Đêm Nay Hãy Yêu Em


“ Tại sao lại không?, tôi không yêu anh, chưa bao giờ yêu anh, dù anh có muốn hay không chúng ta cũng phải chia tay, tôi ăn no rồi tôi phải đến bệnh viện “.

“ Em dám bước thêm một bước tôi chặt chân em “
Tống Ngọc Thư kinh hãi quay đầu đã thấy người đàn ông trên tay cầm một con dao cực bén sáng lóa chĩa về phía mình cùng con mắt thú dã khiến cô không tin vào mắt mình, Kaarlo dịu dàng còn trầm tình trước đây đã không còn nữa rồi, nguời mà không muốn nhìn thấy cô bị thương nhất hôm nay lại muốn làm tổn thương cô.

Kaarlo nhìn sự sợ hãi trên gương mặt của người phụ nữ lại trở nên thích thúc từ từ đi đến, mũi dao thẳng tấp về phía bụng cô nhưng cũng sợ vô tình chạm vào cô nên người đàn ông cũng tiết chế lại khoảng cách từ mũi dao cách tà áo cô hơn 5cm.

Kaarlo cười khẩy một tiếng như một tia chớp anh vứt con dao xuống sàn rồi bế thốc cô lên giường, đối mặt với sự giãy giụa, chống cự của người phụ nữ Kaarlo lại trở nên điên cuồng hơn lực tay tác dụng lên cô cũng mạnh hơn, anh lấy từ trong tủ nhỏ hai cái còng cảnh sát dung chân mình kẹp chặt thân dưới Tống Ngọc Thư hai tay trên của cô bị Kaarlo giữ chặt rồi vung còng khóa tay cô lại, trườn mình xuống thân dưới cái còng còn lại cũng nhanh chóng khóa chặt hai cổ chân người phụ nữ.


Tống Ngọc Thư trừng mắt vừa giận vừa sợ nhìn tên đàn ông trươc mặt, anh ta bây giờ phát điên rồi kể cả thứ này cũng có bên mình, đây là muốn giam giữ cô hay sao,…Kaarlo trong mắt Tống Ngọc Thư bây giờ hoàn toàn trở thành một người khác cô còn đang nghi ngờ liệu có phải đang có kẻ giả mạo anh ta hay đây mới là con người thật của anh ta.

Tống Ngọc Thư đang rất hổn loạn với chính những chuyện xảy ra trước mắt người cô từng tin tưởng cho cơ hội bên cạnh bây giờ lại trở thành một tên dã thú.

“ Kaarlo, anh điên rồi, thả tôi ra,…anh dám gian cầm tôi sao?, thả tôi ra mau”
Kaarlo chỉ cười nham nhỏ đi đến những ngón tay nhè nhẹ chơi đùa trên hai bắp đùi trắng nõn của Tống Ngọc Thư, còn nằm đè lên cơ thể cô dung ánh mắt sói đói ngàn năm thám hiểm nơi bầu ngực đang lấp ló bên trong lớp lưới mỏng màu vàng kia, bao năm qua cô không ngờ bên trong người đàn ông này vẫn luôn khao khát, ham muốn mình, anh ta bây giờ không hệt gì một tên biến thái thì ra trước đây đều là diễn làm người tốt trước mặt cô, Tống Ngọc Thư thật sự muốn ngay lập tức móc ra đôi mắt dơ bẩn đó của tên đàn ông.

“ Kaarlo, anh cút ra đừng động vào tên,…tên dơ bẩn, cút ra “, cô có muốn tử tế cũng không tử tế nỗi nữa bây giờ ngoài chửi bới cô chẳng thể làm gì khác, hai tay hai chân vì giãy giụa cũng làm đau đớn, ửng đỏ lên.

“ Sarah, em là của anh…anh là bạn trai em bao nhiêu năm còn gì, yên tâm sẽ không làm em đau “, Kaarlo mơn trớn bắp đùi cô một lúc một tiến lên phía trên, tay kia cũng không yên phận mà vuốt ve dây áo mỏng từ từ kéo nó xuống.

Tống Ngọc Thư trợn trắng mắt cô rời vào sự sợ hãi tột độ, vì lúc nãy Kaarlo chỉ mang theo một cái váy ngủ rồi kéo cô thẳng vào nhà tắm nên bây giờ cô không có mặc đồ bảo hộ bên trong, mà tay tên đàn ông này đã sắp chạm vào nơi không nên chạm vào, cô xoay người lung tung, lăn qua lăn lại trên giường tránh đi sự đụng chạm của Kaarlo nhưng cô càng chống cứ, càng giãy giụa con thú tính bên trong người đàn ông lại càng hứng thú mà quấy phá, trước mặt là sự tuyệt vọng của người phụ nữ lại chính là niềm vui sướng của tên đàn ông.


“ Cút ra,…tên khốn, Kaarlo anh đúng tên khốn,…đừng động vào tôi “
“ Sarah, đều tại em, là em dám bỏ rơi anh, anh đã nói rồi em chỉ có thể là của anh, Sarah anh là bạn trai của em đừng sợ, bạn trai mình chạm vào mình chẳng phải là chuyện bình thường sao “.

Kaarlo vừa nói vừa trườn mình lên cơ thể cô như một con rắn đang chơi đùa với con mồi của mình, anh mắt người đàn ông đã ngập màu khóe mắt, Kaarlo cúi xuống nơi hõm cổ Tống Ngọc Thư hít lấy hít để mùi hương thơm ngọt trên người cô, mùi hương mà ngày đêm anh đều ngửi thấy nhưng lại không thể đến gần, cơ thể mình thèm khát bao lâu bây giờ đã có thể tùy tiện đụng chạm khiến Kaarlo sung sướng trong long, dục vọng cũng một lúc một tăng, hai bàn tay anh trở nên không kiể soát được, phần trên cái váy ngủ đã bị anh ta kéo xuống đến eo, nơi mềm mại nhô cao cùng nụ hồng mê người, Kaarlo ngậm lấy nó nhắm mắt hưởng thụ cảm giác đê mê, hoan lạc.

“ Đừng mà Kaarlo, anh ghê tởm, cút ra cho tôi,! Kaarlo cút xa tôi ra “
Tống Ngọc Thư vừa gáo vừa khóc, từng sựu đụng chạm của tên đàn ông khiến cô rợn hết tóc gáy, cở thể cô bị thân thế to lớn vạm vỡ kèm chặt hoàn toàn không nhếch người được dù một li, cô đã nằm gọn trong móng vuốt của tên thú hoang điên dại này, sự kinh tởm đối với anh đã dâng cao bộc phát, cô khóc lại khóc một to lớn dùng những lời lẽ thô tục chửi bới Kaarlo nhận ra không có tác dụng ngược lại còn khiến Kaarlo tăng thêm sự kích thích rồi lại dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ hoạc người đàn ông nhưng cũng khiến anh ta càng thêm cuồng khát mình.

Bàn tay to lớn đã bao phủ hai đồi núi mà thỏa thích xoa nắn, anh chìm đắm vào gương mặt mê người của Tống Ngọc Thư dù có là trong tình trạng nào cô cũng hệt như một thiên thần có thể giết chết anh bất cứ lúc nò vì quá đỗi quyến rũ, nơi nhũ hoa bị người đàn ông chơi đùa từ hồng phấn chuyển thành đổ chói còn có dấu răng xung quanh, anh cuồng dại từ từ kéo cái váy ngủ xuống rồi lại xuống giống như muốn trêu chọc cô kéo xuống vài xen ti mét rồi lại dừng nhìn qua biểu hiện của cô nhếch khóe miệng cười rồi lại tiếp tục kéo, cứ kéo rồi dừng tim của Tống Ngọc Thư bị anh ta chơi đùa đến sắp vỡ toang vì sợ.


Đừng mà, Kaarlo,! xin anh, tôi không muốn! tránh xa tôi ra, làm ơn “
Tống Ngọc Thư dứt câu cũng là lúc cái váy ngủ của cô hoàn toàn bị cởi bỏ, cảnh xuân lộ ra mê hồn khoái lạc, người đàn ông như lạc vào tiên cảnh Kaarlo bị thân thể cô hớp mất hồn phách thiếu điều không chảy cả máu mũi, anh chưa từng nghĩ bên trong cô gái này lại quyến người như vậy bây giờ nghĩ đến lại thấy hối hận nếu trước đây sớm bộc lộ con người thật của mình thì người phụ nữ này đã thật sự thuộc về mình từ bao giờ, nhìn cơ thể nhỏ bé đang khẽ run lên với những lần đụng chạm của mình, anh muốn lập tức trở nên điên dại, nét quyến rũ này của cô có muốn người ta từ người tốt trở thành thú vật cũng vô cùng có khả năng, Kaarlo nhìn rồi lại tự mình thở dốc anh không chịu nổi nữa mọi thứ bây giờ, cơ thể này mùi vị này đều thuộc về anh, là giành cho anh, Kaarlo cúi đầu ngậm lấy một bên bầu ngực lần này thô bạo vô cùng còn cắn cô đến rỉ máu.

Tống Ngọc Thư khóc hét lớn lên rung chuyển cả căn phòng nhưng cũng không thể tránh được cơn cuồng dại của tên đàn ông này, niềm hy vọng duy nhất của cô là Lâm Bách Tuế nhưng anh đang ở đâu rồi, cô sắp không còn là chính mình nữa rồi nếu Lâm Bách Tuế còn không đến cô sẽ không còn là của anh nữa sẽ không còn cơ hội tìm về với anh nữa! Lâm Bách Tuế! Lâm Bách Tuế!
“ Lâm Bách Tuế “, Tống Ngọc Thư trừng mắt nhìn trần nhà, cô đau khổ hét lớn, ba chữ này vang vọng khắp căn phòng cũng lại là vũ khí chí mạng của Kaarlo.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận