Đến Khi Em Trưởng Thành


-" Cô ham chơi như vậy, tôi không phải nên xuất hiện ở đây sao?" - Lục Tưởng Hàn mặt không biến sắc đáp.
Nếu nói như vậy, hắn rõ ràng có chủ ý đến nơi này.

Rốt cuộc là vì tôi sao?
Chợt quay đầu lại, Mạc Thần Phong vẫn luôn đứng phía sau tôi.

Bên cạnh là hai vệ sĩ ban nãy, còn Lâm Uyển Như vẫn đang nằm trong tay tên vệ sĩ đó.
Chỉ thấy biểu cảm hiện tại của Mạc Thần Phong tựa hồ có chút hụt hẫng, hướng về phía tôi bằng ánh mắt u ám đến lạ thường.
Tôi không phải người có trực giác nhạy bén.


Nhưng cho dù Mạc Thần Phong của hiện tại đang nghĩ gì, cảm thấy thế nào.

Điều đó có quá quan trọng với tôi không?
Người bên trong quán bar từ ban nãy vẫn không ngừng bàn tán về cảnh tượng này, giữa không gian nhiệt náo khiến người khác chói tai.

Tôi chậm rãi quay gót bước gần về phía Mạc Thần Phong.
-" Chúa ơi!! đây là loại chuyện gì vậy? tình tay ba sao?"
-" Vị nam thần kia cũng thật tội nghiệp a, vừa bước vào liền bị người ta quay lưng rồi."
-" A, vì sao ban nãy tôi lại không chú ý đến nam nhân đứng sau cô gái đó nhỉ? đường nét trên gương mặt so với người đàn ông kia tuy có chút thua kém, nhưng hình như cũng rất đẹp trai nha!"
-" Nếu chị gái xinh đẹp này thật sự không cần vị nam thần đang đứng ở cửa kia nữa, vậy chúng ta lát nữa ra xin phương thức liên lạc với anh ta, thế nào?"
Những người này nhiều chuyện như vậy, trong phút chốc còn khiến cho tôi nghĩ rằng bản thân thật sự đang bước đến đây là vì Mạc Thần Phong.
Khi khoảng cách giữa chúng tôi mập mờ còn lại vài bước, chỉ một ánh nhìn lướt qua cũng đủ để tôi tựa hồ nhìn ra cảm xúc phấn khích trên gương mặt của Mạc Thần Phong, ánh mắt ấy như chợt ánh lên một tia mong chờ, sắc mặt thay đổi trong chớp nhoáng.
Là do tôi suy nghĩ quá nhiều hay là vì biểu cảm này của Mạc Thần Phong có chút lộ liễu rồi?
Dù đáp án là như thế nào, trong thời khắc hiện tại có lẽ tôi đều không nên để tâm.
Tôi im lặng hướng mắt sang chỗ tên vệ sĩ đứng cạnh Mạc Thần Phong.


Nhìn cô bạn ngốc của tôi say sưa đến nỗi không chút cảnh giác nằm trong tay người đàn ông lạ mặt này, quả thực đôi lúc tôi cũng mong rằng tửu lượng của cậu ấy sẽ khá lên chút.
-" Đưa Lâm Uyển Như cho tôi."
Sau lời này của tôi, tên vệ sĩ trước mắt đột nhiên có phần luống cuống.

Bối rối ngoảnh đầu nhìn Mạc Thần Phong sau đó mới giao Lâm Uyển Như đang đặt trong tay đưa cho tôi, động tác đôi phần khó xử.
Ha..không phải người này cũng nghĩ tôi tiến đến đây là vì Mạc Thần Phong đó chứ? Thật sự cho rằng tôi là loại phụ nữ sẽ hành động nhất thời như vậy sao?
Hậu vị hiện hữu trong một tách trà, tiếp xúc tại nơi đầu môi đều là vị ngọt.

Sau cùng chỉ đơn giản để lại cảm giác lưu luyến, nhân sinh tồn tại không có thứ gì là vĩnh cửu.
Tôi xoay đầu, dìu Lâm Uyển Như trên tay, khó khăn bước từng bước về phía Lục Tưởng Hàn, không để tâm đến người đứng đằng sau nữa.
Vừa ngẩng đầu lên tôi liền phát hiện tên Lục Tưởng Hàn đang chằm chặp nhìn tôi, biểu tình trên khuôn mặt có chút đáng sợ.
Ánh mắt hắn tựa như chiếc dao găm đang không ngừng dò xét tôi, mỗi lần đôi đồng tử ấy di chuyển đều khiến cả cơ thể đang thả lỏng của tôi chợt rùng mình.

Khi thái độ kì lạ này của Lục Tưởng Hàn bị tôi nhìn thấy, hắn trong chớp nhoáng đã thu ánh mắt ấy lại.

sau cùng chỉ nhàn nhạt nói với tôi.
-" Khương Lạc Hi, lại đây."
Mấy tên đàn ông có gia thế khủng như hắn thường bị đa nhân cách sao? Thái độ ban nãy dọa người ta sợ chết mất, không phải là vì hành động này của tôi đã vô tình khiến hắn tức giận đó chứ? vốn dĩ tôi còn tưởng hắn định lao vào ăn tôi ngay tại đây.
Sau cùng tôi im lặng đem hai hàng lông mi cụp xuống, nhẹ bước tiến về phía người đàn ông trước mắt.
Cứ xem như hắn đến cũng có cái lợi, hiện tại càng không cần Mạc Thần Phong hộ tống đưa chúng tôi về nữa.
-" Nhân tiện, lần sau đừng dùng loại nước hoa này, hiện tại trên giường tôi khắp nơi đều là mùi của em.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận