Tôi có chút chần chừ, liếc mắt nhìn sang bên cạnh.
Chỉ thấy người đàn ông tên "Nặc Vũ" được chỉ định kia nhanh chóng bước chân ra khỏi hàng, trong phút chốc đã thuần thục bế Lâm Uyển Như trên tay.
Nhà họ Lâm cũng được xem như một gia tộc lớn, càng không gây hiềm khích với các công ty trên thị trường.
Trong trường hợp tên này dám động vào Lâm Uyển Như cũng đồng nghĩa với việc hắn tự rước họa vào thân.
Nếu không phải kẻ ngốc, tên vệ sĩ này nhất định không có cái gan làm ra bất kì hành động không đứng đắn nào với Lâm Uyển Như.
Hơn nữa hắn cũng không có lý do gì để làm như vậy.
Lúc này tôi mới an tâm cụp mắt xuống, bước đến trước cửa xe cất giọng nói.
" Anh vội cái gì? bây giờ tôi vào."
Sau khi mở cửa xe ngồi vào trong.
Tôi tự thu mình vào một góc ảm đạm.
Lục Tưởng Hàn ngồi kế bên hai chân vắt chéo, khoanh tay một cách bình thản.
Ban nãy hắn tùy ý gây rắc rối như vậy, hiện tại lại làm ra phong tư của kẻ hòa nhã.
Tên này rốt cuộc có bao nhiêu bộ mặt? - Một ý nghĩ mỉa mai hiện lên trong đầu tôi.
Suy nghĩ bâng quơ chưa dứt liền bị một thanh âm trầm ấm xâm nhập.
" Xem ra cô vẫn chưa quên được tên đó." - Lục Tưởng Hàn lúc này mới lãnh đạm lên tiếng.
Tôi nghe được lời này, bất giác nhíu mày.
Tên này quả nhiên đã biết tôi và Mạc Thần Phong từng có mối quan hệ không đơn giản.
Tôi chỉ là đang nghĩ xem, tôi có thật sự đã buông bỏ được tình cảm chấp niệm trong lòng không? Hai chữ ' buông bỏ ' này nặng nề như vậy.
Đến cuối cùng tôi phải làm thế nào để gánh vác nó ngay lập tức?
Sau cùng, tôi nghiêng đầu về phía Lục Tưởng Hàn, không chút do dự đáp.
" Điều đó có gì quan trọng sao? tôi và anh căn bản chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa.
Yên tâm, danh tiếng của Lục gia cũng sẽ không vì tôi mà bị ảnh hưởng."
" Còn chuyện ở quán bar hôm nay.
Nếu là lần sau, tôi nhất định không cho phép anh nhục mạ Mạc Thần Phong, ngay cả khi tôi và anh ấy đã chia tay." - Không đợi Lục Tưởng Hàn kịp đáp lại tôi đã lớn giọng tiếp lời.
Nếu nói người đàn ông này là đầu óc lý trí, phát ngôn thú vật.
Vậy thì hoàn toàn không khó để hắn hiểu được lý do vì sao tôi lại có thái độ như vậy.
Sau một lời của tôi, Lục Tưởng Hàn không chỉ không có chút áy náy mà trên khuôn mặt còn hiện rõ vẻ phấn khích.
Khóe miệng hắn nhếch lên một tiếng trào phúng.
" Thiếu phu nhân đây thật có khiếu hài hước, cái nơi đầy ái muội đó vốn không phải chỗ cô nên đến.
Tôi chỉ là muốn thay cô cảnh cáo kẻ không biết điều một chút, vậy mà cô còn dám trách tôi?"
- Không lẽ tôi đi đâu làm gì cũng phải thông qua sự cho phép của anh? - Tôi không chút nhân nhượng vốn dĩ định nói như vậy, nhưng trước mắt lại là bộ dạng lười biếng không buồn tiếp thu của Lục Tưởng Hàn.
Hắn căn bản là một tên mặt dày, đến cuối cùng tôi cũng không cần phí lời ở đây đôi co với hắn.
"Phải phải phải...anh là tổng tài cao cao tại thượng, anh cái gì cũng đúng, tôi đội anh lên đầu cũng được."
Sau lời này của tôi, Lục Tưởng Hàn tức giận bật cười
" Vậy tổng tài cao cao tại thượng đây sẽ không tính toán chuyện này với cô nữa." - Hắn cong môi nói.
Tôi đã sớm tưởng tượng ra cái dáng vẻ kiêu ngạo này của Lục Tưởng Hàn, tiểu thư nhà họ Khương tôi cũng sẽ không chấp nhặt một tên vô sỉ như hắn.
Giữa không gian xe im ắng chỉ lưu lại vài tiếng động cơ.
Vốn dĩ cho rằng mọi chuyện đêm nay đã không còn gì đáng để nhắc đến nữa.
Nhưng hiện tại Lục Tưởng Hàn cứ giống như đang tra khảo tôi, trong phút chốc lại nhấp môi nói.
" Khương Lạc Hi, rốt cuộc vì sao cô và Mạc Thần Phong lại cố chấp như vậy?"
" Đừng phủ nhận.
Cô có dũng khí để tự tin rằng bản thân sẽ hoàn toàn buông bỏ được thứ tình cảm đáng chết đó không?"
Những câu hỏi dồn dập của Lục Tưởng Hàn khiến tôi có chút không thoải mái, tên này rất khao khát việc nhìn thấu tôi sao?
Thành thật mà nói, quãng thời gian học đường trôi nhanh như vậy.
Sau cùng trong kí ức của tôi chỉ lưu lại tình cảm mà bản thân từng cùng cậu thư sinh năm ấy điểm sắc.
Suy cho cùng, người ta chỉ có dũng khí để chấp nhận yêu.
Những chuyện còn lại, chỉ là không còn cách nào ngoài việc phó mặc cho số phận.
Tôi mấp máy môi, đến cuối cùng lại nói ra một lời trái với lòng.
" Không phải đã nói sẽ không tính toán chuyện này nữa sao...bất luận tôi có hay không còn tình cảm với Mạc Thần Phong cũng sẽ không dính đến hai chữ cố chấp như anh nói.".