Đến Khi Em Trưởng Thành


Tôi bất đắc dĩ cùng Lục Tưởng Hàn bước vào phòng tân hôn.
Nghĩ đến việc bản thân hôm qua vừa chia tay bạn trai, hôm nay lại bất đắc dĩ lên giường cùng một người đàn ông khác.
Mạc Thần Phong..anh ấy có lẽ đang oán trách tôi rất nhiều.
Tôi ngồi trên giường, trầm tư suy nghĩ.

Lại không biết Lục Tưởng Hàn ban nãy không nói không rằng, bây giờ lại chuẩn bị cởi cúc áo ra.
Tôi tròn mắt nhìn hắn, miệng lắp bắp nói.
-" Này...này!..tôi..tôi không hợp khẩu vị anh đâu!!"
Động tác của Lục Tưởng Hàn cũng theo lời nói này của tôi mà dừng lại.

Người đàn ông này đột nhiên lại nổi cơn, hắn cúi người xuống, chầm chậm thò đầu qua tai tôi.
-" Có hợp hay không, phải thử mới biết được."
Thanh âm ngả ngớn vô cùng, cứ như cơn gió
Tôi vì lời này của hắn, không do dự liền dồn toàn lực vào đôi tay nhỏ luôn thủ sẵn bên cạnh.

Vốn định trong lúc nóng vội mà cho hắn một cú tát vang trời.

Nhưng vừa nghĩ đến việc Lục Gia sẽ vì loại chuyện ngoài ý muốn này mà ngừng giúp đỡ công ty của cha mẹ tôi.

Tôi chỉ có thể nghiến răng chịu đựng
Những hành động này của tôi lại bị Lục Tưởng Hàn nhìn thấu.

Hắn ở trước mặt tôi lại cúi đầu cười khanh khách.


Sau cùng lại không chút thương hoa tiếc ngọc búng lên trán của tôi.
-" Nữ nhân không biết phép tắc."
-" Anh! "
Tôi tức giận định mắng chửi hắn vài câu, kết quả vẫn vì suy nghĩ lo sợ hèn nhát kia mà một lời cũng không dám phát ra.
Hắn chỉ cong môi nhìn tôi, không nói lời nào đi vào phòng tắm.

Để lại tôi ngồi trên giường với phần trán sưng tấy.

Ban nãy tôi thậm chí còn nghe rõ một tiếng "bụp" khi bị hắn không thương tiếc gõ lên trán.
Tôi khó chịu hừ một tiếng, hắn mới là người đàn ông không biết phép tắc!
Nhưng chuyện quan trọng hơn hết, hắn không phải là đang muốn cùng tôi bắt đầu một đêm cuồng nhiệt đó chứ!? hơn nữa còn vừa bước vào phòng tắm.

Không được không được, nhất định không được! Tôi không quan tâm bản thân có thể giữ mình đến khi nào, nhưng tốt nhất không phải là hôm nay.
Khoảng ba mươi phút sau, khi Lục Tưởng Hàn vừa từ phòng tắm bước ra, khuôn mặt lãnh đạm tiến về phía tôi.

Tôi liền ngẩng cao đầu, làm ra bộ dạng mỉa mai, cười một tiếng trào phúng với hắn.
-" Lục Thiếu không phải loại người sẽ tùy tiện ôm hôn cô gái lần đầu gặp mặt chứ?
-" Nếu cô không ngại."
Vốn tưởng lời này của tôi sẽ chạm đến lòng tự tôn của hắn, khiến hắn một chút ham muốn cũng không còn nữa
Không ngờ hắn thật sự là loại người không có liêm sỉ, gương mặt không chút biến sắc đáp lại tôi bằng câu trả lời như vậy.
-" Lục Thiếu, tuy tôi không phải loại đàn bà giữ kẽ.

Nhưng đối với tôi mà nói, loại chuyện này nên có sự thoải mái từ hai phía, cư nhiên không thể tùy tiện ràng buộc theo quy tắc.

Vậy nên chúng ta không cần nóng vội, sau này có thể từ từ hâm nóng tình cảm sau.."
-" Trước đây đàn bà đều là chủ động bò lên giường tôi.

Nếu cô không muốn, tôi hoàn toàn không bắt ép.

Ban nãy chỉ là tùy hứng trêu đùa một chút, cô cũng đừng nghĩ nhiều."
Vốn muốn nói thêm vài câu nữa nhưng lại bị hắn nhanh chóng cướp lời.

Xem ra ngay từ đầu tôi không cần nói nhiều như vậy.
Quả nhiên loại đàn ông như hắn không sạch sẽ chút nào, gương mặt đào hoa này không biết đã lên giường cùng bao nhiêu mỹ nhân.

Tôi quả nhiên vô phúc, không những bất đắc dĩ phải chia cắt với Mạc Thần Phong, hơn nữa còn bị ép gả cho một người đàn ông trăng hoa.
Sau khi cởi bỏ chiếc váy cưới trên thân tôi như nhẹ đi vài phần.

Trở về phòng ngủ nằm chung một giường với hắn.


Tuy nói là nằm chung một giường, nhưng chúng tôi ở trên giường lại mỗi người một phía, hoàn toàn không liên quan đến nhau.
Đã trôi qua rất lâu.

Vốn dĩ tôi muốn ngủ thật nhanh, nhưng kết quả lại nằm trằn trọc không cách nào vào giấc được.
Mạc Thần Phong, anh ấy có biết tôi đã kết hôn cùng một người khác không? hiện tại tâm trạng anh ấy như thế nào?
Mạc Thần Phong trước giờ đều là người vô tư, anh ấy..rất nhanh sẽ vượt qua chuyện này thôi.

Lúc đó tôi làm ra dáng vẻ tuyệt tình như vậy chỉ vì muốn anh cắt đứt lưu luyến, sau này sẽ không có ý định cố chấp tìm đến tôi.
Chỉ mong anh ấy..tìm được người khác tốt hơn tôi, xây dựng một mái nhà ấm cúng.
Suy nghĩ triền miên chưa dứt, tôi bất chợt nghe thấy tiếng gọi lạnh lẽo phát ra từ phía sau.
-" Khương Lạc Hi.

Tôi biết cô chưa ngủ, nói chuyện với tôi đi."
Tôi vốn dĩ đang thả lỏng, sau khi nghe được lời này của hắn liền nhắm chặt mắt, không để lộ ra chút phản ứng, giả vờ như đang ngủ.
Tôi có lời nào để nói với một tên lạ mặt đã chia cắt mối tình đầu của tôi chứ?
-" Nếu cô cứ tiếp tục im lặng, tôi sẽ xem như cô đã ngủ, lén lút hành sự đó nha."
Hắn lại lần nữa nói bằng thanh giọng ngả ngớn giễu cợt trước đó.

Nhưng những lời này lại cứ như đi guốc trong bụng tôi.

Khiến tôi trong một khắc liền mở to hai mắt, quay đầu về phía hắn.
Lục Tưởng Hàn mặc bộ áo tắm dài, cảm tưởng như hắn đang trưng diện cả cơ thể săn chắc kia trước mặt tôi.

Hắn một tay chống cằm, trên khuôn miệng cùng ánh mắt đều lộ ra nụ cười ngả ngớn.
-" Sao anh biết tôi chưa ngủ?"
-" Ban nãy khi cô nằm, tròng mắt cô không ngừng di chuyển.

Dù tôi có là kẻ ngốc cũng dễ dàng đoán ra."
Tôi tái mặt, rõ ràng tôi đã nằm quay lưng lại với hắn, từ nãy giờ hắn vẫn luôn chống cằm nhìn tôi như vậy sao?
-" Anh..nhìn lén tôi?"

-" Là do cô không phát hiện ra mới đúng."
Lục Tưởng Hàn này không chút chột dạ, hơn nữa còn đổ lỗi do tôi, đúng là vô liêm sỉ.
Tôi lại không muốn nhiều lời với hắn, trực tiếp đổi chủ đề.
-" Anh thừa biết việc tôi đã có bạn trai đúng không?"
-" Vì sao cô lại nghĩ vậy?"
-" Tôi không tin anh chưa phái người điều tra."
Hắn cười một tiếng trào phúng, đầy ý mỉa mai nói:
-" Khương tiểu thư đánh giá bản thân quá cao rồi.

Tôi từ trước đến giờ không có hứng thú quan tâm đến những việc vặt vãnh."
-" Không ngờ Lục Thiếu Gia lại là người làm việc cẩu thả như vậy.

Đến vợ sắp cưới của mình cũng không mảy may điều tra.
Không sợ người trước mắt anh đây không những không phải Khương tiểu thư, mà còn là một vị thiếu nữ không danh không phận, được thế thân để gả cho nhà họ Lục anh sao?"
Tôi hoàn toàn không nhận thua, đáp lại hắn bằng giọng điệu châm biếm.
-" Loại chuyện nực cười như vậy, chỉ có Khương Lạc Hi cô mới nghĩ ra.

Nếu không có sự giúp đỡ từ tôi, hiện tại công ty của cha mẹ cô còn khả năng tồn tại sao? nhưng đứa con gái không biết điều của họ vậy mà lại dám ở đây mạnh miệng nói tôi làm việc cẩu thả."
Nói qua nói lại, cuối cùng trước miệng lưỡi sắc bén của người đàn ông này, tôi chỉ có thể nghiến răng im lặng.
Đêm tân hôn của tôi, cứ như vậy mà biến thành một cuộc cãi cọ qua lại.

Ai bảo hắn khơi chuyện trước chứ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận