Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…


Sau khi đưa Diêu Mộc Thanh về thì tôi vội vàng đi đến phòng gym ở gần đó.

Đây là một trong những chương trình học cần thiết nhất gần đây của tôi, mặc dù Trương Ngọc Dung không có yêu cầu, nhưng mà tôi vẫn làm vậy như cũ.

Làm trai bao, có một thân thể cường tráng là chuyện không thể thiếu được, cái này không chỉ là vì dự định lao động chân tay của cuộc sống sau này, mà càng vì tạo nên một hình thể hoàn mỹ.

Tôi thích phụ nữ có bộ ngực đầy đặn và săn chắc, cũng giống như vậy phụ nữ cũng thích người có cơ ngực rắn chắc, cơ bụng hoàn chỉnh, đây đều là đạo lý giống nhau.

Sau khi bước vào phòng tập thể hình, tôi đã tìm được huấn luyện viên riêng của tôi, Triệu Du.

Tôi không thể không thừa nhận cô ta quả thật rất xinh đẹp, mặc dù màu da có hơi giống với màu lúa mì, nhưng lại mang theo vẻ bóng loáng, bờ mông nở nanh vểnh lên, bộ ngực đầy đặn, eo thon tinh tế, toàn bộ đường cong kia làm lòng người rung động, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta có loại cảm giác xúc động muốn cứng lên.

Tôi đã từng nghe bạn bè nói đùa, nói là đen hẹp trắng rộng vàng nhiều nước, xem xét điểm đó thì tôi thật sự muốn tiến vào thân thể của Triệu Du, chắc chắn sẽ là loại hưởng thụ rất tuyệt vời.

Đương nhiên đây chỉ là ý dâm tà khi rảnh rỗi mà thôi, hiện tại tôi cũng không có tâm tư dư thừa mà nhắm vào cô ta.

"Tới rồi à."
Triệu Du lên tiếng chào hỏi với tôi, tôi mỉm cười gật đầu, sau đó liền cởi áo lót ra.

"Băng gạc đã được gỡ ra rồi, tôi cũng đã nhìn qua ở trong gương, những vết sẹo này có chút dữ tợn, tôi không thích như thế này, có cách nào không?"
Triệu Du nhìn trước nhìn sau tôi chằm chằm, lại dùng thước da đo trên người của tôi, một lúc lâu sau cô ta viết ra cho tôi một kế hoạch rèn luyện thân thể.

"Dựa theo kế hoạch này, ngắn thì ba tháng, dài thì nửa năm, vóc dáng của cậu sẽ hoàn toàn thay đổi, những vết sẹo này đến lúc đó sẽ khiến cho cậu trở thành đàn ông có hương vị, mà không phải là dữ tợn."
Có chuyên môn nghề nghiệp, Triệu Du đã là huấn luyện viên thể hình, như vậy thì tôi hoàn toàn tin tưởng cô ta.

"Vậy đến lúc đó tôi có thể quyến rũ cô hay không?"
Triệu Du cười cười: "Dù sao thì cậu cũng phải tập luyện để cho tôi nhìn thấy hiệu quả trước đã."
Đó là một đáp án thông minh.Sau khi nói đùa xong, dưới sự dẫn dắt của Triệu Du tôi leo xe tập thể dục.

Xe tập thể dục với máy chạy bộ là hai thiết bị duy nhất mà lúc này tôi có thể sử dụng được, nếu không thì bởi vì dùng sức quá lớn mà dẫn đến vết thương ở ngực, bụng và phía sau lưng bị rách toạc ra, như vậy thì hoàn toàn phản tác dụng.

Sau khi đã hoàn thành thời gian rèn luyện mà Triệu Du quy định, cô ta lại dạy cho tôi một bài tập thể dục.

Tuy là tôi đã cố gắng hết sức tập trung, nhưng mà rất khó nhẫn nhịn được sự rung động của đồi núi đầy đặn ở trước ngực của cô ta lúc cô ta nhảy nhót, cực kỳ lẳng lơ, rất là xinh đẹp.

Chỉ là lúc ánh mắt của tôi dời từ bộ ngực tròn trịa của cô ta đến cái mông nở nang đang vểnh lên, sau đó thưởng thức cặp đùi đẹp đẽ kia thì tôi đột nhiên phát hiện dây giày thể thao trên chân của cô ta bị xúc ra.

"Dây giày của cô bị xúc kìa."
"Chuyên tâm mà luyện tập đi, đừng có suy nghĩ mấy chuyện linh tinh."
Tôi có lòng tốt nhắc nhở Triệu Du, kết quả lại bị cô ta giáo huấn cho một trận, rất rõ ràng, cô ta cho rằng tôi đã bị ảnh hưởng từ bộ ngực của cô ta cho nên tôi đang cố ý trêu chọc cô ta.

Sau đó sự thật đã giúp tôi có một bằng chứng mạnh mẽ.

Trong chớp mắt, lúc nhấc chân qua một bên thì Triệu Du đã giẫm lên dây giày của mình, sau đó chân mất đi thăng bằng, cả cơ thể mềm mại của cô ta ngã về phía máy tập lực tay ở bên cạnh, hơn nữa nhìn vị trí kia, cái trán mà không đập vào giá thép trên máy tập lực tay thì không thể nào.

"A!"
Trong sự la hét hoảng sợ của Triệu Du, tôi tay mắt nhanh nhẹn, cả người vụt một cái xông qua sau đó ôm cô ta lại tránh khỏi máy tập lực tay, ngã nhào trên mặt đất.

Trong nháy mắt ngã xuống mặt đất, tôi cảm giác được trước mắt mình tối sầm lại, sau đó bị thứ gì đó đè ép.

Thật lớn, rất đầy đặn, mà lại cực kỳ co giãn, còn có hương thơm nhàn nhạt rất mê người.

Chỉ là bị đè đến nỗi không chịu được, quá lớn, trực tiếp khiến cho miệng và mũi của tôi đều bị đè ép.

Sau đó Triệu Du liền vội vàng đứng dậy, khuôn mặt đỏ bừng hết cả lên.

Tôi nằm trên mặt đất đánh giá cô ta, lúc này mới nhìn thấy rõ ràng, khi nãy chỗ mà đè ép tôi hiển nhiên chính là bộ ngực tròn trịa đầy đặn của cô ta.

Chuyện đột nhiên xảy ra tôi cũng không để ý, nếu như sớm có chuẩn bị thì có nói cái gì đi nữa tôi cũng phải nếm thử xem có tư vị gì.

"Tôi nói là dây giày của cô bị xúc ra, cô còn không tin, giờ thì hay rồi đó, cứu cô một mạng còn thiếu chút nữa khiến cho cô làm ngạt đến chết."
Tôi trách móc đứng dậy, khuôn mặt nhỏ của Triệu Du xấu hổ đến đỏ bừng, ngay cả làn da màu lúa mì cũng khó mà che khuất được vẻ ngượng ngùng đang dâng lên như thủy triều trong nội tâm của cô ta.

"Cảm ơn cậu."
Triệu Du xấu hổ nói cảm ơn với tôi, cái này khiến tôi cảm thấy có chút ngại, được bộ ngực sữa của người ta đè lên, còn phải để cho người ta nói lời cảm ơn.

Nhưng mà nhìn lại cái giá thép của máy tập lực tay sáng loáng kia thì cũng bình thường trở lại, nếu như lúc nãy tôi không ra tay thì hiện tại có lẽ Triệu Du đã bị thay đổi hình dạng luôn rồi."Vậy cô chỉ nói cảm ơn suông với tôi vậy thôi à?"
Triệu Du hục hặc một hồi lâu, sau đó mới thấp giọng nói: "Hôm nào đó tôi mời cậu ăn cơm."
Tôi cũng không quan tâm bữa cơm này, đơn giản chỉ là trêu ghẹo mà thôi.

Phất phất tay ra hiệu tôi đang nói đùa, sau đó tiếp tục đi theo cô ta tập thể hình...!
Sau khi rời khỏi phòng tập thể hình cũng đã năm giờ chiều, tôi về nhà tắm rửa thay quần áo xong, sau đó gọi điện thoại cho Trương Ngọc Dung.

"Chị, em muốn đi qua đó ăn chực, tốt nhất là nên có đậu hũ."
'Muốn tới thì cứ tới đi, hôm nay không có đậu hũ đâu."
Tôi vốn định đùa giỡn Trương Ngọc Dung, nhưng mà tiếng trả lời của cô ta khiến cho tôi cảm thấy cô ta có chút không yên lòng, giống như là đang có tâm sự gì đó.

Thế là tôi đi ra ngoài leo lên xe trực tiếp chạy đến KTV Địa Liệt Hành Tinh.

Sau khi dừng xe xong, cả một đường tiếng "Anh Phong" không dứt ở bên tai, ngay cả quản lý hơn ba mươi tuổi thấy mặt tôi thì cũng phải gọi một tiếng anh Phong nhỏ, chỉ là phần tôn kính trong lời nói dường như là không có, một vẻ mặt qua loa cho có.

Sau khi đi vào phòng của Trương Ngọc Dung, cô ta đang ngồi trước bàn làm việc, một tay đang đỡ trán, hai mắt nhắm chặt lại, đôi mi thanh tú cũng đang nhíu lại.

Dường như là có chuyện u sầu lớn gì đó xảy ra, nhưng giống như thân thể có chút thống khổ.

"Chị, ngày hôm đó em bắn lên trên quần lót của chị, hơn nữa còn cách một lớp tất chân đó, không phải là chị mang thai rồi chứ, sao lại trông u sầu vậy?"
Trương Ngọc Dung không phản ứng lại tôi mà tiếp tục đỡ trán của cô ta, thậm chí ngay cả mắt cũng không mở ra.

Tôi nhanh chóng thu hồi tâm tư trêu ghẹo lại, vòng qua cái bàn nhanh chóng đi đến bên cạnh cô ta, đưa tay thử sờ lên trán của cô ta, thật là nóng.

"Chị bị cảm rồi?"!"
Trương Ngọc Dung không có sức lực nói: "Ừm,tối ngày hôm qua quá oi bức, tôi mở điều hòa cả một đêm, có lẽ là bị cảm lạnh."
Tôi lại không nói gì thêm, trực tiếp duỗi tay ra túm lấy thân thể mềm mại dẻo dai của cô ta.

Tôi muốn đưa cô ta đi bệnh viện, nhưng cô ta lại từ chối, nói là không thích mùi ở trong bệnh viện.

"Em quan tâm được chị có thích hay không à, sức khỏe quan trọng hơn."
Không cho giải thích, tôi ôm cô ta muốn đi ra khỏi phòng làm việc.

Mà vào lúc này cửa của phòng làm việc bị đẩy ra, một đội trưởng bảo vệ to con cao một mét chín mươi mấy đi vào, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng hốt.

Chỉ là hình như khi nhìn thấy tôi ôm Trương Ngọc Dung cho nên hắn ta mới trợn tròn mắt, không biết là nên đi ra ngoài mới tốt hay là nói chuyện mới tốt, có chút luống cuống không biết làm sao.

Trương Ngọc Dung ra hiệu cho tôi bỏ cô ta xuống, sau đó dựa vào trên người của tôi, tay che lấy trán ra lệnh nói: "Nói đi."
"À à, bà chủ, ở phía dưới có người gây chuyện."
Trương Ngọc Dung tức giận thở dài một hơi, sau đó đứng dậy chuẩn bị đi xuống.

Tôi trực tiếp ôm cô ta đến ghế sofa lớn ở trong phòng làm việc.

"Dưỡng bệnh đi, em sẽ xử lý giúp chị."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui