Đến Quỷ Còn Sợ Tôi


Người đàn ông nhìn Dương Miên Miên đầy cảm kích, ôm con trai vào nhà.

Nữ quỷ đi chậm hơn hai cha con, đứng cách Dương Miên Miên một bước chân, vừa rồi cô ta đứng bên cạnh con trai đã cảm thấy rất khó chịu, biết được cái lục lạc kia là đồ tốt.

Lúc cô ta là người thì không tin mấy chuyện này, nhưng hôm nay mình đã thành quỷ rồi, sao không tin cho được, trong mắt cô ta, Dương Miên Miên chính là cao nhân mà lúc sinh thời cô ta chưa từng được tiếp xúc.

Bây giờ cô ta lo nhất là con trai, có lục lạc Dương Miên Miên tặng, có lẽ cả đời thằng bé sẽ trôi chảy hơn nhiều.

Nữ quỷ cảm động đến rơi nước mắt: "Đại sư, đại ân đại đức của đại sư cả đời này tôi sẽ không quên…”
“Không cần cô nhớ cả đời làm gì.


” Dương Miên Miên lấy điện thoại ra, chỉ vào ứng dụng đặt xe, nói: "Một cái lục lạc, năm năm âm đức, lúc trả tiền xe nhớ trả chung luôn một thể.

"
Nữ quỷ còn đang mấp máy môi nói lời cảm kích lập tức khựng lại.

Dương Miên Miên xoay người lên xe, trước khi đóng cửa sổ lại chợt nhớ ra cái gì đó, cô quay người, chỉnh lại biểu cảm trên mặt.

Chỉ thấy đôi mắt cô cong cong, khuôn mặt mỉm cười rạng rỡ, để lộ tám cái răng trắng sáng: "Bạn yêu, nhớ đánh giá năm sao nha.

"
Giọng nói ngọt ngào lanh lảnh đúng tiêu chuẩn, gống hệt như thông báo của tổng đài.

Nữ quỷ: “…”
Chiếc xe đi ngược lại đường cũ, lúc đi ngang qua "phòng khám Quý thị" trên đường số 1, Dương Miên Miên theo quán tính nhìn thoáng qua.

Lần này đèn đường trước cửa phòng khám đã sáng lên, cạnh cửa còn có một bóng đèn chiếu nên sáng sủa hơn khi nãy nhiều, nhưng trong mắt Dương Miên Miên, chỗ này tối đen như mực, xung quanh phòng khám là vô số Địa Phược Linh bao vây, dày tới mức gần như nuốt chửng cả phòng khám, không có chút ánh sáng nào.

Hầu hết đám Địa Phược Linh này đều là trẻ con chưa thành hình, chúng còn chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời đã bị bóp chết dưới cái kiềm phẫu thuật đẫm tội ác, oán niệm sâu đậm, bởi vậy có thể thấy bác sĩ của phòng khám này đã làm ra không ít chuyện tàn ác vô nhân đạo.

Dương Miên Miên chán ghét nhíu chặt mày, cô chỉ là người dẫn đường đưa du hồn lang thang về nhà, chuyện này không thuộc quyền quản lý của cô, mà cô cũng không muốn quản.


Khi còn sống không chịu tích âm đức, sớm hay muộn cũng sẽ gặp báo ứng.

Cửa phòng khám vẫn khép hờ như cũ, xung quanh im ắng, tên tóc đỏ và tóc vàng xuống xe lúc nãy đã không thấy đâu.

Dương Miên Miên không nhìn nữa, chiếc xe nhanh chóng chạy qua phòng khám, biến mất trong màn đêm.

Lúc Dương Miên Miên trở lại khu chung cư đã là rạng sáng, hôm nay cô chỉ nhận một cuốc xe, cũng may cuốc xe này thu hoạch được không tệ, đủ chỉ tiêu cho nửa tháng tới.

Vừa rồi ứng dụng đặt xe đã thông báo, mười lăm điểm tích lũy và năm năm âm đức đã được thanh toán, hơn nữa khách hàng còn đánh giá năm sao khen ngợi.

Trong bảng xếp hạng vinh danh tài xế ở trang đầu ứng dụng, Dương Miên Miên đứng vững vị trí số 1 với đánh giá 5.

0 đầy ưu tú.


Dương Miên Miên hài lòng mím môi cười khẽ, không làm được bà chủ, hay CEO thì có sao, cô cũng là "chiến đấu cơ" trong giới tài xế đó.

Ngón tay lướt xuống tài khoản cá nhân, bây giờ điểm tích lũy của cô đã là tám trăm điểm, âm đức đã gom góp được hơn hai mươi năm, cứ một năm âm đức sẽ đổi được hai điểm tích lũy, cha cô đã nói rồi, tích cóp đủ mười ngàn điểm tích lũy sẽ có thể đề xuất với cấp trên chuyển sang công việc văn phòng, tương đương với cán bộ nhà nước, ra vào tòa nhà văn phòng xa hoa, bước lên đỉnh cao cuộc đời.

Dương Miên Miên mặc sức tưởng tượng tương lai, trong lòng thấy hạnh phúc mỹ mãn.

Còn về phần đổi đạo cụ bên dưới tài khoản đã bị cô cho vào sổ đen, cô đã bị lừa một lần rồi, sao có thể bị lừa thêm lần thứ hai chứ, muốn lừa điểm tích lũy của cô à, đừng có mơ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận