Nhân viên u linh:"Bên trong có ma, nó! nó trôi lơ lửng, có thật nhiều xúc tu ở bụng, mắt có thể di chuyển khắp người, đi xuyên tường, là một con ma thật, tôi phải chạy ngay thôi, ba cô cậu cũng chạy nhanh đi, ở đây nguy hiểm lắm.
Diệt Thiên:"Vãi, ma thật hả? Aaaaa~ anh cảm giác cơ thể mình không còn khí lực nữa, bệnh sợ ma của anh tái phát rồi.
Anh giả bộ sợ hãi ôm chầm lấy Senren vẻ mặt thích thú.
Mọi người:!
Cô mừng thầm nhưng vẫn giả bộ ghét bỏ nói:
"Trơ trẽn vừa thôi, chúng ta vào đó xem chuyện gì xảy ra.
Diệt Thiên:"Em không sợ thật he.
Senren:"Đương! đương nhiên rồi.
Cô trả lời cũng không phải rất tự tin.
Trong nhà ma.
Senren:"Hỡi sức mạnh của thánh Mira, hãy ban cho con sức mạnh, biến thân.
Diệt Thiên:"Lý do em không sợ là đây à?
Thấy em gái biến thân, Mie mới sực nhớ là mình cũng biến thân được, dù gì biến thân giúp thêm tí can đảm mà.
Mie:"Hỡi sức mạnh của thánh Mira, hãy ban cho con sức mạnh, biến thân.
Hai cô biến thân thành Thiên Sứ Thuần Khiết và Thiên Sứ Mộng Mơ, em gái đi trước chị gái nép sau, anh ôm tay Senren kiểu cần bảo vệ, làm cô (thích) tỏ ra rất khó chịu.
Ba người đi vào tìm nhưng không thấy ai cả, vì phân thân nó giải thuật rồi.
Senren:"Kì lạ, không phải họ nói có ma sao, sao không thấy gì cả.
Diệt Thiên:"Chắc con ma đó đi rồi, không có ai thì ra đi, chút hiệp sĩ anh hùng hay siêu năng lực gia tới là mệt đấy.
Senren:"Sao anh biết?
Diệt Thiên:"Nó chạy ra cả đống la ma ma, báo ông chủ nó biết, ông chủ nó sợ ảnh hưởng chỗ mình, kiêu người tới điều tra chỗ này, hay có đứa éo sợ như tụi mình kéo tới thì sao?
"Cọc cạch, cọc cạch.
Lúc này tiếng bước chân truyền đến.
Diệt Thiên:"Đó thấy chưa? mà cũng linh ghê ta mới nhắc là có liền.
"Ai đó?
Một giọng nữ truyền đến, cùng tiếng bước chân chạy tới.
"Cô tên Moe, 18 tuổi và đang là hiệp sĩ cấp c, hôm nay khi đang đi chơi, bỗng nghe nói nhà ma có ma thật, nên tới coi thử.
Diệt Thiên:"Đi khỏi chỗ này trước rồi tính.
Dắt tay hai cô, anh dịch chuyển tức thời vào phòng vệ sinh nữ, chỗ này vắng tanh chắc mới có vụ ma ma gì đi.
Tuy xảy ra chuyện không mong muốn (ma), ba người chơi cả buổi chiều quên cả trời đất, chủ yếu là dành thời gian cho nhau, cho đến chiều tối.
Đi dạo trên phố.
Diệt Thiên:"Cũng tối rồi mình kiếm gì ăn nhé, hai em muốn ăn gì nè?
Senren:"Đằng đó có vẻ ngon, mình tới quán đó đi.
Cô kéo anh và chị gái chạy tới đó, hôm nay xem như trăng mật cô muốn tận hưởng, ăn xong, ba người lại đi dạo, đi gần tới một rạp chiếu phim.
Senren:"Chỗ đó là gì vậy? sao người ta tụ tập đông thế?
Diệt Thiên:"Rạp chiếu phim, sẵn tới đây rồi, mình vào xem phim nhé?
Mie:"Xem phim ạ?
Senren:"Không phải giống mấy cái chương trình tivi chứ?
Diệt Thiên:"Cái này khác, mình sẽ vào rạp, chọn phim mình thích và vào xem chung với người ta, trước khi xem còn có thể mua bánh nước đem vào dùng nữa, phim ở đó khác với phim truyền hình mình thường xem, nhiều phim hay lắm, như tình cảm, hành động, thám tử, có gần như đủ thể loại.
Mie:"Nghe tuyệt quá.
Senren:"Tới đó thôi.
Vào rạp lựa phim, hai cô lựa phim tình cảm.
Diệt Thiên:"(Trời đất, không sợ mình chọc quê à, tuyệt), cho tôi ba vé ngồi kế bên phim lề thề dưới trăng.
Anh liếc Senren, cô mắc cỡ nhìn chỗ khác, bình thường sợ anh chọc quê là xem phim ủy mị, hôm nay đặc biệt, trăng mật mà.
Anh cũng nghĩ coi phim tình cảm, không phải thích gì, coi sao chả được, lo cô không thích thôi (mặt ngoài), ai biết!
Nhân viên:"Của cậu đây.
Nhận phiếu, ba người đi mua nước ngọt bắp rang và vài thứ lặt vặt khác, xong vào rạp, là ba ghế ngồi gần nhau phía trước nhất, xung quanh không có người.
Sau đó.
"Phụt!
"Aaaaa!!!!
Senren phun nước đang uống, Mie hét toán lên ôm cô, anh sởn tóc gáy giật mình:
"(Hèn chi thấy trong rạp ít người vậy).
Nãy lựa phim thể loại tình cảm, không xem giới thiệu, anh không biết nó là phim tìm cảm xen lẫn kinh dị, thì hai cô chọn mà, không coi kỹ ráng chịu.
Mới đầu tình cảm cũng được lắm, coi đang hay cái tự nhiên mặt trăng biến đỏ, cô gái main ôm thành ma, xung quanh cũng bắt đầu rùng rợn lên.
Mie:"Không xem nữa, Senren chúng ta ra ngoài đi, chị muốn về nhà.
Cô run rẩy muốn khóc tới nơi.
Diệt Thiên:"Ai biểu hai em lựa mà không xem giới thiệu chi, đành vậy.
Anh đứng dậy ẩm Mie lên, cô sửng sốt, mọi người ngạc nhiên trước cái kiểu tự nhiên của họ, dành chỗ cô, để cô ngồi lên đùi mình, ôm cô vào lòng:
"Như vậy là không sợ nữa.
Senren:!
Mie:!
Mọi người:!
Anh cũng sợ lắm, có xem phim kinh dị đó, cũng lâu rồi, không có ghê như cái này, bản năng thôi, dù vô cảm với một số thứ, nhưng lần đầu gặp cơ thể sẽ phản ứng lại.
Mie:"Etou!
Cô thẹn thùng xem lẫn xấu hổ, quên đi sợ.
"Ét!
"Aaaaa!
Phim ma rít lên, cô sợ quá ôm anh cứng ngắc.
Diệt Thiên:"(Một ngày tuyệt vời), đừng sợ, đừng sợ, anh luôn ở bên em mà, đây chỉ là phim thôi, mọi thứ đều là giả, không đáng sợ như em nghĩ đâu, nhìn Senren kìa, mặt tỉnh bơ [tái mét] có sao đâu.
Senren:!
Senren:"(Tỉnh cái đầu của anh! tại sao mình và chị gái lại chọn phim này chứ, mẹ ơi con muốn về nhà, huhu).
Diệt Thiên:"[Treo ghẹo] Nếu em thấy sợ, cũng có thể ôm anh nha.
Senren:"Ai sợ chứ!
Cô cũng muốn lắm, nhưng như vậy sẽ bị chọc quê.
"Ét!
Nhìn lại ai vừa nói không sợ, chớp mắt ôm tay anh cứng ngắc:
"Thế á.
Senren:"[Mắc cỡ] Tôi chỉ! tôi chỉ! (hôm nay là trăng mật, phải, là trăng mật, tỏ ra yếu đuối chút thì có sao).