bên này có hai lựa chọn, một là đứng ra công chúng mà trực tiếp chỉ điểm ba kẻ kia ác đồ, hai là chịu một câu chuyện khác, nhận lấy khế đất mở rộng Linh Quang Trang !!”

“ Mở rộng bao nhiêu…” Linh Linh vẫn không thôi cái ngữ điệu này.

“ Tính sơ sơ khoảng 5 lần diện tích hiện tại, vượt ra ngoài biển khoảng 200 km2.”

“ Nhận đi !!” Linh Linh sau một hồi suy nghĩ, nói.

Nàng rõ ràng, vụ này nếu thẳng mặt nói ra, thực chất là gián tiếp gây chiến với Thái Lan Hoàng Tộc và Ironlance Hoàng Tộc, còn đang mất công suy nghĩ hướng giải quyết, ai ngờ lại có chuyện tốt đến vậy.

“ Nương tử, xác thực ??” Hắn lộ ra một nụ cười thâm thuý, hỏi.

“ Nhận đi, có biển có vàng, người ta vẫn nói vậy mà !!” Linh Linh đáp lời, kệ cho hắn chiếm tiện nghi xưng hô.

“ Gọi ta phu quân ta liền nhận…”

“ Lăn, ta lại đem khế đất vùng ấy bán ngay đi giờ…”

“ Thôi thôi….”

Lưu Kim cúp máy, quay vào phòng, nói:

“ Bộ trưởng, ta nhận khế đất !!”

“ Ừ, chuyện này cũng không tính là hèn nhát, dù sao đối đầu với Hoàng Tộc là rất không nên.” Nguyễn Nam thao tác xác nhận liền đáp.

“ Linh Quang Trang thoát khỏi hạn định thôn trang, tiến đến mức thành thị, gọi là Linh Quang Thành !!”

Lúc này, một nam tử trung niên, tóc một màu vàng trắng lẫn lộn bước vào, nói:

“ Nguyễn Nam, hắn đâu, sư phụ ta đâu ??”

“ Đây.” Nguyễn Nam đáp lại.

Olaf nhìn Lưu Kim, qua một loạt đánh giá, đưa tay lên chào kiểu nhà binh, nói:

“ Ta là Olaf, bộ trưởng Quốc Phòng Châu Mỹ Quân Khu, mong được ngươi nhận làm đệ tử !!”

Lưu Kim ngẩn người, thoáng một đám mồ hôi tuôn ra như tắm.

Bộ trưởng Quốc Phòng cả thế giới đếm được 7 người, ấy vậy mà một kẻ cúi mình xin làm đồ đệ ta ??

Cái gì đây ??

“ Xin lỗi, ta chỉ là có một chút bản lĩnh, ngay cả chức trưởng lão cũng chưa cầm tới, nếu nói đến nhận ngài làm đồ đệ…có chút hơi xấu hổ.” Lưu Kim lễ phép đáp.

“ Ta nhận cốt vì đức, không phải vì tài, hơn nữa, rõ ràng ngươi một hơi đánh bại Trịnh Dung, rõ ràng còn mạnh hơn Nguyễn Nam, càng là mạnh hơn Olaf ta, cớ gì phải xấu hổ ?”

“ V-Vậy được, từ giờ ta sẽ gọi ngài bằng Olaf, ngài sẽ gọi ta là Lưu sư phụ, ổn chứ ?” Lưu Kim e dè nói.

“ Lưu sư phụ !”

Lưu Kim nghe xong, sướng đến rung lên, hắn trước giờ làm gì có môn đệ, tuy nói Tiểu Nhiên Nhiên là hắn dạy, nhưng, nàng chỉ một tiếng gọi cha hai tiếng gọi ba, cái này xưng hô đây là lần đầu hắn được nghe.

“ Nhân danh trưởng môn Huyết Long Phái, ta nhận Olaf Levander làm đồ đệ !”

“ Tạ ơn sư phụ !”

……..

“ Lưu Thị Trưởng, vị này muốn nói là Linh Quang Thành gần đây có một đám người xưng là làng võ kéo tới, mời ngài đến xem !” Phiên dịch viên nói.

Lưu Kim gật đầu, đưa tay bắt tay vị đại thúc đợt trước, hỏi:

“ Khoan nói đã, bây giờ các thôn dân bị câm đã nắm được ngôn ngữ kí hiệu chưa ??”

Đại thúc múa tay một hồi.

“ Theo thống kê, tạm thời tất cả đều có thể giao tiếp, số lượng người đạt đến mức bằng tốt đạt 30%, số lượng người đạt đến mức bằng tinh thông đạt 5%, trong đó có vị đại thúc đây.” Phiên dịch viên tiếp lời.

“ Ừm, tốt, tốt.” Lưu Kim nói.

Hắn chỉ vừa cùng đoàn xuống phi cơ thôi, ai ngờ lại được đón tiếp nồng nhiệt đến thế, số lượng nạn dân đến đón cũng không ít.

“ Vậy Hoàng Từ, ngươi đến hồ Xuân Hương lấy thiết bị xây dựng lên, phỏng theo bản thiết kế của Tiểu Hàn Cơ đã vẽ mà bắt đầu thi công.

Tiểu Hàn Cơ, theo Hồ Mẫu.

Sue, ngươi cũng theo Hoàng Từ mà giúp đỡ, tiên thể có thể bổ sung thiết kế cho hệ thống khinh khí cầu.

Liễu tỉ, ngươi có thể bắt tay vào đặt hàng thiết bị y tế đi, khung xương bệnh viện đã xong rồi, giờ có thể lắp đặt dây ngầm.

Louisa, ngươi đến xem một chút giấy tờ thủ tục nạn dân hộ ta, nếu được giải quyết cho hết đi, thống kê rõ tầng lớp, đặc biệt là cấp phép cho một số công ti đi vào hoạt động.

Linh tỉ, ngươi có thể lo cho ta phần thương mại được không, Hoàng Trung ca ca có đoàn thợ mỏ mới tới, cấp cho họ một cái giấy phép.

Quản Tống Hiên, Tiểu Bảo, hai ngươi lên trên núi xuống biển, xác định cho ta thảm thực động vật, tiến hành phỏng đoán, trình về cho Dương Liễu để lập khu bảo tồn.

Dương Túc, tới ngắm vị trí đặt pháo cao xạ đi, liệu mà làm cho tốt, chí ít phải bắn trúng được Sue một phát.

Luna, ngươi đi một vòng xem có cổ tích nào cần chú tâm không, tiện thể kiểm tra xem có cái nào tiểu đoàn tội phạm đóng quân, nhanh chóng diệt đi liên tốt.

Tiểu Nhiên Nhiên cùng Tiểu Sa Sa lo phần nằm vùng, xác định xem cái bức bối của nhân dân có hay không tồn tại, nếu có thì nằm ở đâu.

Olaf, theo ta tới gặp Làng Võ một phen, thử xem lĩnh hội được võ công gì không.”

Lưu Kim một hơi ra lệnh, khắp người toả ra khí chất quân vương, tựa hồ như một chí cao vô thượng lãnh đạo chuyển sinh, quyết khai phá vùng đất này vậy.

Mọi người có chút ngẩn ra, không ngờ khối lượng công việc lại được phân rõ ràng đến thế.

Lưu Kim không phải kẻ kém, chỉ là trước đó chưa có thời để thể hiện.

“ Yeah, cuối cùng mấy trăm bản vẽ cũng có đất dụng !!”

“ Mãi mới được sờ vào máy móc !”

“ Khinh khí cầu của ta để ở phi cơ nào rồi !?!”

“ Xuất cho ta cái thẻ với Linh tỉ, tính dư cả nhân lực lắp đặt bệnh viện nữa.”

“ Được rồi…một thẻ cho Liễu muội, một thẻ đưa Tiểu Hàn Cơ mua vật liệu xây dựng, một thẻ đưa Dương Túc mua pháo…”

“ Tống Hiên ca, lần này chắc chắn ta lăn sâu hơn ngươi !!”

“ Hừ, còn phải đợi đã !!”

“ Pháo cao xạ bắn trúng được ngựa đen của phòng tuyến, đánh đố quá !!!”

“ Dẫn ta đi toà thị chính, bố cáo cái lệnh toàn dân đến khai báo, nếu ổn đến mai có thể nộp đao sư bản thống kê.”

“ Lưu Kim, ngươi mượn nhất tuyến thấu thị áo choàng của ta giờ để đâu rồi !!”

“ Tạm biệt cha !”

“ Ca ca, ngươi thật uy mãnh nha !!”

Lần lượt người rút đi, ai vào việc nấy, dù sao cũng là Lưu Kim nhờ vả mà.

Olaf đến nửa ngày cũng không định thần lại được, cỡ này tài chỉ huy, e rằng hiếm có !

“ Sư phụ, còn không mau tới Làng Võ !!” Olaf nhìn mọi người tản cả đi, có chút khẩn trương nói.

“ Rồi, rồi…” Lưu Kim vẫn đang đắm chìm trong cảm giác của thị trưởng này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui