Di châu


Do lúc sáng răn dạy Ân Ly một hồi thấy sắc mặt nàng hơi không tốt, cũng cảm thấy chính mình nói hơi nhiều.

Cháu gái chẳng qua muốn tận hiếu, kết quả là lại bị bà giáo huấn cho một trận, tuy là muốn tốt cho nàng nhưng mà lão phu nhân thấy sắc mặt nàng lúc rời đi như vậy cũng hết sức lo lắng, liền nghĩ vào phòng xem thử, có gì an ủi nàng một phen.Gõ cửa phòng thấy không ai ra mở cửa, lại nghe nha hoàn nói Ân Ly đã về phòng cũng không hề ra ngoài, liền tự mình mở cửa bước vào.Phòng ngoài không thấy người, liền chống gậy đi vào bên trong.


Thấy rèm cũng đã được buông xuống, nghĩ là nàng đang ngủ, liền chậm rãi bước tới.Ân Ly nghe tiếng bước chân của tổ mẫu ngày càng gần, liền căng thẳng.

Một nửa gậy thịt của hắn vẫn còn ở trong hoa huyệt của nàng, không muốn rút ra, liền bị kẹp lại.Ân Ly lúc này cũng không muốn tiếp tục chiều hắn, liền đưa tay cầm vật kia rút ra khỏi vùng mật ngọt phía sâu đầy chất dịch của nàng, đặc biệt bóng nhờn.

Thứ đó vừa bị kéo ra, liền căng cứng lắc lư qua lại giữa lưng chừng, toàn bộ chất dịch bên trong bị bắn tung tóe cả lên.Tuân Du vốn định chiều theo ý nàng, nhưng mật dịch vừa tuôn trào từ côn thịt mới rút ra, do ban đầu đang nằm ở sâu bên trong chỗ mật ngọt của nàng nên không kịp ngăn lại, cứ thế mà chảy ra.Tuân Du thấy thế liền nắm lấy côn thịt đút lại vào bên trong.

Ân Ly cắn môi dưới không dám lên tiếng, quay đầu trừng mắt nhìn hắn, Tuân Du vẻ mặt vô tội.


Hắn cũng không muốn như thế này nhưng nếu để toàn bộ dịch kia chảy ra ngoài, toàn căn phòng sẽ có mùi tinh khí, lão phu nhân lại không phát hiện sao?Thấy tổ mấu đã bước đến sát bên rèm, Ân Ly chỉ sợ phải trực tiếp vén rèm lên, nam nhân nằm trên giường, còn có khung cảnh đầy tà dâm này, đều không thể giấu được.“Tổ mẫu…”Lão phu nhân dừng lại một chút, cười nói: “Đánh thức A Di sao?” Bà chống gậy ngồi vào bên đầu giường, tính đưa tay vén rèm lên.“Tổ mẫu! Đừng vén rèm!” Ân Ly vội vàng nói thêm.Lão phu nhân bị nàng dọa cho giật cả người, tay dừng lại giữa không trung: “Sao vậy?”“Con…Con … trên mặt nổi lên mấy hột mụn, không muốn để người trông thấy…” Ân Ly lúng túng tìm lấy một cái cớ.“Cái gì mà không thể xem, bộ dạng nào của con mà ta chưa thấy qua hả.” Lão phu nhân thở dài một hơi, cười ha hả.Ly lập tức khóc: “Người tuyệt đối đừng nhìn con…”Nghe tiếng nàng khóc nức nở, lão phu nhân mới vội nói: “Được rồi được rồi, không nhìn không nhìn, A Di giờ muốn giữ thể diện Vương Phi rồi.”Ân Ly lúc này thực sự khổ không nói nên lời, nàng đâu chỉ giữ thể diện cho Vương Phi? Còn có mặt mũi của Vương gia nhà nàng cũng đang làm cho nàng lo lắng đây này!Tuân Du đâu biết bản thân đang bị Vương phi mắng thầm trong bụng, hắn hiện tại đang dồn toàn lực tập trung vào sự co thắt bên trong đóa mật ngọt của nàng.

Thừa lúc nàng không chú ý, liền lặng lẽ lôi vật bên trong kéo ra một chút, rồi lại chậm rãi đút trở vào.

Tuy không được sướng cho lắm nhưng có còn hơn không.Côn thịt của hắn được bao bọc trong chất dịch tràn đầy của nàng, chút động tĩnh này làm sao Ân Ly lại không phát hiện ra chứ? Liền quay lại nhéo vào cánh tay hắn, trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.“A Di, tổ mẫu buổi sáng có nặng lời, còn đừng oán giận.


Ta chỉ muốn tốt cho con..”Tuân Du trong lúc nguy cấp vẫn được hả hê đến như vậy, mặc cho cơ thể nàng co bóp, động tác phần bụng ngày càng nhanh, thậm chí mấy lần còn chạm đến đỉnh trong mật động của nàng, làm phát ra tiếng động vang giòn, chiếc giường cũng theo đó mã khẽ lay động.“…Không sao….Tổ mẫu…” Ân Ly nén chịu cảm giác cực khoái ở phần thân dưới, cố gắng đáp trả.Cũng may là lão phu nhân tuổi tác đã cao, tai mắt cũng không được tốt, âm thanh dâm đãng trong phòng như vậy cũng không nghe ra, chỉ là cảm thấy giọng Ân Ly có chút kì quái.

Chắc là vừa tỉnh ngủ, còn chút ngái ngủ, cũng không nghĩ nhiều.Còn cố nói thêm: “Tổ mẫu chỉ muốn nhắc nhở con, con cùng Vương Gia thành thân cũng hơn một năm rồi, cần phải nghĩ đến chuyện có con nối dõi, nhân lúc còn trẻ sinh vài đứa, như vậy mới có thể giữ được tâm của Vương Gia…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận