Đề Yêu Quỷ Dị Lục


"Đây là......thù oán của kiếp trước sao? Hình như tôi đã từng thấy trong cổ thư.

Có người đã làm ra chuyện như vậy, nhưng hiện tại tôi lại không nhớ nổi." Hạ Hâm Thần hơi cau mày nói.Phông chữ màu máu toát ra sự căm hận khủng khiếp, giết thiên hạ, giết người, khiến người ta run lên vì sợ hãi, choáng váng.Hạ Hâm Thần chỉ nhìn một lát, trong lòng cảm thấy tim đập nhanh, hoảng sợ, ác mộng lan tràn, sợ hãi lùi lại hai bước."Người chết đáng lẽ phải chết sau khi nhìn thấy máu, kẻ sát nhân làm vậy là cố ý để trút một loại hận thù nào đó trong lòng."Diệp Sơ Cửu lại treo bức tranh Bát Mã lên tường, vỗ nhẹ tro bụi trên tay, sự hận thù đẫm máu cũng khiến Diệp Sơ Cửu cảm thấy khó chịu.Bấm một cái, Hạ Hâm Thần dùng điện thoại di động chụp ảnh lúc Diệp Sơ Cửu đang treo tranh, chụp dòng chữ đẫm máu vào điện thoại, nói: “Hắn có thể nhìn ra nhân quả kiếp trước của mình, người này thật sự lợi hại.

Cuối cùng cũng có một chút manh mối.""Tiểu nha đầu, ta khuyên ngươi không nên can thiệp, với kỹ năng yếu kém của ngươi, ngươi sẽ bị người này ăn thịt, ca ca của ngươi chưa chắc đối phó được người này." Diệp Sơ Cửu có chút hảo tâm nhắc nhở."Sao anh dám coi thường tôi-đại tiểu thư nhà họ Hạ? Còn coi thường anh trai tôi? Anh quả thực là kiêu ngạo!""Không phải là tôi coi thường cô, mà đấu với hắn chính là lấy trứng chọi đá."Diệp Sơ Cửu nhún vai và bước ra ngoài nhà.Mọi việc cần phải rõ ràng.Bảy thành viên trong gia đình Hứa Trung Bình chắc chắn đã bị tra tấn và sát hại, kẻ sát nhân đã lấy linh hồn của họ ra khỏi lông mày và luyện thành tà linh, tuy nhiên, oán khí của Hứa Trung Bình trước khi chết không thể nguôi ngoai, nếu nó ở lại trong cơ thể thì xác chết sẽ rất nặng.Nhưng hung thủ ở đâu? Chẳng lẽ hắn chỉ đơn giản là báo thù như vậy thôi sao?Có lẽ sự thật không đơn giản như vậy.Hiện tại Diệp Sơ Cửu cũng ngơ ngác, chỉ có thể suy đoán."Này này, đạo sĩ thúi, đừng đi, giải thích rõ ràng những gì ngươi vừa nói đi."Giọng nói phát ra từ đỉnh đầu Diệp Sơ Cửu, Diệp Sơ Cửu nhìn lên, Hạ Hâm Thần mở chiếc ô đen lớn và nhảy từ tầng bốn, cao gần 13 hoặc 14 mét, gió đêm lạnh lẽo vén váy góc váy đen ........!Diệp Sơ Cửu, người có thị lực tuyệt vời, có thể nhìn rõ ràng tất thảy.

(Ây dà~ anh nhà tu đạo mà sao cái gì cũng thấy hết thế (///°^°///) )Nó màu trắng, ừm....có hoạ tiết màu đỏ, lại còn không mặc quần bảo hộ......Hạ Hâm Thần nhẹ nhàng đáp xuống đất, đóng chiếc ô lớn màu đen lại, chĩa mũi dù vào mũi Diệp Sở Cửu, nói: "Đồ ngốc! Nếu anh có bản lĩnh, thì hãy lặp lại lời vừa nói đi!"Diệp Sơ Cửu ngẩng đầu nhìn bầu trời bị mây đen che phủ, hắn đành phải duy trì tư thế này, nếu không máu mũi sẽ chảy ra."Thân thể của cô cũng không quá nhẹ, chiếc ô màu đen này có thể chịu đựng được trọng lượng của cô, hẳn là không tầm thường." Diệp Sở Cửu đánh trống lảng, tùy ý nói."Đồ ngốc, anh đang nói nhảm cái gì, ý của anh là tôi béo sao! Trong lời nói của anh quả thật sắc bén như dao, tiểu nhân hèn hạ, anh chết chắc rồi, tôi sẽ giết chết anh!"Hạ Hâm Thần tức giận nghiến răng nghiến lợi, tay cầm chiếc ô màu đen, dùng đầu ô đâm vào Diệp Sơ Cửu.Diệp Sơ Cửu giơ cánh tay phải lên, dùng ngón tay hất đầu chiếc ô đen đi, một tiếng bang, chiếc ô đen bị lực đầu ngón tay của Diệp Sơ Cửu hất văng ra và bay đi.Hạ Hâm Thần ngơ ngác nhìn chiếc ô đen trên mặt đất, ngón tay tê dại, bỗng sợ hãi trước sức mạnh của tên ngốc chết tiệt này, xấu hổ chửi bới: "Đồ ngốc, Anh chỉ biết bắt nạt con gái!""Ta không có thời gian để chơi với cô, ta nên về rồi." Diệp Sơ Cửu rời khỏi Hạ Hâm Thần, muốn quay trở lại ngôi làng trong thành phố.Diệp Sơ Cửu rất quan tâm đến chuyện này nhưng lại không có manh mối, kẻ sát nhân có lẽ không phải là nhân viên trang trí nghiện cờ bạc, mặc dù kẻ sát nhân thực sự đã để lại manh mối nhưng từ trong đám đông cũng rất khó tìm ra.Điều đó có thể được, trừ khi có thêm tài liệu hoặc thông tin của cảnh sát, nhưng Diệp Sơ Cửu hoàn toàn không quen thuộc với cảnh sát.Nếu có tiền thưởng thì tốt quá, Diệp Sơ Cửu cũng có hứng thú, nhưng vụ án này đã được giao cho Viện điều tra siêu nhiên của Hạ gia nên tiền thưởng chỉ có thể thất bại.Nhìn thấy bóng lưng Diệp Sơ Cửu rời đi, Hạ Hâm Thần rất tức giận nhưng cũng rất kinh ngạc."Tên ngốc này thực sự rất lợi hại, nếu có thể nhận được sự giúp đỡ của anh ta, cộng với trí tuệ vô song của bổn tiểu thư đây, ta nhất định có thể giải quyết được sự việc siêu nhiên này, tìm ra thủ phạm thực sự đằng sau.

Sau đó ta có thể bước vào cuộc điều tra.

Khi đó ta có thể vào văn phòng điều tra một cách chính đáng và trở thành thành viên của văn phòng điều tra.


Nhưng tên ngốc này lại đánh con gái, lại thờ ơ với một người đẹp như ta, hắn đơn giản là một động vật máu lạnh.""Ê này, Diệp gì......gì đó, ngươi đợi đã......"Đại tiểu thư có tấm lòng cao hơn trời, tự nhận mình là thiên hạ vô song, mỗi khi gặp phải một kẻ ngốc có năng lực, cô ấy luôn muốn lợi dụng nó để đạt được mục đích của mình.Diệp Sơ Cửu là một kẻ ngốc có năng lực như vậy, cô ấy tự tin rằng mình có thể chơi đùa với Diệp Sơ Cửu và nắm anh ta trong lòng bàn tay.“ Cô theo quấy rầy tôi là có mục đích gì?”Thanh âm của Hạ Hâm Thần từ phía sa Diệp Sơ Cửu truyền đến, hắn quay đầu nhìn sang."Tôi muốn nhờ anh giúp đỡ, bằng năng lực của anh cùng trí tuệ của tôi, chúng ta nhất định có thể tìm ra hung thủ thực sự!"Hạ Thần nói một cách rất đơn giản và rõ ràng."Bao nhiêu tiền? Không có tiền thì không có bàn luận, mà có tiền thì có bàn luận.

""Này, anh nên hiểu rõ anh là người tu đạo , bổn phận của anh là vì trời, diệt quỷ, giúp dân.

Kẻ sát nhân trong vụ án Hứa gia nhất định là người khác.

Hãy nghĩ đến linh hồn của họ trên trời.

Đừng máu lạnh quá.


Anh muốn tiền gì? À, tôi còn một chiếc xe đạp đây, anh lấy không?.

"Hạ Hâm Thần bĩu môi nói."Điều đó có nghĩa là không có cuộc thảo luận nào." Diệp Sơ Cửu bĩu môi."Anh là người thực tế, vậy anh có biết nói đến tiền sẽ làm tổn thương tình cảm không.""Sau khi thu thập đủ tiền thì đến gặp ta.

Ta không muốn nhiều hơn, chỉ là phần thưởng 30.000 nhân dân tệ, đây chỉ là một phần nhỏ trong phần thưởng được ủy thác."Ngay sau đó, Diệp Sơ Cửu nhẹ nhàng nhảy lên, xuyên qua con phố đông đúc, đứng ở bên kia đường."Chết tiệt! Đi ăn cứt đi.

Mở mồm ra là 30 ngàn, ngươi cho rằng mình là ai?"Hạ Hâm Thần tức giận dậm chân, vô thức chửi rủa.“Tiểu thư Quần Lót Trắng, số điện thoại của tôi là 180xxxxxxxx, khi nào cô quyên góp đủ tiền thì liên lạc với tôi.""Biến thái! Ngu ngốc! Đồ ngốc!"Hạ Thần tức giận đến mức hét lên chửi bới, gần như hộc máu, đặc biệt là ánh mắt xa lạ của những người qua đường xung quanh khiến cô chỉ muốn tìm một vết nứt trên mặt đất để chui vào.Cô nghiến răng, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và bình tĩnh rời đi, nhưng mặt cô đã đỏ bừng.Sau khi trở lại Đạo giáo, Trương Hải Chí ngồi xổm trong sân bóc tỏi, nhìn thấy Diệp Sơ Cửu quay lại, hỏi: "Sơ Cửu, con đến thăm nhà Hứa gia như thế nào rồi?""Nguyên nhân cái chết của Hứa gia thật sự không đơn giản, còn có những chuyện kỳ lạ khác và thủ phạm thực sự.

Tuy nhiên, Viện Dị linh đã tiếp nhận sự việc và giao cho Văn phòng Điều tra Huyền bí ( gọi là văn phòng điều tra siêu nhiên cũng được )của Hạ gia.""Ta biết điều đó sẽ xảy ra.

Nhưng chuyện gì xảy ra với tay của con vậy?""Chỉ là tai nạn thôi.


Sư phụ của con đã về rồi à?""Hắn còn chưa trở về, lão già đó đi ra ngoài cả ngày, đây là phần thưởng hôm nay, thỏa thuận một nửa." Trương Hải Chí lấy ra mấy tờ tiền giấy, tay nhúng tỏi băm, đưa vào tay Diệp Sơ Cửu , lảm nhảm nói: "Ta mua được một cái đầu lợn rẻ, những người khác không muốn để ta mua, liền tranh giành với ta.

Đầu lợn to như vậy không đến 100 tệ, đang sôi trong nồi, sắp chín rồi.

Đi xem đi, giúp ta xoa chút rượu trắng nếm thử."Trương Hải Chí hưng phấn ra hiệu bằng hai tay."Ngon"Diệp Sơ Cửu cười, vào nồi nước sôi đang nấu đầu lợn, Trương Hải Chí đã cho lá trà, lá thơm, vỏ quế, ớt khô, vỏ quýt, hoa hồi và gừng cắt thành từng miếng nhỏ.

Đầu lợn bắt đầu chuyển sang màu nâu, Diệp Sơ Cửu nhặt rượu soju bôi lên đầu lợn.Lúc này, trong sân truyền đến giọng nói hoảng sợ của Trương Hải Chí, "Mạc lão, ngươi thế nào?"Sư phụ! Sư phụ đã xảy ra chuyện rồi!Diệp Sơ Cửu lao ra khỏi bếp và thấy Mạc Phùng Tùng nằm trên người đầy máu ở cửa, đạo bào rách nát và đầy vết sẹo, hắn bàng hoàng, bên trong có thể nhìn thấy xương cốt."Lão đầu, chuyện gì xảy ra?" Diệp Sơ Cửu nghiêm túc nói.Mạc Phùng Tùng ho một tiếng, "A hèm, ta chưa chết, ta bị phục kích.

Hoa yêu từ nơi nào đó tìm được một con Hoa Quế yêu có mùi thơm ngọt ngào đến giúp đỡ.

Trên cây đó có hai con quỷ dính liền mọc lên, rất mạnh mẽ.


Bọn chúng ẩn mình rất giỏi.

Lão Tử bị nó đánh trúng, đan điền bị thương nặng.”"Ý người là đan điền? Còn đạo thuật của người thì sao?" Diệp Sơ Cửu ngạc nhiên nói."Con Hoa yêu đó thật sự mạnh.

Ta đang định ép nó yêu ra khỏi cơ thể cô gái đó, nhưng không ngờ nó lại mạnh đến thế.""Ta đang nói đến đan điền của người!" Diệp Sơ Cửu tức giận nói, ánh mắt lạnh lùng."Trừ phi tìm được Long Nha Thảo." Trương Hải Chi nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu.Nhưng Long Nha Thảo quá đắt.Ánh mắt Diệp Sơ Cửu có chút cô đơn và buồn bã.Lần trước sư phụ cùng Cửu Anh Quỷ Sát đánh nhau, ông ấy đã bị nội thương, lần này lại bị Hoa yêu phục kích, sư phụ dùng chân lực quá mức, khiến đan điền bị thương nặng, nếu muốn khôi phục đan điền thì ông ấy phải mang theo Long Huyếy cùng với Long Nha Thảo, nhưng loại Long Nha Thảo này rất hiếm và rất đắt.Hai người bế Mạc Phùng Tùng lên giường, Trương Hải Chí biết một số y thuật, bôi thuốc thảo dược lên vết thương của Mạc Phùng Tùng để cầm máu và giảm đau cho Mạc Phùng Tùng, làn da nhợt nhạt của ông ấy đã khá hơn.“Lão Mạc, mấy ngày nay ông không thể đi lại được, vết thương phải chăm sóc tốt, mấy ngày nữa ông sẽ sớm khỏe mạnh lại thôi."Sau khi ra khỏi phòng, cả hai đi ăn cơm.Trương Hải Chí cắt đầu heo hầm cho vào chảo dầu, rắc hành lá cắt nhỏ, gừng băm, tỏi băm, muối và nước tương, bày ra ba đĩa lớn rồi đặt lên bàn.Thấy Diệp Sơ Cửu cau mày, Trương Hải Chí nhai một miếng đầu heo nuốt xuống, nói: "Sơ Cửu, ngươi yên tâm, sư phụ cát nhân thiên tướng của ngươi sẽ không sao, ngày mai nhanh lên, ta đi tìm lão ca của ta." Xem bọn họ có việc gì mới không, chúng ta cùng đi, nếu kiếm được nhiều tiền hơn, có thể sẽ sớm tích lũy đủ để mua Long Nha Thảo."Diệp Sơ Cửu nhấp một ngụm rượu soju và thở dài: "Việc này không hề dễ dàng.""Tiếp tục như vậy không có cách nào, sớm muộn sư phụ ngươi cũng sẽ mất đi toàn bộ chân khí."Nghe vậy, trong lòng Diệp Sơ Cửu đau như dao, nếu một năm trước hắn không phạm sai lầm, hắn hiện tại cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy.Chính tên khốn kiếp đó đã lừa dối ta.

Đừng để ta gặp lại ngươi, nếu không ta nhất định sẽ giết chết tên khốn đó.Diệp Sơ Cửu nhớ lại chuyện cũ, lại quay đi, cười khổ nói: “Con sẽ nghĩ cách lấy được Long Nha Thảo.”“Hơn nữa, một số loại thuốc bổ sung không hề rẻ, lại cần tiền.”"Con hiểu rồi.

Con sẽ đem bữa ăn cho Sư phụ."Diệp Sơ Cửu đặt bát đũa xuống, đi bưng đồ ăn cho sư phụ.Mạc Phùng Tùng không ăn được gì nên phải uống vài ngụm rượu.Diệp Sơ Cửu không cho Mạc Phùng Tùng uống rượu vì bị thương quá nặng mà vẫn uống rượu, không tốt cho sự hồi phục của cơ thể, nhưng ông già này lại nghiện rượu, giận dữ như trẻ con không chịu ngủ.Sau khi sự việc xảy ra, Diệp Sơ Cửu dọn dẹp bữa tối, lại luyện kiếm, luyện công phu được một lúc, không thể bình tĩnh nữa, nằm trên mái nhà.Ta phải tìm cách lấy được tiền và sẽ có phần thưởng 500.000 nhân dân tệ cho việc giết chết con Hoa yêu.Nhưng yêu hoa lại bám chặt vào cô gái, muốn giết hoa yêu thì phải giết cô gái đó, hơn nữa hiện tại yêu hoa có một con Hoa Quế yêu làm trợ thủ nên muốn giết hoa yêu cũng không dễ dàng gì.Yêu hoa nhất thời không thể bị giết, phải làm sao bây giờ?Diệp Sơ Cửu nhìn bầu trời sao trăng, gió lạnh thổi qua gò má, hắn vẫn nằm bất động.Có thể điều tra vụ án bảy thành viên nhà họ Hứa bị sát hại, đáng tiếc không có phần thưởng, viện nghiên cứu siêu nhiên đã giao cho Hạ gia.

Một gia tộc lớn như nhà họ Hạ dù chỉ một miếng thịt ruồi này cũng sẽ không buông tha.Đúng rồi, tiểu nha đầu kỳ lạ đó là ai, cô ta đến từ Hạ gia, tuy không có thực lực nhưng lại biết nhiều lý thuyết Đạo giáo như vậy.Vì tò mò, Diệp Sơ Cửu đã nhập tên Hạ Hâm Thần trên Baidu và các tìm kiếm về Hạ Hâm Thần đã sớm xuất hiện..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận