_______________5 năm sau_____________
- Mami! Con muốn ăn"pánh"-một cậu bé mũm mĩm, hai má phúng phính đỏ hồng dễ thương ôm lấy cô nói
- Được, lên đây mami ẵm, mama đút bánh con ăn- cô mỉm cười khả ái trả lời
- Dạ- cậu bé lật đật leo lên người cô ngồi
- Há miệng nào! A!!!!
- A!!!!
- Tiểu Tuyết! Tiểu Vũ! Hai người làm trò gì thế hả?- Nam Cung Hàn nước mắt lưng tròng chạy đến
- Đút cho con ăn
- Tiểu Vũ...ai cho con ngồi lên người Mami. Mami là của papa. Con tránh ra...
- Mami là của con. Mami của con....của con...của con.... Đúng không Mami- cậu nhóc ôm lấy cô nũng nịu. Hàn nhìn thấy lửa bốc lên đầu
- Phải a~ Mami là của con- cô cười xòa nói
- Tiểu Tuyết, em nói gì hử. Em là của anh nha- bế tiểu Vũ xuống.
- Cô giúp việc, trông thằng nhỏ- nói rồi anh hốt cô lên giường....
- Bỏ em ra....cứu với....
Hôm đó cô bị ăn đến nỗi đến chiều mới xuống được giường
Và cũng ngay hôm đó, lệnh cấm anh vào phòng ngủ 2 tuần xin được phép thi hành....
Nhạt