Di châu


“Chu Tước đi theo ngươi nhỉ? Hôm nay thất hoàng tẩu ngươi rất không thoải mái, để Chu Tước đưa ngươi về phủ trước đi, mấy ngày nữa đón ngươi sang phủ ta chơi.” Thập tam thầm nghĩ dọc đường Ân Ly thỉnh thoảng bật ra vài tiếng giống như rên rỉ thống khổ lắm, nghĩ thất ca nói cũng phải: “Vậy thất ca phải chăm sóc hoàng tẩu cẩn thận đấy, mấy ngày nữa ta lại tới thăm nàng.” Nói xong lại lò dò bỏ xuống khỏi xe, theo chân Chu Tước rời đi.“….Nóng…” Nàng cọ cọ vào cần cổ hắn làm nũng.

Hắn cởi mũ áo choàng xuống khỏi người nàng, bàn tay đẩy mấy sợi tóc đen do mồ hôi tiết ra mà dính lên trán nàng, nhẹ nhàng hôn lên cái trán trơn bóng xinh đẹp của nàng.

“…Có còn nóng không….Nếu không thì cởi váy lụa ra luôn đi….” Nàng quay đầu không thèm nhìn ý cười chế nhạo trong mắt hắn, vòng tay ôm lấy cổ hắn: “Không….

muốn ôm….”Khóe miệng hắn nhếch cao lên phát ra một tràng tiếng cười trầm thấp, một tay ôm ấy eo nàng, một tay vỗ lên hai chân đang cuốn lấy vòng eo của hắn.

Hắn yêu nhất là dáng vẻ này của nàng, muốn liền nói thẳng, không õng ẹo làm dáng.


Hắn giơ tay gõ hai tiếng lên tường xe, xe ngựa liền đổi phương hướng, bắt đầu khởi hành.Chỉ là tốc độ xe nhanh hơn gấp mấy lần, con ngựa chạy như bay cộng với mặt đường gồ ghề khiến cho thùng xe xóc nảy lắc lư không ngừng, trong thùng xe truyền ra từng trận từng trận tiếng gầm nhẹ, quanh quẩn trên con đường không bóng người.“Ưm…a…điện hạ…ta muốn…” nàng muốn gì chính nàng cũng không rõ, nhưng nàng biết thứ nàng muốn chỉ có hắn mới có thể cho nàng được.

hắn rũ mắt nhìn dáng vẻ thuần khiết đang động tình của nàng, khuôn mặt vừa thánh khiết lại vừa quyết rũ, hôn lên đôi môi đỏ mọc, đầu lưỡi xâm lược vào trong miệng nàng cuốn lấy lưỡi nàng, cùng nàng dây dưa qua lại.Ở chỗ hai người gia hợp vào lúc hắn cắm vào nước bọt văng khắp rơi, lúc hắn rút ra mật ngọt lại tuôn trào như nước lũ.

Động tác dưới thân hắn lại càng nhanh hơn, chỗ kết hợp càng thêm ướt át lầy lội, khiến cho bắp đùi hai người nổi lên tầng tầng bọt trắng.“A…A” ngoài việc thét chói tai, nàng còn bị hắn đâm chọt đến không thốt thành lời.

Nàng chị cảm thấy dưới thân càng lúc càng nóng, hơi ấm của hắn, rồi cả nhiệt độ sinh ra khi hai người cọ sát đem nàng thiêu đốt đến không thở nổi.

Nàng cúi đầu nhìn xuống chỗ hai người kết hợp, một cây gậy lớn màu tím đậm nóng hổi đang bành trướng, gân xanh nổi lên bốn phía, ướt đẫm dầm dề, ẩn ẩn hiện hiện giữa hai chân nàng.

Hình dạng của một cây gậy theo tiết tấu rút ra cắm vào của hắn mà phồng lên xẹp xuống trên bụng nàng.Hình ảnh trước mắt khiến nàng chấn kinh, gục đầu vào cổ hắn, nhẹ mút lên đó.

“Ưm… A Di lại bướng bỉnh rồi..” Hắn than thở một tiếng, hạ thân càng căng lớn, hai tay ôm lấy kiều đồn của nàng, để hắn đâm vào sâu hơn, dưới thân dồn dập đâm về phía trước, hai quả cầu thịt hung hăng đập vào hạ thể nàng, lây nhiễm ướt át ở đó, còn phát ra tiếng “Bạch, bạch” Thanh âm khiến nàng đỏ bừng cả mặt.

hắn lại ác ý cắm rút mạnh hơn trong lối nhỏ của nàng, sau khi tìm được điểm nhỏ kia, lại hung ác đâm vào đó.“A…căng quá…thật…xót…” nàng chỉ cảm thấy trong đầu nàng đang có trăm ngàn pháo hoa đua nhau nở rổ, cảm giác như điện lưu chạy khắp thân thể khiến nàng run rẩy không ngừng.

Hoa tâm lại xoắn vặn không ngừng chọc cho hắn gầm nhẹ liên tục.

hắn đem hai chân nàng mở rộng thêm ra, động tác cắm vào ngày càng sâu, cuối cùng hắn gầm lên một tiếng đâm vào hoa tâm phóng thích tinh hoa, “Ư…” tinh dịch nóng bỏng rót vào hoa tâm của nàng, hắn vẫn duy trì động tác đưa đẩy, kéo dài khoái cảm.Hoàng hôn buông xuống, quản gia đang đứng trước cửa chờ bọn họ.


Thấy xe ngựa có ký hiệu Duệ Vương phủ đang từ từ lại gần, cuối cùng dừng lại trước cổng.

Hắn tiến lên vén rèm xe ra nghênh đón chủ tử xuống xe.

Lúc này trong xe lại truyền đến một âm thanh khàn khàn: “Đưa kiệu mềm đến đây…” trong lòng quản gia đầy nghi hoặc, thường ngày chủ tử rất ít khi dùng kiệu mềm, sao hôm nay…..“Dạ.” Chủ tử tự có lý do của mình, đợi chừng nửa khắc, một cỗ kiều mềm từ trong phủ ra tới trước cửa, quản gia bẩm báo với người trong xe: “Chủ tử, kiệu mềm tới rồi.” Một hồi lâu trong xe vẫn không truyền ra động tĩnh gì, giữa lúc lão muốn cất tiếng lần nữa, màn xe bỗng dưng bị vén lên, một mùi hương tanh ngọt từ trong xe truyền ra.

Quản gia cúi đầu không dám hé răng chỉ đặt ghế gỗ bên cạnh xe.Chỉ thấy Tuân Du bước ra từ trong xe, trước ngực ôm một tấm áo choàng in hoa văn hạc đỏ sẫm, dưới áo choàng lộ ra dáng người nho nhỏ.

Đầu đội mũ choàng chôn ở cần cổ hắn, chỉ lộ ra đôi bàn tay trắng nõn đang ôm cổ hắn cùng hai cái chân nho nhỏ.

Đôi bàn tay hắn dưới lớp áo choàng đỡ lấy mông nàng, nàng giống như con khỉ nhỏ treo trên người hắn.


Chân dài của hắn bước nhanh đến chỗ kiệu mềm, giơ tay kéo mành che lại, đem những ánh mắt tìm tòi bên ngoài chặn lại.

“Đi Khánh Họa các.” Khánh Họa các, thì ra là vương phi đã trở lại.Sau thời gian một chén trà nhỏ đã đi đến sân viện, hắn vẫn cứ ôm nàng như thế vào phòng.

Mấy ma ma trong phòng đi lên hành lễ, “Chủ tử, nước nóng và đồ ăn đều đã chuẩn bị ổn thỏa” dứt lời liền muốn tiếng lên giơ tay đỡ lấy nàng.

Hắn né đi đôi tay duỗi ra của các nàng nói: “Đi xuống đi, không có việc gì không được phép đi vào.” Nhóm ma ma vội vàng thưa vâng, liền dẫn theo nhóm nha hoàn lui ra, còn đóng cửa lại.Hắn nhấc chân đi vào tịnh thất, nàng gục bên gáy hắn thở dốc.

hắn một tay đỡ lấy mông nàng, một tay cởi áo choàng ném sang một bên, “….Căng….” Nàng lại bắt đầu rầm rì làm nũng, “…Chỗ nào căng…” Hắn cười nhẹ nói, đem lưng nàng tựa lên cửa, hai tay nâng hai chân nàng, từ từ kích thích..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận