Đẹp Quá Tôi Nhìn Không Nổi!


Người của tổ chương trình vừa xuất hiện, say mỹ nam đồng thời híp mắt đánh giá.

Có vẻ người này không có ý tốt, nhóm mỹ nam yên lặng âm thầm đề phòng.

Nhưng bọn họ có đề phòng đến đâu thì chương trình vẫn phải quay tiếp, vẫn phải rút thăm.

Quan trọng nhất, nghỉ giải lao mười phút để uống một ly nước chanh đá lớn sau bốn mươi phút mệt mỏi là một sự cám dỗ không thể cưỡng lại.
Sáu người cùng nhau nhìn chằm chằm vào chiếc hộp mà nhân viên đặt dưới đất.
Mai Như Ngọc nghĩ nghĩ nhịn không được mở miệng hỏi: "Giấy rút thăm trong hộp thường có những yêu cầu gì? Nếu là yêu cầu quá đáng cũng phải làm hả?"
Nhân viên đeo khẩu trang lắc đầu: "Tất cả giấy rút thăm trong hộp đều đã được tổ chương trình sàng lọc kỹ càng, sẽ không xuất hiện những yêu cầu quá mức vô lý đâu ạ.

Mong các anh khách quý yên tâm."
Âu Dương Tấn đứng cạnh gật đầu tỏ vẻ tán đồng: "Đêm qua tôi vừa coi tập trước của chương trình, trên cơ bản đều nó mấy câu nói hài hước, hoặc nhảy múa, biểu diễn tài nghệ gì đó thôi.

Đúng là không có lựa chọn gì kỳ quái cả."
Mặc dù Mai Như Ngọc vẫn còn chút hoài nghi nhưng đã yên tâm hơn nhiều.

"Vậy chúng ta từng người rút một, xong cùng mở ra coi nhé?"
Mọi người nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý.
Tổ chương trình nói rằng sẽ không có yêu cầu quá đáng, Âu Dương Tấn cũng xác nhận là đúng, nên phần còn lại nên coi vận may của mình mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại thì chương trình này sẽ không quá đáng với nhóm mỹ nam bọn họ đến mức......!
Năm phút sau.
Mai Như Ngọc nhìn tờ giấy trong tay bắt đầu hoài nghi cuộc đời này.
Sắc mặt Tư Không Tịch đứng cạnh cậu cũng trở nên khó coi, bên kia Mã Kiêu đã há hốc mồm, nhìn chằm chằm tờ giấy trong tay.
Mặt Lãnh Túc dường như lạnh hơn một chút, thậm chí còn pha chút đo đỏ.


Tần Lãng trừng mắt nhìn tờ giấy trong tay, quay ra gào lên với Âu Dương Tấn:
"Cái chương trình cậu coi là chương trình fake à?! Sao bảo chỉ nói mấy câu hài hài với khiêu vũ các kiểu thôi cơ mà?! Thế tờ giấy sắm vai mười loại động vật khác nhau, mỗi loài đều phải lặp lại câu "Tại sao tôi lại đẹp như vậy?" là cái nồi gì thế?!! Đẹp quá mà, đẹp đến độ đứng không nổi luôn!"
Người bị gào vào mặt - Âu Dương Tấn cũng không khá khẩm hơn là bao.
Hắn nhìn tờ giấy trong tay, đôi môi run rẩy, hai lần muốn nói đều không thốt ra lời.

Cuối cùng Tần Lãng đoạt lấy tờ giấy trong tay hắn, nhìn thấy thì vui hẳn lên.
"Múa thoát y ở công trường? Há há há! Hay lắm! Hay lắm! Nhìn thấy nội dung cậu ta rút được tôi mới cảm thấy được an ủi đôi chút!"
Sau khi Tần Lãng đoạt tờ giấy của Âu Dương Tấn xem, thì lại đi một vòng nhìn yêu cầu nhiệm vụ của bốn người khác.

Đằng nào thì cũng phải làm cả, nên những người khác cũng không giấu giếm làm gì.

Sau đó, nhìn vào sáu tờ giấy nhỏ, Mai Như Ngọc nói ra tiếng lòng của mọi người.
"Đạo diễn, ông cố ý nhằm vào sáu mỹ nam bọn tôi đúng không?"
Âu Dương Tấn uất ức đứng cạnh gật đầu như giã tỏi: "Tôi cam đoan tập chương trình trước tôi coi không hề có những yêu cầu như thế này!"
【 Ha ha ha ha! Âu Dương ngây thơ quá! Biên kịch cả hai chương trình kết hợp lại với nhau thì giống sao được tập trước nữa! 】
【 Lát nữa mấy ảnh có thể không còn chút mặt mũi để nhìn người khác nữa, nhưng tổ chương trình đúng là quá chóa! 】
Tờ giấy của Lãnh Túc yêu cầu hắn phải dùng năm loại giọng vui mừng khác nhau, của năm địa phương khác nhau nói ra câu "Tại sao tôi lại đẹp như vậy?".
Mã Kiêu là dùng ngôn ngữ cơ thể diễn tả câu: "Tại sao tôi lại đẹp như vậy?" để cho ít nhất một người qua đường đoán trúng được.
Nghĩ kỹ thì một người có gương mặt cool ngầu như Lãnh Túc phải biểu hiện năm kiểu mừng rỡ như điên không trùng lặp, lại còn phải nói 5 loại ngôn ngữ địa phương khác nhau, thật là không thể tưởng tượng nổi.

Phòng chừng sau khi biểu diễn xong, thì cái hình tượng băng lãnh trong lòng mọi người cũng bốc hơi hết sạch.
Ở bất luận phương hướng nào thì Mã Kiêu cũng là một người đàn ông rắn rỏi, bảo người rắn rỏi như thế dùng ngôn ngữ cơ thể mềm dẻo để biểu đạt câu nói "Tại sao tôi lại đẹp như thế?" cũng là một cách sụp đổ hình tượng.
Tờ giấy yêu cầu của hai người bọn họ đã quá đáng lắm rồi, nhưng so với hai người bọn họ, nội dung tờ giấy của Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch còn có chút quá thể hơn.


Trên tờ giấy của Mai Như Ngọc ghi: "Lựa chọn một người, dùng từ ngữ không được lặp lại khen đối phương "Tại sao lại đẹp như thế?".

Đối phương số chẵn, bạn số lẻ.

Nói sai một lần thì bị đối phương cốc đầu."
Mà trên tờ giấy của Tư Không Tịch cũng ghi: "Lựa chọn một người, dùng từ ngữ không được lặp lại khen đối phương "Tại sao lại đẹp như thế?".

Đối phương số lẻ, bạn số chẵn.

Nói sai một lần thì bị đối phương cốc đầu."
【 Chưa nói đến việc em trai Lãnh Túc với Mã ca chuẩn bị cống hiến cho chúng ta hàng ngàn meme.

Tôi còn được coi mấy ảnh múa thoát y với giả dạng động vật nữa kìa! Há há há! 】
【 No no no! Tui muốn coi Như Ý và Đại Tư Không tương ái tương sát! Ha ha ha! Trời phật ơi đây là nhân duyên trời ban đúng không? Hai người bọn họ lại còn bốc được lá thăm yêu cầu y đúc nhau luôn! 】
【 *Xoa tay.emoji* Tôi không thể chờ nổi nữa! Tôi muốn nhìn thấy nam thần nhà tôi cốc đầu nam thần nhà bên! 】
Khán giả càng lúc càng hưng phấn, sáu người Mai Như Ngọc tuy buồn bực cạn lời những vẫn bắt đầu chuẩn bị hoàn thành yêu cầu nhiệm vụ.

Tất nhiên nhiệm vụ "Tương ái tương sát" phải để đến cuối cùng thực hiện, múa thoát y và giả dạng mười loại động vật có độ khó tương đối cao nên được xếp thứ hai và thứ ba.

Cuối cùng Lãnh Túc không thể phản kháng được anh cả Mã Kiêu, nên trở thành người đầu tiên trong nhóm mỹ nam thực hiện nhiệm vụ.
Nói đúng ra nhiệm vụ của Lãnh Túc là đơn giản nhất, chẳng qua khác quá xa so với tính cách và thiết lập hình thượng của hắn nên có tương đối khó một chút.
Hơn nữa Lãnh Túc cũng biết nói ba loại ngôn ngữ địa phương khác nhau, là giọng Bắc Kinh, giọng Đông Bắc và giọng quê Quảng Đông của hắn.

Cũng may Mai Như Ngọc và Âu Dương Tấn mỗi người cống hiến thêm một loại phương ngữ nữa, dạy tới dạy lui hắn nhiều lần, nên trong một khoảng thời gian ngắn, Lãnh Túc có thể miễn cưỡng học đủ 5 loại phương ngữ.


Sau đó, Lãnh Túc lạnh lùng thường ngày bỗng nhiên nhe răng, trợn mắt, cười như ngươi kẻ điên, chật vật biểu diễn hoàn thành nhiệm vụ.

Khiến nhiều người cười phun hết nước lên màn hình.
【 Ha ha ha! Chết mất! Ha ha ha ha! Tui ngã mẹ khỏi giường luôn mà! Hình ảnh này đẹp quá, tôi không dám cap màn hình luôn! 】
【 chịu đựng! Chỉ cần chúng ta tiểu ca không xấu hổ, xấu hổ chính là chúng ta fans! Thiên nột ha ha ha ta đã chụp hình ghi hình, này nhưng quá buồn cười.


Lãnh Túc nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó hắn ngồi xuống khu vực hoàn thành nhiệm vụ, uống nước chanh lạnh, rung đùi nhìn mấy anh trai nhà mình, lộ ra nụ cười xảo trá.

Ồ ~ Các anh chỉ có thể vui vẻ lúc này thôi, ai chẳng đến lúc ngã ngựa.
Mã Kiêu nhanh chóng trở thành người thứ hai sụp đổ hình tượng.

Anh phải dùng ngôn ngữ cơ thể diễn tả câu nói: "Tại sao tôi lại đẹp như vậy?".

Đối với việc này Mã Kiêu cảm thấy tổ chương trình đang cố tình khiến người đàn ông thằng đuột như ruột ngựa là hắn cảm thấy khó xử.

Nhiệm vụ này nên đưa cho Mai Như Ngọc hoặc Âu Dương Tấn hoàn thành mới đúng.

Một người có phong cách cứng rắn như anh, phải mềm dẻo như nào mới có thể diễn tả ngôn ngữ cơ thể được chứ? Lại còn phải để người khác đoán đúng ý anh muốn nói nữa chứ?
Do đó Mã ca chuẩn bị phải trải qua khó khăn lớn nhất cuộc đời mình.
Ngay cả khi anh ấy thêm động tác vặn eo đầy mê hoặc và làm ngón tay "hoa lan chỉ", ba công nhân ngẫu nhiên được mời đến giải đố trên công trường cũng chưa chắc đoán ra được.
Tiến độ của ba công nhân đầu tiên đều giông nhau, bọn họ nhìn động tác của Mã Kiêu đoan được ngay chữ cái đầu tiên là "tôi", hành động tiếp theo được diễn giải là "soi gương", hành động cuối cùng bị bọn họ lý giải thành "uốn éo", "giả nữ" "gái xấu".
Cho nên đáp án của công nhân đầu tiên là: "Tôi uốn éo soi gương".
Đáp án của công nhân thứ hai là: "Tôi giải nữ soi gương".
Đến lúc người công nhân thứ ba chần chờ nói ra đáp án: "Tôi là gái xấu soi gương", thì Mã ca đã cảm thấy sống trên đời không còn gì luyến tiếc.
【 Ha ha ha ha! Cười ẻ!! Cười văng não mẹ luôn! Cái meme *Sống không còn gì luyến tiếc.jpg* quá xuất sắc! Ha ha ha!! 】
【 Cái nhiệm vụ này của Mã ca có khi không hoàn thành được mất.


Trừ phi xuất hiên một công nhân có năng lực lý giải siêu cấp.

Bằng không có khi Mã ca khóc chết mất luôn! 】
Mã Kiêu hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, anh cảm thấy có thể không có ai đoán được đáp án chính xác.

Nhưng giữa lúc anh tuyệt vọng nhất thì cuối cùng Quặng mỏ thái tử Như Ý" cuối cùng phát huy năng lưc "bàn tay vàng" trong truyền thuyết.

Tìm tới được người chỉ huy đứng đầu những công nhân trong công trường, một trong số 107 tinh anh công nhân nhà họ Mai.
Khi nhìn thấy người công nhân đầu trọc quen mặt, cường tráng không khác gì huấn luyện viên thể hình kia, khu bình luận đã ồ hết cả lên.

Thậm chí còn có người đọc đúng tên của vị tinh anh công nhân này, có thể biết được Weibo của ba Mai gần đây hot đến mức nào.

Nhưng mọi người vẫn tin tưởng vị đại ca này không thể nào cứu nổi Mã Kiêu.
Nhưng trước mắt bao người, khi Mã ca lại lần nữa dùng gương mặt sống không còn gì luyến tiếc, lại khoa tay múa chân biểu diễn lại lần nữa thì đại ca đầu trọc này lại nhìn anh với ánh mắt trầm tư, thốt ra một câu:
"Tôi cảm thấy tôi rất đẹp?"
Đôi mắt Mã Kiêu sáng bừng, dùng sức quơ chân múa tay một lần, lần này còn thêm chút kiêu ngạo đắc ý, thậm chí còn chỉ sang Mai Như Ngọc.
Sau đó vị đại ca đầu trọc chắc như đinh đóng cột nói ra đáp án: "Tại sao tôi lại đẹp như vậy!"
Mã Kiêu suýt chút nữa òa khóc, bước lên ôm lấy người anh em này: "Đại ca! Hết chương trình em mời anh ăn cơm! Tôi còn cho rằng anh không đoán trúng được cơ!"
Kết quả vị công nhân đầu trọc lại cười rộ lên: "Nhìn anh diễn tả như vậy tôi cũng đoán nhiều phương án lắm, nhưng cuối cùng anh chỉ Như Ý nhà chúng tôi, nên tôi có thể khẳng định là đáp án này luôn."
"Bởi vì Như Ý nhà chúng tôi hồi nhỏ mỗi ngày đều nói như vậy.

Mỗi ngày đều nói sao mình lại đẹp như thế.

Ha ha ha!"
Mai Như Ngọc: "......"
Mã Kiêu diễn tả ngôn ngữ cơ thể có liên quan quái gì đến Mai Như Ngọc tôi!!!!!
【 Ha ha ha ha ha ha! 】
【 Lịch sử đen tối đột nhiên bị bới ra, không kịp phòng ngừa! 】.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận