Đem Em Nhai Nuốt

"Ba"

Trương Nghiêu dùng sức đem thắt lưng da quật mạnh xuống.

"Nói, là ai"

Lại một tiếng quật xé tan không khí.

"Tôi hỏi lần cuối"

Bạch Mị vẫn một mực thủy chung im lặng. Bạch Mị biết, Phàm Cố không phải tự nhiên mà như vậy đối xử với cô. Mắt anh mê dại, phải chăng cũng giống cô, bị hạ xuân dược? Hơn ai hết cô hiểu nỗi thống khổ ấy.

Cô không tưởng tượng nổi trong biệt thự hàng ngày cô vẫn sống lại có một căn phòng như thế này.

Trên tường bày la liệt đủ các loại dụng cụ méo mó quái dị, cùng dây thừng, xích cổ, roi da,.... toàn bộ đều là dụng cụ thỏa mãn nhu cầu tình dục biến thái của hai anh em họ Trương.

Bạch Mị tay bị roi da trói bên trên cao, cố định trên tường. Hai chân bị mở lớn, không chạm đất, cả người bị ép quay vào tường, bầu vú mềm mại chà sát với tường thô ráp.

Cơ thể trần ruồng, từ đằng sau lấp ló có thể nhìn thấy âm huyện phấn nộn xinh đẹp.

Mà cả người Bạch Mị lợi hại run rẩy, trên phần lưng và mông chồng chéo các vết roi rớm máu, nổi bật, cùng thảm thương không nỡ nhìn.

"Nhất định bao che cho thằng đàn ông kia? Được"

"Anh, đánh chết bảo bối liền tìm ai thỏa mãn chúng ta, liền nhẹ tay, ít nhất cái lỗ nhỏ kia còn sạch sẽ"

...

Khá khen cho thư ký Tô đem video trong thời gian ngắn chỉnh sửa kỹ lưỡng, hoàn toàn không thấy cảnh Bạch Mị điên cuồng chống cự, chỉ thấy từng bộ dạng cong mông ưỡn ngực, kèm theo rên rỉ, hoàn toàn giống như đang hưởng thụ.

Hai anh em Trương Nghiêu, Trương Cẩn hoàn toàn mất khống chê, điên cuồng tra tấn Bạch Mị.

Lách cách, đen nút xích cởi ra, cả thân thể Bạch Mị mất điểm chống đỡ, liền ngay lập tức ngã phủ phục trên nền đất.

Trương Nghiêu đem xách cô quẳng vào trong bồn nước tắm lớn, nước lạnh giống như cho đá, vết roi ở phần lưng vốn dĩ đau rát chạm vào nước liền mang lại cho Bạch Mị giống như bị rết cắn, thân hình bé nhỏ run rẩy lên từng hồi, cả cơ thể rút lại giống một con tôm, từng đầu ngón tay ngón chân vì đau đớn mà gấp gáp co quắp lại.

Thân thể xụi lơ vô lực không thể vùng vẫy, cứ yên lặng mà chìm xuống đáy bồn tắm lớn, từng cái bọt khí nổi lên vỡ tan trên mặt nước, Bạch Mị chua sót nghĩ, như vậy cũng tốt, cứ như thế này mà chết đi, có lẽ là kết thúc của tất cả những thống khổ.

Trương Cẩn một tay ném choang ly rượu vang đỏ xuống đất, đem vớt cái đầu cô lên, tóc ướt rượt quần chặt lấy cánh tay cậu.

Mặt Bạch Mị trắng bệnh giống như không còn chút huyết sắc, cảm nhận được từng ngụm không khí ào vào trong phổi, cô ho sặc sụa vài tiếng, đem một miệng nước trào ra.

Trương Cẩn nhíu mày nhìn dấu tay đàn ông nổi bật in trên bầu ngực trắng sữa.

"Thật bẩn" 

Liền đem vòi nước xả mạnh lên người cô,  vòi nước này không phải đơn giản, nó vốn dĩ làm ra để tra tấn, lực đạo phun mạnh đến nỗi cô cảm nhận được lục phủ ngũ tạng từ trong ngực lộn nhào lên mấy trận,da thịt đau đớn tựa như có ai cầm dao, từng nhát từng nhát xẻ thịt cô. Trên da mềm mại từng khoảng tím tái, thâm đen rợn người.

Đem ném cái vòi qua một bên, cậu liền cho tay lớn tới, bóp vào bầu ngực non mềm, sức mạnh giống như muốn đem cô bóp nát, giống như muốn xóa đi ấn ký bẩn thỉu trên người cô.

Cơ thể Bạch Mị vô lực tới độ còn không thể run rẩy nổi nữa, phần lưng cùng mông giống như có lửa đốt, rát bỏng tới phát sợ.

Cả người cô đều lạnh toát nhưng trong cơ thể lại cảm thấy một trận nóng như có lửa đốt truyền ra.

Trương Nghiêu nhìn Trương Cẩn giáo huấn Bạch Mị, trong lòng vẫn chưa chút nào nguôi ngoai lửa giận, đời này thứ hắn hận thù nhất chính là bị phản bội.

Nhưng hắn không thể ngờ người phụ nữ hắn đặt niềm tin vào lại lên giường với kẻ khác, hơn nữa còn bao che thân phận cho tên khốn đó.

Lửa giận bốc cao, mắt nâu trừng lớn, thân thể nam nhân cao ngạo tiến tới.

Đem mái tóc đen ẩm ướt giật mạnh về phía sau, cả đầu Bạch Mị ngửa ra, gương mặt lờ đờ, đau tới nỗi hay mắt ứa nước, tư thể này vừa hay phơi bày ra bộ ngực no đủ, Bạch Mị lợi hại co giật nhưng vẫn nhất quyết ngang ngạnh không chịu nói ra ai làm.

Hai kẻ phát điên này căn bản không cho cô giải thích, mà Bạch Mị không thể để Phàm Cố gặp nguy hiểm.

Hắn thô bạo đem cô ném mạnh xuống đất cứng, lát đá hoa cương lạnh lẽo, roi da trên tay lần nữa không chút lưu tình đem hết sức quật xuống, Bạch Mị bị ném xuống đất, không có động đậy, đau đến tím tái mặt mày, còn chưa kịp định thần đã nghe tiếng roi xé gió bổ xuống, cùng lúc là một cảm giác đau phế tâm phế phổi quất vào ngực cùng bụng. Đau đến khó thở.

Cơ thể non nớt co quắp thành một đoàn, chịu không nổi liền run rẩy mộ cái rồi ngất lịm.

Hành động của Trương Nghiêu quá nhanh Trương Cẩn hoàn toàn không có cơ hội ngăn cản, mắt thấy Bạch Mị đem hai mi mắt ngắm lại, cơ thể một chút không có cử động, một giọt nước mắt mặn chát nặng nề chảy ra. Cậu liền ngay lập tức lao tới, đem Trương Nghiêu đẩy mạnh qua một bên, roi lớn lệch hướng quật tóe một vệt lớn lên nền đất.

Thật may cậu ra tay kịp thời.

Bằng không, một roi này nếu quật xuống, liền rút đi cái mạng nhỏ của cô rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui