Devil Or Human

Đã bao lâu rồi nhỉ, từ khi tôi ở đây,không nhớ rõ nữa đã khá lâu rồi.

Di chuyển không ngừng từ nơi này đến nơi khác, vùng đất này như vô tận vậy.

Bóng tối bao phủ khắp nơi không có khái niệm về thời gian cũng như đêm ngày.

Chán nản, mất hứng thú vì luôn tồn tại trong tôi cái suy nghĩ ‘đây là địa ngục rồi, mình đã chết cố gắng làm gì để rồi chỉ là hư vô, vô ý nghĩa' .

Tôi đã nghĩ thế không thể trách tôi được.

Điều đó đúng mà trong tình cảnh đầy éo le không ai nghe được lời tôi nói, không ai giao tiếp, những linh hồn vẩn vơ xung quanh không có khái niệm sống chỉ là tập hợp của một lượng năng lượng bóng tối trong thế giới này hành động hấp thụ như được lập trình vậy.

Và ngày hôm ấy cái ngày đã thấy đổi hoàn toàn bản thân vô cơ này đã xuất hiện.

Di chuyển và hấp thụ những khối năng lượng trôi nổi trên bầu trời của vùng đất bóng đêm này trong một thời gian dài ,cơ thể tôi đã đạt đến kích thước vô cùng lớn.

Nếu cơ thể tôi là hình tròn thì đường kính của nó cỡ 100m đó là một con số khá lớn cho một khối năng lượng vật chất vô cơ có ý thức như tôi.

Trong khi đó ,các hồn ma của năng lượng xung quanh tôi chỉ bé như hạt cát. Ồ tôi đã hấp thụ một con số khổng lồ những hạt cát ấy để được lớn như bây giờ ,tôi tự hỏi ‘trước đây mình cũng chỉ bằng hạt cát như vậy sao ? Mình thật sự rất may mắn khi không phải trở thành năng lượng cho kẻ khác.’

Nghĩ lại thì ‘anh bạn to xác' nhỏ bé làm sao.

Nhờ anh bạn tôi mới sống sót đến ngày hôm nay, thật sự cảm ơn rất nhiều.

Nhiều lúc tôi tự hỏi bản thân ở Địa ngục rồi sao mà còn cố gắng đến vậy? Umk tôi cũng không biết nữa “Sao nhỉ ?” chỉ là trong tôi có một cái gì đó thúc đẩy chúng ta phải tồn tại dù ở đâu đi chăng nữa

  " Địa ngục cũng không là vấn đề miễn là chúng ta vẫn còn suy nghĩ được nên làm gì, chúng ta còn tồn tại thì chúng ta sẽ đấu tranh cho nó” ~~~sau khi tự độc thoại như một thằng tự kỉ tôi xác định được mục tiêu tương lai.


Tương lai đã xác định rồi nhưng dạo này tôi hay tự nói chuyện như vậy có thể là do buồn chán tôi tự hỏi và tự trả lời nghĩ vấn của mình.

Cái gì tôi không bình thường á ?

Không, tôi hoàn toàn bình thường nhá.

Tự khắc sâu vấn đề đó ,tôi đang lang thang ở vùng đất đầy những đốm sáng nhỏ li ti trôi nổi.

Đó là một cảnh tượng cực đẹp của cái nơi khỉ ho cò gáy chỉ toàn bóng tối với hỗn mang này.

Bỗng có thứ gì đó khác biệt hoàn toàn từ trước đến nay xuất hiện trong tầm cảm nhận của tôi .

Nó chứa một nguồn năng lượng mãnh liệt . Những đốm sáng năng lượng nhỏ quanh đây là món ăn vặt bình thường của tôi thì cái vật thể lạ đó là món ăn cao cấp của giới thượng lưu.

Hôm nay thật là may mắn.

Với cơ thể to đùng tôi mọc ra cái đuôi lớn, bơi nhanh hết tốc lực đến thứ đó. Bao quanh nó với cơ thể vô cơ để hấp thụ nó cảm nhận truyền về tôi đây là vật thể hữu cơ có hình dạng như một quặng đá quý chứa sức mạnh rất lớn.

Tôi gọi nó là tinh thể bóng tối của Địa ngục, ‘Ha ha' vớ được kho báu rồi.

Cùng ăn nào: Mời cả nhà ăn cơm.

Ngon quá! Hấp thụ đến đâu sức mạnh tuôn chảy đến đấy nhưng vì nó là vật hữu cơ nên hơi lâu một chút.

Cứ thế quấn lấy nó sau một khoảng thời gian ,tôi cuối cùng cũng hoàn thành bữa ăn ngọt ngào đầy quyến rũ đó.


Tôi như bị nghiện nó mất rồi tôi muốn ăn lần thứ hai, tôi muốn ăn tiếp.

Tái tạo cơ thể vô cơ thành hình một con cá mập, tôi bơi tốc độ cao để đi săn tinh thể bóng tối.

Thời gian lại tiếp tục trôi đi, cuối cùng tôi đã hấp thụ được rất nhiều tinh thể bóng tối.

Số lượng tinh thể tôi đã hấp thụ nhiều vô kể

Khoảng thời gian trước đây tôi đã ăn nguyên vài tinh thể to như ngọn núi

Rồi có ngày thứ này hiện ra trong đầu tôi

[ Vật chất bóng đêm đã đủ, có thể trở thành thực thể mang bóng tối vô tận
Trở thành ác quỷ <đồng ý> hoặc ]

Có một lời nói vô tình lọt vào tâm trí tôi.

Cảm giác thật khó chịu như thể ai đó đang mân mê bộ não của tôi vậy.

Kiểm tra lại lời nói, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi thứ này giống hệt game DMMO-RPG mà tôi tạo ra. Vậy là tôi không chết, tôi chỉ đang ở không gian quỷ dữ một không gian tôi tạo ra song song với thế giới chính với sự tồn tại của con người.

có 3 chiều không gian khác nhau:

1-Là thế giới chính với sự tồn tại của con người và đa dạng các loài có sự sống khác như bán nhân, ma thú ....

2-là không gian này được biết đến với cái tên: nơi trở về của ác quỷ .Một thế giới chỉ là bóng tối không sự sống, nơi hỗn mang ngự trị tất cả, không có khái niệm ngày đêm hay thời gian, phương hướng hay vị trí chỉ có những con quỷ thú vất vưởng nơi này, ác quỷ và các tồn tại mạnh mẽ ở nơi đây.


3-là không gian của Thiên thần: cánh cổng của sự cứu rỗi. Không gian lý tưởng đầy ánh sáng đẹp đẽ là nơi trí tuệ, hòa bình, hạnh phúc, công lý, phước lành tồn tại mãi mãi.

Ba thế giới được liên kết với nhau qua con đường của linh hồn.

Tuy 3 nhưng là 1, chúng tác động lẫn nhau và để tránh sự hủy diệt của một thế giới, chúng được ngăn cách và cứ 500 năm một lần con đường linh hồn của ba thế giới được nối liền và 3 thế giới chiến đấu với nhau , với mong muốn hủy diệt thế giới khác.

Cuộc chiến thánh góp phần tạo ra sự cân bằng cho cả 3 thế giới.

Vậy tại sao tôi lại ở cái thế giới đầy bóng đêm này, tôi cũng không biết.

Có thể do lỗi trong quá trình truyền tải tâm trí hay số phận tôi như vậy.

Thôi không suy nghĩ nữa, càng nghĩ càng rắc rối. Cố gắng đè nén câu hỏi trong lòng, tôi chú tâm vào những dòng chữ xuất hiện trong đầu.

Có hoặc không sao, thật khó để chọn mà.

“ Ác quỷ hả? Chọn< không> thì sau này sẽ thế nào, tôi vẫn ở trong trạng thái với cơ này sao. Điều đó không tốt chút nào”

Tôi muốn đến thế giới của con người để tìm kiếm thứ rất quan trọng với tôi.

Tôi muốn được gặp gỡ và nói chuyện với con người, trước khi tôi hối hận về sau này

.Và cuối cùng tôi đã chọn .

Dứt lời cơ thể tôi được bao phủ hoàn toàn bởi thứ ánh sáng đen tuyền. Nó tạo thành một cái kén bằng đá bóng tối và tôi trải qua sự biến đổi trong đó.

Sau một thời gian ngắn, sức mạnh tuôn trào trong cơ thể tôi.

“ Đây là ...!!??”


Tôi đã cảm nhận được rồi

Cái cảm giác ấm áp của cơ thể, nhịp đập của trái tim, hơi thở, sự tồn tại của các giác quan, sự cử động của chân tay mà có lẽ tôi đã lãng quên khá lâu.

Mọi thứ đều quay trở lại

Tôi đập vỡ và phá bỏ cái kén để chui ra ngoài. Tôi đã trở thành một ác quỷ gần giống với con người

Tôi giơ hai bàn tay lên nhìn xong lại nhìn xuống chân, tôi cố gắng nhìn khắp cơ thể một lượt

Tôi sờ lên cổ, sờ khắp mặt, cảm nhận từng chút từng chút hơi ấm, nhịp đập

Có điều hình dạng tôi hiện giờ khá đáng sợ và đặc trưng là con ngươi đỏ thẫm, ánh lên như ngọn lửa đỏ rực đang cháy để thiêu đốt bất cứ thứ gì chỉ bằng một ánh nhìn, cả đôi mắt như một cặp đá ruby tinh khiết được lấy từ lõi mặt trời quá bàn tay tạo tác của một người thợ nghệ thuật kì tài .

Mái tóc màu xám khá ngắn và gọn gàng che phủ chiếc sừng nhỏ dài vài cm trước chán.

Cả cơ thể được bao phủ làn da màu nâu nhạt và đôi tai nhọn, nếu không có chiếc sừng nhìn tôi thực sự rất giống một dark efl.

Thân hình khá cao và nhỏ bé, mỏng người tuy vậy lại cứng cáp lạ thường và mang một sức mạnh không tưởng.

“ ahhhh”

Tôi thử nói

Có vẻ do lâu không nói chuyện nên hiện giờ khả năng nói chưa thể hoàn toàn hồi phục như trước, đảo mắt qua lại ngắm nhìn khu vực xung quanh

Khi nhìn xuống và để ý lại lần nữa lên cơ thể, tôi mới phát hiện ra

Hiện tại trên cơ thể tôi không có một mảnh vải nào và bỗng có ý thức bình thường muốn che giấu cơ thể mình.

Sau đó não tôi chợt xuất hiện hình ảnh bộ quần áo muốn mặc và tâm trí đã tự thực hiện nhanh chóng sử dụng sức mạnh của quỷ để tạo ra một bộ quần áo, một chiếc kiếm katana của Nhật giắt ở hông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận