Di châu


Ân Ly bị ánh mắt mê hoặc của hắn khiêu khích, khẽ rên lên một tiếng.

Tuân Du bị tiếng rên làm cho kích thích, cúi xuống men theo chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng, liếm láp cái cổ trắng như tuyết của nàng, ngứa đến tê dại, thân thể Ân Ly mềm nhũn, trong mũi tràn đầy mùi hương trúc lạnh trên cơ thể của hắn, ngẩng đầu lên nghênh hợp với hắn.Tuân Du nhìn thấy nàng ngoan ngoãn ngọt ngào, nằm dưới thân hắn cầu xin hắn làm bất cứ điều gì, dưới eo càng căng đau đến lợi hại, vội vàng duỗi tay xuống dưới kéo thắt lưng nàng ra, rút đai lưng quăng xuống giường.Từng lớp từng lớp áo cưới, mở ra một chiếc bên ngoài vẫn còn một chiếc bên trong, Tuân Du không thể nhẫn nại, thô bạo xé mở bộ quần áo bằng gấm bên trong, ngọc bội làm khóa cài không biết đã bị rơi ở đâu, lọ ra bộ đồ lót có đôi chim uyên ương đang chơi đùa dưới nước ở bên trong.Trên người dần dần mát lạnh làm cho Ân Ly hồi phục thần trí, vội ngăn hắn: “Điện hạ, còn phải đi ra ngoài tiếp khách, mau ngồi dậy!” Tuân Du đã nhịn bao lâu, lúc này lấy đâu ra bình tĩnh mà ngừng lại.Lòng bàn tay chai sạn mạnh bạo chui vào trong đồ lót, mạnh mẽ xoa nắn tiểu huyệt mềm mại, một tay gấp gáp đem đồ lót vạch sang một bên, lộ ra cái mềm mại đang sưng tấy vì bị hắn ức hiếp, côn thịt đặt vào trước ngực cô, bất chấp đẩy gậy thịt bắt cô há miệng ngậm lấy.“A…” Ân Ly nhịn không được phát ra âm thanh ngâm nga kiều mị, bản thân cũng bị âm thanh tràn đầy tình dục này dọa cho một trận, vội vàng ngậm lấy môi dưới không dám phát ra âm thanh, chỉ nhanh chóng thở hổn hển.Bộ ngực nhanh chóng dao động cùng với tiếng thở của nàng.


Hai con thỏ nhỏ khiêu khích cám dỗ Tuân Du, hắn đỏ mắt gầm lên một tiếng, xé toạc đồ lót, đem hai khối trắng như tuyết lộ ra ngoài.

Trắng trẻo mịn màng, hai quả mận đỏ bên trên hồng và mềm, Tuân Du chịu không nổi, hắn há miệng nuốt trọn một quả vào trong miệng.Vừa gặm vừa cắn, đầu mũi đều là mùi vị thơm tho ngọt ngào mềm mại của nàng, tay to nắm lấy, mở ra dây váy cột chặt của nàng, nâng mông nàng lên, trong thoáng chốc kéo sạch quần áo trên thân dưới của nàng xuống.

Mở rộng hai chân nàng đang khép chặt, nâng nửa thân dưới quỳ giữa hai chân nàng.Ân Ly trong phút chốc không có sự chế trụ của hắn, cố gắng ngồi dậy bò lên nhưng thoáng cái lại bị hắn nắm hai chân kéo trở lại.


Tay Ân Ly đặt phía sau chống đỡ thân mình, một chân đặt lên trên vai hắn, mặt đỏ lên nói: “Điện hạ đừng làm loạn nữa, người còn phải ra ngoài tiếp khách, lát nữa đừng làm cho người ta chê cười ….”Tuân Du làm như không nghe thấy, giữ lấy eo nàng đem đầu mình vào giữa hai chân nàng, chân nàng vì bị vai hắn chắn lại làm cho mở rộng, liền giống như Ân Ly tự mở ra hai chân cho hắn đến thưởng thức nơi tư mật.Cảnh tượng như vậy đến Liễu Hạ Huệ cũng nhịn không được [2], ánh mắt Tuân Du trở nên nặng nề, hốc mắt đỏ lên, đầu lưỡi cứ như vậy mà tiến vào nơi khe nhỏ, bắt đầu liếm từ dưới lên trên.[2] Điển tích ngày xưa, là người gặp sắc dục mà tâm không bị nhiễu loạn“A….” Ân Ly bị đầu lưỡi xâm nhập như vậy khiến cho toàn thân run lên, đâu còn chịu được, tay đặt ở sau lưng cũng bắt đầu mềm nhũn rồi, cả người vô lực nằm lên trên giường.Hai tay Tuân Du vẫn cứ giữ chặt mông đang vặn vẹo của nàng để nàng không thể trốn, một tay mở âm huyệt của nàng ra, để lộ ra huyệt hồng bên dưới, lưỡi hắn dán chặt trong huyệt, mút lấy càng nhiều khiến Ân Ly càng thêm co giật.Đầu lưỡi đi dọc theo lối nhỏ, ngoáy ngoáy bên trong thành vách mỏng manh của nàng khiến nàng không khỏi rên rỉ.

Sau khi trêu chọc nàng đủ rồi, hắn rút đầu lưỡi ra, Ân Ly mới thở phào nhẹ nhõm nhưng Tuân Du lại hút lấy miệng nhỏ thật mãnh liệt, như muốn hút hết mật dịch của nàng.Ân Ly cảm giác như cả linh hồn mình cũng sắp bị hắn hút vào trong miệng, nàng nâng hông lên, cố gắng thoát ra nhưng nàng không biết hành động này khiến hắn thoải mái hơn.

Lưng cong thành một đường cong quyến rũ, hai mắt mờ đi, miệng hé mở nhưng không thể phát ra âm thanh.


Ân Ly cứ như thế được hắn cho lên mây, không còn biết quá khứ hiện tại đang ở nơi nào …...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận