Hôm nay đầu tuần Tiểu Băng phải đi học, cô vào tới trường học hai tiết đầu giờ ra chơi bạn Tiểu Băng quay qua nói:
" Hàn Băng có khi nào mai mày có người yêu không "
Tiểu Băng đưa hai con mắt tròn xoe của mình ra nhìn bạn cô, Tiểu Băng nói:
" Không đâu nếu có tao mong người ấy là Lãnh Hàn "
Nói xong mọi người nói qua chuyện khác, 30 phút sau thầy giám thị đánh trống lên lớp, tới giờ ra về Tiểu Băng đi về tới nhà cô liền bỏ cặp sách chạy lên phòng mở điện thoại lên nằm đung đưa hai chân nhỏ của cô mở điện thoại lên nhắn cho Lãnh Hàn:
" Lãnh Hàn tự nhiên hôm nay bạn em phán em có người yêu, tụi nó phán vậy lỡ ngày mai em có người yêu thật thì sao nhỉ, mà em không có bồ đâu "
Một lúc lâu sau Tiêu Lãnh Hàn xem xong mới trả lời lại cô:
" Thôi cô có người yêu đi cô ạ "
Tiểu Băng nghe xong chán nản ngả ra nằm lên giường, Tiểu Băng cứ nghĩ Lãnh Hàn sẽ nói khác nhưng cô nghĩ sai vì Lãnh Hàn không trả lời như cô nghĩ, Tiểu Băng xem xong tim vào đoạn tin nhắn Tiểu Băng nằm đó nghĩ liệu lựa chọn của mình là đúng hay sai hay mình đã chọn sai người chứ không phải sai thời điểm, Tiểu Băng cứ nằm và nghĩ như vậy rồi lướt các trang mạng xã hội điều cô chờ là được Tiêu Lãnh Hàn chủ động nhắn nhưng anh ta không nhắn cô thất vọng vô cùng.
Hôm sau đi học Tiểu Băng nói chuyện với các bạn của cô, có một người hỏi Tiểu Băng rằng:
" Hàn Băng sao tao thấy mày bao nhiêu người theo mà mày lại không chọn lại chọn tên ở xa mày thế kia phí quá đi mất "
Tiểu Băng nghe xong đứng lên nói:
" Lãnh Hàn không phải sự lựa chọn mà là sự ưu tiên của tao, nếu như vậy thì trời ban cho cả hai duyên nhưng dĩ nhiên cả hai phải biết giữ lấy chữ phận "
Tan học Tiểu Băng về cầm điện thoại lên xem Tiêu Lãnh Hàn có nhắn gì cho cô không, mở lên cô thất vọng vì Lãnh Hàn không nhắn cho cô gì cả, Tiểu Băng im lặng lâu rồi chủ động nhắn cho Lãnh Hàn:
" Tiêu Lãnh Hàn "
Lãnh Hàn xem xong liền trả lời cô một cách bực tức:
" Chuyện gì "
Tiểu Băng hỏi anh:
" Có chuyện gì sao "
Lãnh Hàn nói:
" Cũng có "
Tiểu Băng hỏi:
" Gì? "
Lãnh Hàn nói:
" Không gì "
Tiểu Băng hỏi:
" Sao anh tức giận với em "
Lãnh Hàn trả lời:
" Vì em nhắn * Gì? * anh không thích "
Tiểu Băng xem xong lắc đầu cười nhẹ một cái nhắn cho Lãnh Hàn:
" Xin lỗi "
Lãnh Hàn xem xong tim vào, Tiêu Băng nói tiếp với anh:
" Bữa em định tính không yêu anh nữa không nhắn mấy phút nhưng lại không kiên trì cái đi nhắn lại đời nó lạ lắm "
Lãnh Hàn xem xong nói:
" Đừng yêu anh nữa "
Tiểu Băng im lặng rồi trả lời:
" Không được "
Lãnh Hàn trả lời lại:
" Đừng yêu anh nữa, đừng yêu nữa "
Tiểu Băng xem xong hỏi:
" Muốn hả "
Lãnh Hàn xem xong trả lời:
" Ừ "
Tiểu Băng xem xong im lặng:
"...!"
" Ừm không yêu anh nữa...!"
Tiểu Băng nhắn xong ngồi trên ghế trầm tư, cô nhìn vào điện thoại một hồi lâu nhìn thấy những dòng tin nhắn của Lãnh Hàn vừa nhắn cho cô, 2 hàng nước mắt tuôn rơi ướt hàng mi của cô, Tiểu Băng vào đoạn tin nhắn xóa chủ đề tình yêu:
22:00 giờ
* Ting *
" Bạn đã xóa chủ đề tình yêu thay đổi bằng mặc định "
" Thay hiệu ứng real love thành mặc định "
Tiểu Băng khóc cả đêm vì một người, sáng hôm sau cô dậy ăn sáng rồi lại lên phòng nằm, Lãnh Hàn nhắn cho cô:
" Giận à "
Tiểu Băng thấy ngậm ngùi lau những giọt nước mắt trả lời lại:
" Ưm "
Lãnh Hàn cười an ủi Tiêu Băng:
" Đừng giận vì hôm qua anh bực quá nên mới như vậy "
Tiểu Băng cũng nguôi ngoai cơn giận và trả lời Lãnh Hàn:
" Ừm không giận nữa "
20/10/2022
"Ting" bạn có một tin nhắn mới đang chờ trả lời
Tiểu Băng tắm xong ra thấy thông báo từ điện thoại liền cầm lên xem hóa ra là Lăng Hạ Vũ nhắn cho cô, Tiểu Băng nghĩ không có gì quan trọng nên cô xuống nhà uống nước rồi mới lên trả lời Lăng Hạ Vũ lúc cô mở lên tin nhắn đã là 5 tin nhắn cộng yêu cầu cô trả lời nhanh Tiểu Băng bật lên xem ập vào mắt Tiểu Băng những dòng tin hối hả nói cho cô rằng:
" Tiểu Băng "
" Lãnh Hàn nó đi qua nước ngoài rồi "
" Tiểu Băng trả lời chị nhanh đi "
" Lãnh Hàn nó đi qua rồi không biết khi nào về "
Tiểu Băng xem xong im lặng một lúc trả lời Hạ Vũ:
"....!"
" Lãnh Hàn nói năm sau mới đi lận mà chị..."
Lăng Hạ Vũ xem xong trả lời Tiểu Băng:
" Chị cũng không biết nữa nó nhắn bảo chị đi gấp vì gia đình nó bảo chị ở lại giữ sức khỏe còn nói em gì nữa nhưng chị chưa xem kịp nó đã thu hồi chị nghĩ là do nó không dám nói sợ chị nói lại em nên mới thu hồi như vậy "
Tiểu Băng xem xong chỉ tim vào hai dòng nước mắt chảy xuống làm ướt hàng mi đẹp của cô, Tiểu Băng nhắn cho Lãnh Hàn:
" Cái tên đáng ghét này, tên khùng này sao anh chả bao giờ suy nghĩ cho cảm xúc của người khác vậy hả đi không nói gì một câu chào cũng không nói sao anh kì vậy sao anh ích kỉ vậy anh không chào em mà dám đi ròi a quá đáng lắm em ghét anh ghét anh, cái tên đại ngốc này..."
Tiểu Băng nhắn xong những dòng ấy lại ôm mặt khóc rất nhiều Lãnh Hàn là người con trai đầu tiên làm cô đau lòng đến bật khóc như vậy từ lúc cô sinh ra chưa ai làm cô khóc như vậy cô khóc đến mức hai mắt sưng lên cả nghẹt thở hai dòng nước mắt cô vẫn rơi không thể nào ngừng được
23 giờ 45 phút
" Ting " " Ting " thông báo reo lên liên tục Tiểu Băng lờ mờ ngồi dậy chòm lấy chiếc điện thoại trên bàn đeo kính cận của mình vào và xem ai nhắn giờ này vừa mở lên dòng tin nhắn hiện lên trong mắt cô là của Lãnh Hàn anh nhắn:
" Anh xin lỗi "
" À anh quên chúc em 20/10 vui vẻ tràn đầy sức khỏe ngày nào cũng xinh nhé "
Tiêu Băng xem xong khóe mắt chảy xuống những giọt nước mắt vừa đau buồn vừa hạnh phúc cô trả lời:
" Lãnh Hàn đúng không? "
Lãnh Hàn xem xong đáp:
" Anh nè người em bảo không biết nghĩ đến cảm xúc của người khác nè "
Tiểu Băng thấy vậy liền trách móc anh:
" Lãnh Hàn anh là đồ nói dối "
" Sao anh bảo năm sau mới đi cơ mà "
Lãnh Hàn xem xong trả lời cô:
" Tại chuyện gia đình nên anh phải đi sớm "
" Thôi nhé, em giữ gìn sức khỏe "
Tiểu Băng xem xong im lặng và tim vào đoạn tin nhắn Lãnh Hàn nhắn cho cô.
Đêm hôm ấy cô nghĩ hạnh phúc là được nói chuyện với người minh yêu một đến hai câu cũng đủ cảm thấy hạnh phúc.