Đêm Nay Có Kịch Hay


Muộn thế này rồi, cô ấy ngủ chưa, liệu có gặp tôi không?
Một mình ngồi ở cửa cầu thang, tôi do dự, không biết rốt cuộc nên lên gõ cửa hay không.

Dù sao tôi vẫn không hiểu cô gái Tô Nhược Thủy này lắm, mặc dù cô ấy nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng ai mà biết được cô ấy là người thế nào, nếu chọc giận cô ấy, cô ấy nói xấu tôi với Bào Văn thì tôi thảm rồi.

Advertisement
Đang do dự đột nhiên tôi nghe thấy tiếng nói chuyện của hai người, có người từ trên tầng đi xuống.

Advertisement
Là giọng của Tô Nhược Thủy với một người đàn ông.


Tôi hết hồn vội vàng trốn dưới gầm cầu thang, đồng thời trong lòng tràn ngập hiểu kì, sao Tô Nhược Thủy lại ở cùng đàn ông?
Tôi vểnh tai, chẳng bao lâu đã nghe được giọng Tô Nhược Thủy: "Cao Phong, tiễn anh đến đây thôi, anh đi đi."
Giọng Tô Nhược Thủy nghe không hề yểu điệu chút nào, tôi nghĩ có lẽ chỉ là bạn bè bình thường, hoặc là thân thích gì đó.

Không ngờ người đàn ông tên Cao Phong đó lại mở miệng nói: "Tiểu Thủy, tôi nay anh ở lại với em, bọn mình lâu lắm rồi chưa ở bên nhau."
Nghe đến đôi tôi chả hiểu ra sao, má nó chuyện gì thế này, Tô Nhược Thủy thích con gái cơ mà, sao lại ở bên một người đàn ông tên Cao Phong?
Lúc này họ đã xuống đến dưới lầu, cách tôi rất gần, vì thế lặng lẽ nhìn họ trong bóng tối.

Đúng là Tô Nhược Thủy, lúc này cô ấy mặc một cái váy liền màu vàng kem, cái váy này hơi mỏng, khiến cô ấy trông vừa trong sáng lại vừa quyến rũ, đúng là hấp dẫn thật.

Còn Cao Phong kia thì là một người đàn ông cao lớn rắn rỏi, vừa nhìn đã biết là kiểu đẹp trai nhiều tiền mà con gái rất thích, lúc này hắn đang nhìn Tô Nhược Thủy say đắm.

Tô Nhược Thủy liếc Cao Phong, nhanh chóng mở miệng nói: "Thôi, anh về đi, sau này chúng ta chỉ còn quan hệ hợp tác, không còn là người yêu nữa."
Nghe cô ấy nói, tôi nghĩ có lẽ ngày trước họ là người yêu, sau đó 'quan niệm tình yêu' của Tô Nhược Thủy thay đổi, không thích đàn ông nữa.

Còn Cao Phong này có lẽ vẫn không quên được Tô Nhược Thủy nên đến tìm cô ấy.

Đang nghĩ thì Cao Phong đột nhiên lại đặt tay lên vai Tô Nhược Thủy, thấp giọng nói: "Tiểu Thủy, có phải em trách anh không? Anh biết sắp xếp nhiệm vụ này cho em, em sẽ đau lòng, nhưng anh cũng không có cách nào khác, Bào Văn vừa ý em, em có cơ hội tốt như vậy để tiếp cận cô ta, anh phải làm thế, em phải hiểu cho anh, thực ra anh vẫn luôn yêu em."

Nghe đến đây, tôi sốc nặng, Tô Nhược Thủy và Bào Văn hẹn hò hình như còn bí mật nào đó nữa.

Tô Nhược Thủy đẩy tay Cao Phong ra, nói: "Bỏ tay anh ra, Cao Phong, tôi nói lại với anh một lần nữa, quan hệ của chúng ta từ giờ về sau chỉ là quan hệ hợp tác, anh đừng quấy rầy tôi nữa.

Tôi sẽ tiếp túc giám sát Bào Văn, chỗ cô ta có gì, tôi sẽ báo ngay cho anh.

Còn nếu là việc khác, chúng ta không cần liên lạc nữa, cứ vậy đi."
Thấy Tô Nhược Thủy nói vậy, lòng tôi hẫng một nhịp, đúng là không ngờ được, thì ra Tô Nhược Thủy không thích Bào Văn thật, cô ấy chỉ là tai mắt Cao Phong cài vào bên cạnh Bào Văn mà thôi ư?
Việc này khiến tôi rất hiếu kì, Bào Văn rốt cuộc có thân phận gì? Sao lại còn cần cài tai mắt bên cạnh theo dõi cô ấy chứ?
Đang tò mò thì Cao Phong lại tiếp tục nồng nàn nói với Tô Nhược Thủy: "Tiểu Thủy, cho anh thêm một cơ hội nữa, anh thực sự vẫn luôn yêu em, chúng ta có thể tiếp tục làm người yêu, đợi giải quyết xong việc của Bào Văn, anh sẽ lấy em."
Tô Nhược Thủy đẩy Cao Phong ra, nói: "Cao Phong, khi anh đẩy tôi cho Bào Văn, chúng ta đã kết thúc rồi.

Nhờ ơn anh, giờ tôi không thích đàn ông nữa thật rồi, tôi cảm thấy đàn ông các anh rất buồn nôn, vô cùng giả dối.


Được rồi, tôi lên nhà đây, anh về đi, sau này đừng đến tìm tôi nữa.

Ngoài việc liên quan đến Bào Văn ra, còn lại anh đừng liên lạc với tôi nữa."
Nói xong, Tô Nhược Thủy đứng dậy chuẩn bị lên lầu.

Nhưng đúng lúc này, Cao Phong đột nhiên ôm Tô Nhược Thủy từ phía sau.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận