Đêm Tân Hôn Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Về Thập Niên 70 Đoạt Tháo Hán


Nhìn Triệu Tú Mai, Diệp Tụng bất chợt cảm thấy giống như đang nhìn một con chó cùng đường.

"Nồi canh gà này là do tôi nấu đấy.

"
Diệp Tụng mạnh mẽ hất tay Triệu Tú Mai ra.

Mấy ngày nay cô uống nước suối linh tuyền, sức lực mạnh mẽ đáng kinh ngạc, một cái hất tay khiến cả người Triệu Tú Mai loạng choạng.

Cô ta mất một lúc mới đứng vững lại được, đôi mắt trợn tròn, không tin nổi nhìn chằm chằm vào Diệp Tụng.

Dưới đất có vài cọng lông gà rừng, chắc thứ được nấu trong nồi là thịt gà rừng.

Gà rừng rất giỏi bay, người to khỏe, cường tráng như thanh niên trong thôn còn khó bắt, vậy mà Diệp Tụng lại có thể bắt được con gà rừng này, đúng là gặp may!
"Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, dù không được theo Hoắc Cảnh Xuyên nhập ngũ, tôi cũng chấp nhận.

Nếu Triệu thanh niên trí thức thật sự thấy Khâu Ái Hoa tốt đến vậy, hai người hợp nhau thì cứ kết đôi đi.

"
Mặt bánh bao kết hợp với mặt quan tài, chẳng phải là một đôi trời sinh sao!
Hai người này mà thành đôi, con cái sinh ra chắc chắn sẽ rất đẹp, nhưng với điều kiện là Khâu Ái Hoa phải có khả năng khiến phụ nữ mang thai.


Hoắc Cảnh Xuyên xách theo gói đồ được gói trong giấy đỏ đi đến điểm thanh niên trí thức, vừa vặn nghe thấy cuộc đối thoại giữa Diệp Tụng và Triệu Tú Mai.

Câu nói giản dị, không có gì đặc biệt của Diệp Tụng lại khiến anh cảm thấy như đang nghe những lời tình cảm đẹp đẽ nhất thế gian, trái tim thô kệch của anh được bao bọc bởi tình cảm ấm áp.

Làn da nâu ửng lên chút đỏ hồng mờ nhạt, ngay cả vết sẹo trên lông mày trái cũng ánh lên màu hồng nhạt.

"Đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên, anh đến rồi.

"
Nghe thấy tiếng bước chân, Triệu Tú Mai quay đầu lại thấy Hoắc Cảnh Xuyên, phấn khích đến mức quên luôn Diệp Tụng, lập tức thay đổi nét mặt, tươi cười rạng rỡ bước về phía anh.

"Ừ.

"
Hoắc Cảnh Xuyên chỉ đáp lại một cách khách sáo và lạnh lùng, xách đồ bước thẳng qua cô ta.

Triệu Tú Mai hớn hở chờ đợi, nhưng nụ cười của cô ta nhanh chóng đông cứng khi nhìn thấy Hoắc Cảnh Xuyên đứng trước mặt Diệp Tụng, nhìn cô với nụ cười rạng rỡ, khác hẳn vẻ lạnh nhạt khi đối diện với cô ta.

Triệu Tú Mai tức giận siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy ghen tuông nhìn Diệp Tụng.

Con khốn này giỏi thật, biết cách quyến rũ đàn ông!

"Sao anh đến sớm thế?"
Diệp Tụng không quan tâm lắm đến sính lễ mà Hoắc Cảnh Xuyên mang đến, nhưng khi thấy anh xách theo đủ thứ đồ, cô không thể giấu nổi niềm vui trong lòng, ngọt ngào như vừa ăn cả một hũ mật ong.

Hoắc Cảnh Xuyên quan tâm cô, coi trọng cô, nên mới mang nhiều sính lễ như vậy.

Kiếp trước, cô buồn bã đồng ý lấy chồng, thêm vào đó là sự xung đột của cha mẹ chồng, nên Hoắc Cảnh Xuyên cũng chỉ đưa một chút sính lễ qua loa.

"Ừm.

"
Hoắc Cảnh Xuyên trả lời có phần ngượng ngùng.

"Đã hẹn trưa nay đến cầu hôn, nhưng nghe thư ký Chu nói em đã xong việc về nhà rồi, nên tôi đến sớm hơn.

"
Chủ yếu là muốn nhanh chóng gặp em.

Hoắc Cảnh Xuyên không kìm được mà tự thêm câu này trong lòng.

Từ khi vớt Diệp Tụng lên từ dưới ao trưa hôm qua đến khi cô đồng ý lấy anh, hình bóng Diệp Tụng tràn ngập trong tâm trí anh.

Tối qua, anh còn mơ thấy cô!
Buổi sáng tỉnh giấc, thật xấu hổ!
Khiến anh phải dậy sớm đi giặt quần ở dưới hồ!
Nhớ lại những cảnh trong mơ đêm qua, mặt Hoắc Cảnh Xuyên nóng bừng, đỏ rực như có ai thắp lửa trên mặt anh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận