Đêm Tình Phũ Sương


Buổi tối từ tầng ba nhìn lên bầu trời càng rực rỡ, bầu trời hôm nay nhiều sao thật chúng phát sáng giống như một bức tranh vậy, hương hoa quỳnh toả ra cứ làm cho bầu không khí càng thêm lãng mạng.

"Xem ra cô rất biết hưởng thụ" - Một giọng nói nam nhân từ phía sau truyền đến làm cô giật mình xoay người lại gượng cười nhìn hắn.

"Trời sao sáng thế này không nhìn thì uổng phí quá nên tôi mượn của anh chút bánh trà thôi" - Cô thấy hắn hào phóng như vậy sẽ không tính toán vài cái bánh ngọt ngụm trà đó chứ.

"Lại đây" - Hắn thấp giọng ra lệnh, dáng người ngồi xuống sofa gần đó ném một bản thảo lên bàn.

"Sao vậy ông chủ ?" - Cô thắc mắc ngồi xuống cầm lấy bản thảo chăm chú quan sát.

"Bản thảo về dây chuyền "giọt lệ đỏ" cô muốn thêm chi tiết gì không ?" - Đây là thiết kế của cô đưa ra chỉ nhìn tổng thể thì đều ổn không vấn đề nhưng cái tên này có phải nghe quá rùng rợn rồi không.

"Không vấn đề ạ.

.

" - Cô gái nhỏ nhìn chăm chú vào bản thảo cười rạng rỡ, lần đầu tiên các thiết kế của cô được công nhận đưa vào bộ sưu tập lớn của tập đoàn kim cương JK lớn nhất Châu Á khiến cô càng thêm vui mừng.


Dự án "giọt lệ máu" từ đầu đưa ra đã nhận vô số các ý kiến từ các ban quản lí, bọn họ rất công nhận thiết kế của Giai Hân rất đặc biệt và độc lạ nhưng có một số ý kiến trái chiều cho rằng Tần Mặc Đình thiên vị cho người của mình vì họ đã điều tra cô gái này vốn có lai lịch bất thường kinh nghiệm làm việc càng kém cõi không có nếu đưa ra thị trường thì có nguy cơ sẽ khiến khách hàng thiếu lòng tin về chất lượng.

Giai Hân cũng biết được điều này cô còn nghĩ dự án sẽ bị bỏ qua nhưng không ngờ Tần Mặc Đình đã giữ lại và quyết định thông qua cho thấy hắn đã thật sự tin vào thực lực của cô.

Trong buổi công bố cô tuyệt đối không thể làm mất mặt của Tần Mặc Đình.

"Cô vui vậy sao ?" - Tần Mặc Đình chưa từng thấy cô gái nào có niềm vui nhỏ bé như vậy chẳng qua thiết kế của cô thật sự rất vừa ý hắn nên được chọn lựa là điều hiển nhiên.

"Tất nhiên, đó là cả tâm quyết của tôi.

.

thậm chí được cả người dẫn đầu Tần Thị cao quý công nhận tôi tất nhiên rất vui" - Giai Hân mỉm cười ngẩn đầu nhìn lại hắn, cô nàng toả ra một nguồn năng lượng rất thuần khiết cứ như một trang giấy trắng chưa từng vệt qua những nét mực đen tối.

"Người có năng lực tất nhiên sẽ được công nhận chỉ có kẻ thắng mới có quyền được nói và dẫm đạp kẻ yếu.

.

cô hiểu lí lẻ này chứ ?" - Hắn lạnh giọng ngay cả gương mặt cũng hờ hững chẳng thay đổi.

"Vâng.

.

tôi hiểu rồi, ông chủ" - Cô nhẹ nhàng gật đầu.

"Gọi tôi là gì ?" - Hắn lúc này mới để ý cô sớm đã gọi hắn là "ông chủ" thay vì là chủ tịch Tần như trước.

"Vì anh là cấp trên của tôi từ bạch đạo đến hắc đạo nên tôi gọi anh là ông chủ là hợp lí nhất" - Đúng thật thân phận của Tần Mặc Đình từ trắng hay đen đều có vị trí tối cao nhất nên việc xưng hô kính trọng mà cô nghĩ thì cũng chẳng sai.


"Thế thì làm cho tốt vào" - Hắn ngẩn mặt nhìn cô rồi đứng dậy rời đi.

------------------------
Ngày hôm sau, Giai Hân sau khi tan làm sẽ đến văn phòng thí nghiệm xem qua vài thứ quy trình.

Người nhân viên đang phụ trách phân tích thì đột nhiên có biến sắc gọi Giai Hân đến.

"Sở tiểu thư cô xem cái này đi" - Người nhân viên lui ra nhường chỗ nhìn ống kính cho Giai Hân.

"Thế này! là sao vậy chứ.

.

" - Giọng cô hơi khựng lại lập tức phóng to ra thứ dung dịch ở dưới ống kính.

Vào ngày trước, Âu Liên Việt có gửi đến đây một loại dung dịch lạ có màu xanh biển thậm chí còn không có mùi được đậy kính lại.

Giai Hân phóng to chất lỏng đó có hàng tá loại virut dị dạng có nguy cơ xâm nhập vào cơ thể con người bất cứ lúc nào, Giai Hân nhanh chóng tiến hành xét nghiệm lại thật kĩ rồi lệnh cho nhân viên đó gọi báo cáo cho Tần Mặc Đình.

Cơ sở điều chế của Tần Mặc Đình là pha chế các loại hàng cấm và buôn vũ khí có tiếng rất lớn trong giới hắc đạo, Tần Gia là gia tộc cao quý và danh giá luôn đứng đầu trong hàng thập kỉ qua.

Các phát hiện về từng loại thuốc cấm trên đời hay những chất độc hại đều được cơ sở Tần Thị thông qua bán ra ngoài lợi nhuận hàng năm có hàng trăm tỉ đô la vì vậy Tần Thị mới được xem là gia tộc mạnh nhất.


Tần Mặc Đình đã lên máy bay sang Anh Quốc nên ở đây chỉ có thể liên lạc cho Âu Liên Việt, lượng thuốc phiện cuối cùng cũng được hoàn thành nên cô sớm đã không cần bận tâm nhưng phát hiện này đúng là làm chấn động.

---------------------------
Âu Liên Việt và Triệu Tứ Khâm vừa nhận được thông báo thì liền đến cơ sở nghiên cứu.

Trong bình chứa thứ hoá chất màu xanh kia là loại đã được pha sẵn giữa các loại độc tố của hoá học.

Nhìn qua kính phóng đại sẽ phát hiện hàng nghìn virut chi chít ở trong đó nếu không cẩn thận đụng vào hoặc là tiếp xúc ở cự li gần sẽ bị lây nhiễm bất cứ lúc nào.

"Cô nói đây là loại virut mới ?" - Âu Liên Việt nhìn cái ống thuỷ tinh được niêm phong trong tủ kính.

"Đúng vậy, tôi sẽ bảo người kiểm tra máu của anh vì anh đã tiếp xúc với chúng" - Cô rất nghiêm túc nhìn hai người đàn ông.

Triệu Tứ Khâm không ý kiến và Âu Liên Việt cũng im lặng ngầm đồng ý để phía y tế xét nghiệm kiểm tra.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận