Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Khuôn mặt Tiếu Ân mơ hồ hiện lên một đạo hắc tuyến , Ái Đức đứng bên cạnh che miệng không ngừng cười trộm

Duy Luân hơi hơi liếm đôi môi khô khốc nói : “Tư Khảo Đặc không nên xem thường Tiếu Ân , hắn , ân , ta thừa nhận hắn quả thật là còn rất nhỏ nhưng mà bản lãnh của hắn so với Ái Đức không thua kém chút nào , nếu như ngươi không tin có thể thử một lần “

Tư Khảo Đặc đảo mắt nhìn ba người Duy Luân một lúc , rốt cuộc nói :”Được rồi , nếu như hắn thật sự có bãn lãnh , ta sẽ không từ chối .Bất quá …”Kỵ sỹ đại nhân mỉm cười nói :”Ta rất là hoài nghi , hắn có thể giơ nổi đại thiết chùy lên không ?”

Nghi hoặc của kỵ sỹ rất nhanh có được lời giải , khi hắn tới cửa hàng thợ rèn nhìn thấy Tiếu Ân giơ lên một cây búa lớn , so với thân thể hắn cao thấp không khác là mấy , kỵ sỹ không nhịn được sợ hãi than trong lòng

Tiến lên sờ sờ cánh tay chứa đầy lực của Tiếu Ân , kỵ sỹ đại nhân như là phát hiện ra tân đại lục , kêu lên : “Thiên tài , thật sự là thiên tài , Tiếu Ân ngươi tuyệt đối là kẻ trời sinh ra để học tập kỵ sỹ , theo ta học tập đi , ta cam đoan ngươi có thể rất nhanh trở thành một lỵ sỹ chính thức “

Tiếu Ân kỳ quái hỏi : “Tư Khảo Đặc lão gia , ngài làm sao biết ta có thể trở thành một kỵ sỹ ?”

“Bởi vì khí lực của ngươi “Tư Khảo Đặc chăm chú nói :”Lực lượng là trụ cột của mọi nghề nghiệp chiến đấu , ngươi tuổi nhỏ mà đã có lực lượng như vậy , cho nên ta cam đoan ngươi nhất định sẽ trở thành một kỵ sỹ

Đôi mắt Tiếu Ân tỏa ra một tia quang mang sáng ngời , hắn đương nhiên biết được khí lực của bản thân mình , kỳ thật đó chẳng phải là thiên phú gì cả , mà là do tác dụng thần kỳ khi rèn luyện bộ quảng bá thể thao .Hắn rất tin tưởng , chỉ cần tiếp tục rèn luyện , khí lực của hắn sẽ còn gia tăng hơn nữa , nhất định có thể vượt qua Tư Khảo Đặc kỵ sỹ

Chứng kiến Tiếu Ân rõ ràng đã dao động , Tư Khảo Đặc cười nói : “Tin tưởng ta đi , ở trên thế giới này , lựa chọn trở thành kỵ sỹ thì dù là bình dân cũng có thể trở thành quý tộc .Ngươi xem ta , nhìn trang viên của ta , chẳng lẽ ngươi không muốn giống như ta ?”


Tiếu Ân ngẩng đầu lên , hắn thật sự đã động tâm , trở thành quý tộc , có được lãnh địa của mình , quả thực là một chủ ý tốt , so với nghề thợ rèn quả thật là có tiền đồ hơn nhiều

“Không “Đúng lúc này , âm thanh phẫn nộ của Duy Luân đột nhiên vang lên :”Tư Khảo Đặc , Tiếu Ân thuộc về ta , hắn nhất định sẽ trở thành thợ rèn , cái gì mà thành kỵ sỹ ngươi đi gặp quỷ đi “

Tư Khảo Đặc chớp mắt , nói :”Lão bằng hữu , ngươi không nên vu cáo a , kỵ sỹ chính là một chức nghiệp cao quý a , ngươi phải biết là trở thành kỵ sỹ là giấc mộng của rất nhiều người a?”

“Ta không biết “ Duy Luân lạnh lùng nói : “Ta chỉ biết mỗi năm có rất nhiều kiến tập kỵ sỹ vì các dạng nguyên nhân mà mất đi tính mạng quý giá của mình “

Tư Khảo Đặc nghiêm mặt , nghiêm túc nói : “Không có trải qua máu tanh tẩy lể thì không thể chính thức trở thành kỵ sỹ được .Nhưng mà ta tin tưởng vào thiên phú của Tiếu Ân , tuyệt đối có thể chịu đựng được khảo nghiệm trên chiến trường “

Tiếu Ân đang mơ tưởng về một tương lai tốt đẹp thì lập tức bị câu nói của kỵ sỹ nghiền nát

Chiến tranh , đúng vậy , muốn có được danh hiệu quý tộc , và lãnh địa thuộc về mình thì trở thành một kỵ sỹ vẫn còn xa xa chưa đủ

Đầu tiên là phải tham gia chiến tranh , đạt được đủ chiến công mới có thể có được lãnh địa giống như Tư Khảo Đặc kỵ sỹ

Chiến tranh sao …

Đối với một người đến từ một thế giới hòa bình như Tiếu Ân , chiến tranh đối với bản thân hắn mà nói , quả thực là một danh từ xa xôi

Hoặc giả cho dù là có lớn lên ở cái thế giới này mà mong muốn có đủ chiến công thì theo tin tức mà hắn có được ở dị giới thì cũng là một chuyện vô cùng gian nan

Nếu lão thiên gia đã cho hắn đi tới nơi này sống lại lần nữa thì hắn chỉ muốn hỏa hảo sống tốt mà thôi cho nên đối với chiến tranh hắn hy vọng là tránh được càng xa càng tốt

“Tư Khảo Đặc lão gia , cảm ơn ngài quan tâm , nhưng là một đệ tử của sư phụ , nghiệp thợ rèn là mục tiêu theo đuổi cả đời của ta , cho nên thỉnh ngài lượng thứ .”Tiếu Ân rất nhanh quyết định

Tư Khảo Đặc nhất thời lộ ra vẻ mặt thất vọng nói : “Được rồi , nếu như ngươi thay đổi chủ ý , có thể đến gặp ta “


“Vâng “ Tiếu Ân trả lời bất quá trong lòng hắn đang chửi thầm có ngu mới tìm tới ngài

“Bọn nhỏ , hãy xuất ra bản lĩnh tốt nhất của mình ra để ta nhìn xem Duy Luân dạy dỗ các ngươi thế nào “

Lôi kéo không thành công , Tư Khảo Đặc vỗ tay ra hiệu cho Tiếu Ân và Ái Đức biểu hiện bản lĩnh trước mặt hắn

Mặc dù kỵ sỹ đại nhân không phải là một thợ rèn , nhưng mà kinh nghiệm của hắn cũng rất phong phú , đối với phẩm chất của vũ khí cũng có được sự đánh giá chính xác

Ái Đức cung kính hướng phía kỵ sỹ đại nhân cúi đầu , sau đó chuẩn bị tài liệu , dưới sự trợ giúp của một gã học đồ bắt đầu tiến hành rèn

Nửa ngày sau , một thanh đoản kiếm thuận lợi được rèn ra

Ái Đức sử dụng phương pháp rèn hoàn toàn chính thống , đương nhiên là với nửa ngày thời gian không thể nào hoàn thành được tất cả trình tự .Kỳ thật , thanh kiếm hắn rèn ra chỉ là bán thành phẩm , Ái Đức biểu hiện ra chỉ là một trình tự trong quá trình rèn mà thôi .Nếu muốn độc lập hoàn thành một tác phẩm , không có một tháng thời gian thì khó có khả năng hoàn thành được

Tư Khảo Đặc cầm thanh đại kiếm trên tay , mặc dù hắn không có nói gì nhưng ánh mắt của hắn lộ rõ vẻ hân thưởng

“Duy Luân , ngươi đã có người kế nghiệp rồi “

“A a “ Duy Luân đắc ý cười nói : “Thiên phú của Ái Đức mặc dù không ra gì nhưng hắn lại chịu khó học hỏi , đó mới là điểm trọng yếu “


“Đúng vậy “Tư Khảo Đặc đột nhiên nói : “Nếu ngươi đã có một người kế nghiệp rồi , thì nên để lại cho ta một đệ tử đi , ta đến giờ vẫn còn chưa có đệ tử để truyền y bát đó “

“Ngươi nằm mơ đi “Duy Luân thu hồi vẻ mặt cười cợt lại , hung tợn trừng mắt liếc kỵ sỹ một cái

“Tiếu Ân ? Hiện giờ tới phiên ngươi động thủ rồi đó “Tư Khảo Đặc vội vàng chuyển đề tài

“Hắn …Di , đứa nhỏ này đi đâu rồi ?”

“Sư phụ , ta ở đây “Tiếu Ân cách đó không xa bước ra , hắn cung kính nói : “Hôm nay , ta không muốn chế tạo vật phẩm “

“Cái gì ? “Tư Khảo Đặc ngẩn ra , sau đó cười nói :”Tiếu Ân , mặc dù ta tin tưởng sư phụ ngươi không lừa ta nhưng nếu như ta không tận mắt chứng kiến bản lĩnh của ngươi , ta sẽ không mang ngươi tới trấn trên đâu “

Tiếu Ân mỉm cười nói : “Tư Khảo Đặc lão gia , hôm nay ta muốn tu sửa một chuôi binh khí “

Hắn mỉm cười từ phía sau xuất ra một chuôi đoản kiếm , Duy Luân nhìn thấy đoản kiếm đột ngột đứng lên chỉ vào Tiếu Ân , tròng mắt cơ hồi lồi cả ra


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận