"Thời Tiểu Tiểu, cô dám đánh tôi!” Lạc Tinh Văn bị đánh sưng hết cả mặt, mắt mở to đến mức muốn nứt ra trừng mắt nhìn cô ấy, hận không thể lột xác cô ấy ra.
Nhưng thân thể của cô ta bị Thời Tiểu Tiểu dậm mạnh đến mức không nhúc nhích được.
"Chát!” Thời Tiểu Tiểu lại đổi tay tát cô ta thêm một cái nữa, tức giận nói: “Đánh cho cô chừa này!”"Chát chát chát! " Liên tiếp lại là mười mấy bạt tai, làm cho khuôn mặt của Lạc Tinh Văn thật sự biết thành mặt heo sưng húp.
.
Nhìn cô ta bị đánh đến mặt mũi bầm dập, miệng đầy máu, Thời Tiểu Tiểu cuối cùng cũng trút hết lửa giận, phẫn hận nói: “Dám bắt nạt khinh thường Y Y, để tôi xem hôm nay cô còn kiêu ngạo nữa hay không.
”Hôm nay lúc cô ta tới đã hạ quyết tâm là nếu nhìn thấy Lạc Tinh Văn, nhất định phải đánh cho cô ta khóc lóc gọi cha gào mẹ mới thôi.
Dù sao cô ấy chỉ cần không đánh chết người là có thể giải quyết ổn thỏa!"Thời Tiểu Tiểu… Con quỷ cái này… chết tiệt!” Lạc Tinh Văn bị đánh đến mức trước mắt bốc đầy sao vàng, yếu ớt mắng.
Thời Tiểu Tiểu cười lạnh một tiếng, giơ tay lên đánh tiếp.
"Khụ… phụt!!” Lạc Tinh Văn ho mạnh, phun ra một ngụm máu tươi, vết máu tản ra, lộ ra một cái răng dính máu.
Mọi người hoảng sợ mắt chữ A mồm chữ O, không dám xem náo nhiệt nữa, nhao nhao chạy tán loạn.
Lạc Tinh Văn ngơ ngác nhìn cái răng trên mặt đất, cô ta chết lặng!"A!!!! " Cô ta đột nhiên cuồng loạn khóc rống lên.
"Chát chát! " Tiếng tát quen thuộc lại vang lên.
Lạc Tinh Văn bị đánh đến mức hai mắt cũng không mở ra được, mặt sưng lên như bánh bao, miệng đầy máu.
"Mẹ kiếp mấy con quỷ cái này! " Cô ta hàm hồ còn muốn mắng, ánh mắt như Tiểu Dạ Xoa trừng trừng, nhất thời run rẩy ngậm miệng lại.
Thời Tiểu Tiểu cười lạnh: “Mắng tiếp đi, không phải mới vừa rồi còn vênh váo lắm à?”Lạc Tinh Văn đau đến cả người run lên, hoàn toàn bị đánh phục, cũng không dám cãi lại, mang theo nức nở tha thứ nói: “Tôi sai rồi! Làm ơn, đừng đánh nữa!”Thời Tiểu Tiểu dẫm mạnh thêm chút nữa, ngoan độc nói: "Nói với Y Y kìa!”Đáy mắt Lạc Tinh Văn thoáng hiện lên sựu khuất nhục, vạn lần không muốn làm theo.
Trước kia cô ta mới là người được quyền lăng nhục Y Y, nên bây giờ sao cô ta có thể mở miệng nói mấy lời đó với cô được.
Nhưng cô ta cũng biết tính tình của Thời Tiểu Tiệu dị hợm tới mức nào, nếu cô không nói, Thời Tiểu Tiểu nhất định sẽ đánh cô ta tiếp!Cô ta nghiến răng, hàm hồ nói: “Lạc Y Y, xin lỗi! Tôi sai rồi! "Lực dậm dưới chân nhỏ lại nặng thêm vài phần, lạnh lùng nói: “Không ăn cơm à? Nói to lên coi nào!”Lạc Tinh Văn khuất nhục nghiến răng, lớn tiếng nói: “Lạc Y Y, tôi sai rồi, rất xin lỗi cô!”Lạc Y Y nhìn Lạc Tinh Văn bị Thời Tiểu Tiểu giẫm dưới chân, thân thể đau đớn co rúm lại, há miệng, máu không ngừng tuôn ra, máu tươi thấm đẫm cổ và vạt áo.
Dáng vẻ của cô ta thật sự xứng đáng với một câu chật vật thê thảm!Nhưng so sánh với những đau đớn và khuất nhục mà cô đã trải qua trước đây thì cái này chả là gì cả!Cô nhấc chân đi tới trước mặt Lạc Tinh Văn, chậm rãi ngồi xổm xuống, đôi mắt đỏ như máu gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Tinh Văn.
Lạc Tinh Văn sợ hãi, không hiểu sao có chút căng thẳng, đồng tử chợt co lại.
Lạc Y Y đột nhiên nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Lạc Tinh Văn nhịn không được rùng mình, sợ tới mức nuốt hết máu trong miệng.
Ngày thường, cho dù cô ta có hạ nhục Lạc Y Y như thế nào, Lạc Y Y vẫn luôn tỏ ra vô cảm, nhiều lắm cũng chỉ là trừng mắt, cô ta cũng chả cảm thấy sợ.
Nhưng nụ cười vừa rồi của Lạc Y Y, làm cho cô ta giống như nhìn thấy những mỹ nhân điên cuồng liều lĩnh, cuồng loạn trong phim truyền hình, làm cho người ta run sợ.
"Cô… cô muốn làm gì… Hu hu hu…” cô ta vừa khóc vừa run rẩy hỏi.
"Lạc Tinh Văn, cô có nghe ba cô nói chưa, trên đầu người có một huyệt vị, chỉ cần đâm nhẹ một cái thôi, thì người đó sẽ biến thành người thiểu năng trí tuệ, hơn nữa không thể chữa được đâu!”Lạc Y Y khẽ mỉm cười, giọng điệu nhẹ nhàng, trong tay cầm một thanh ngân châm đưa lên trước mặt cô ta: “Huyệt vị này ở đâu ấy nhỉ?”Cô cố ý làm bộ như không nhớ rõ vị trí, cầm ngân châm đưa trên đầu Lạc Tinh Văn một hồi lâu, mới bừng tỉnh đại ngộ nói: "A, tìm thấy rồi, là chỗ này!”Cô dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc một cái, nụ cười trên mặt càng thêm mị hoặc động lòng người.
.