Đều Dành Cho Em


- Á…từ từ thôi chị ạ - Cô đau rát mà hét lên.

.

từng ngón tay bấu chặt vào tay Sở Luật, nước mắt giàn dụa
- Đừng khóc một lát hết đau thôi
Bây giờ là đến phân đoạn đau khổ nhất…cô nhân viên cằm lấy cây kim bắt đầu luồn chỉ.

.

muốn may sống cô luôn sao
- Đừng đừng.

.

em không muốn.

.

đừng mà huhuuu - Cô vừa khóc lại ghì thật mạnh cánh tay của Sở Luật
“Á” tiếng hét thất thanh vang lên từ phòng y tế, cô đang nằm mà gắng gượng ngồi dậy đau điếng bấu lấy cánh tay hắn.

Bộ dạng này của cô chả khác nào đang đi đẻ chứ
- Hức.

.

hức.

hu hu hu

- Co chân lên một tí nhé
Cô mặc dù đang khóc nhưng vẫn là làm theo
- Xong rồi, hai mũi nhé.

Đợi cô kê thuốc đã
Cô vẫn ngồi ở đó mà thút thít
- Anh Luật.

.

có ở đây không - Giọng nói trong trẻo…là chị khối trên
- Gia Hân.

.

sao em biết anh ở đây
- Lúc nảy em nghe bạn anh nói - Chị ấy quay sang cô - Vết thương của em không sao đấy chứ
- Không sao, cảm ơn chị…à chị đây là - Cô quay sang nhìn Sở Luật
- Quên giới thiệu với em, chị là Gia Hân bạn gái của anh Luật - Gia Hân nắm lấy tay Sở Luật như một cách đánh dấu chủ quyền trước mặt cô
Câu trả lời này làm cô hơi hụt hẫng một chút
- Đây, thuốc xong rồi.

Uống 3 cử sáng trưa chiều em nhé, còn băng gạc, keo…em tự mua nhé
Sở Luật nhận lấy giúp cô.

.

- Cảm ơn chị
Cô nhướng chân muốn bước xuống giường thì bị hắn ngăn lại
- Đừng cử động.


.

để anh bế em
- Dạ không cần đâu ạ - Dù gì ở đây cũng có mặt người yêu của hắn, biết là giúp đỡ nhưng cô cũng không thể nhận lời được
- Em đừng ngại, cứ để anh ấy bế đi - Gia Hân mỉm cười nhìn cô, nhưng trong ý cười này lại còn có ý khác
Người yêu của hắn có quá bao dung lắm không.

.

cùng lắm hai người dìu cô là được.

.

chị ấy không ghen sao
Từ lúc Sở Luật bế cô đến khi xuống lầu cô cứ liếc mắt nhìn trộm Gia Hân, vẻ mặt đích thị là không mấy vui vẻ…nhưng khi Sở Luật nhìn sang thái độ liền thay đổi
Hôm đó trở về nhà cô biết rằng mình đã tương tư hắn mất rồi…còn nhắn tin dò hỏi bạn bè khắp nơi
Đang ngồi lướt lướt Facebook thì trong nhóm gửi cho cô một cái link
[ Tao mới đọc được câu chuyện này, thật tội cho chị ấy ]
Cô nhấn vào link câu chuyện.

.

được đăng trên confession, đây không phải là đang nói cô sao nhưng cô cũng không có trơ trẽn như mấy câu văn này…vừa nhìn qua liền biết là ai làm
[ Con bé tiểu tam đó trơ trẽn thiệt ]
Cô bực dọc mà nhắn lại
[ Hình như bé tiểu tam đó là mình ]
Cả nhóm được một phen kinh hoàng
[ Bây giờ qua nhà Tiểu Thư họp gấp nhé @all ]
Mười phút sau hội bạn thân mau chóng có mặt ở nhà cô, vì bị thương ở chân nên cô cũng chuyển xuống phòng dưới
Cô khó khăn lết đi ra, một chân mang vớ để lết đi cho nhanh.

Nhìn hội bạn trước mặt người thì cầm trái cây…người cầm rau củ rồi nước yến
Cô ngồi xuống Sofa một chân gác lên ghế, chân còn lại duỗi thẳng ra sàn
- Đi thăm người bệnh à…các cậu cũng dư tiền quá nhỉ???
- Không phải thăm bệnh mà là đi thăm người bị thương - Vương Tiêu Tiêu lên tiếng xách tụng trái cây…đặt vào trong bếp, Lý Tiểu Ngọc cũng xách phụ
- Chân bị thương rồi…không tiếp khách được…các cậu cứ tự nhiên
- Xuỳ! Mọi lần đều như vậy mà - Lục Thanh Thanh
- Nước ngon, trái cây đến rồi đây mời mọi người… - Hai người Tiêu Tiêu, Tiểu Ngọc từ phòng bếp bước ra
- À ông bà ngoại của cậu đâu - Thanh Thanh
- Bọn họ bận lo việc đồng án rồi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận