Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Trong Thiên Không Thần Điện của Day Ville còn người cá sấu và hình chiếu thần niệm của Cự Ma Thần để lại để liên lạc.

Ba thần quốc vẫn duy trì một khoảng cách đều nhau, lẳng lặng đợi thần quốc của thần linh bậc trung kia bay tới...

Một cỗ tinh thần ý niệm hùng mạnh nháy mắt đã đi tới một trong ba quõc gia.

Ba người Tiếu Ân bố trí ý niệm của mình ở bên ngoài thần quốc, khó khăn lắm mới chặn được thần niệm này xàm nhập. Bọn họ làm việc này phi thường xảo diệu, cũng không để lộ ra tất cả thực lực của mình.

Điều này cũng không phải là họ quá mức cẩn thận, mà là vì trên người bọn họ đều có tới chín loại thần tính bất đồng. nếu điều này để cho thần linh khác biết được và đi rêu rao ra ngoài thì cam đoan cả thần giới đều chấn động.

Tiếu Ân bọn họ không muốn cứ như vậy bị vô số thần linh nhìn chằm chằm không tha. cho nên không đến vạn bất đắc đĩ, bọn họ quyết không muốn phát sinh xung đột gì với thần linh khác. Nhưng nếu phiền toái đã tự tìm đến tận cửa thì, một khi đã động thủ, bọn họ cũng sè không đề lại hậu hoạn.

Vị thần linh bậc trung bất ngờ xuất hiện này là một thần linh hệ trung lập, hắn đã đến khiến cho đám người Tiếu Ân cực kỳ cảnh giác. Đại sự cả ba cùng liên thủ tấn công thần khí thượng cổ đã được gác lại.

Thần niệm kia bị đánh bật trờ lại, không những không kiềm chế lại còn hung hăng ngang ngược hẳn lên.

Hơi thở hùng mạnh dâng lên. nhanh chóng tràn ngập, không ngờ lại có xu thế túm ba thần quốc của bọn Tiếu Ân lại.

Trong quốc gia của Day Ville, ba người Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ đều không rõ vì sao vị thần linh này vừa mới gặp lẩn đẩu đã lập tức gây chiên, bày ra một bộ dáng hùng hùng hổ hổ.

Dù sao, trong trí nhớ của bọn họ. cho tới bây giờ chưa từng có liên quan gì đến vị thần linh này.

Một dòng thần niệm từ trong thần quốc kia truyền đến, tuy vẫn bị vòng bảo hộ của ba thần quốc ngăn cản bèn ngoài nhưng âm thanh ù ù oanh oanh như tiếng sấm vần vang lên ở nơi hẻo lánh giữa Thần giới này.

- Ta là Jorge Luis Borges, giao ra thần cách không tổn hao gì sẽ thả cho ngươi bình an rời đi.

Người cá sấu đang ở trong thần quốc của Day Ville đảo mắt một cái, tức giận kêu lên:

- Đây là cái thứ gì thế? Vừa mới thăng tiến thành công đã có một gã như thế tới, làm sao hắn biết ở đây có một thần linh bậc trung vậy?

Day Ville và ảo ảnh thần niệm của Cự Ma Thần cùng nhìn lại thần quốc của Tiếu Ân, chỉ thấy trước mắt một vùng hào quang vạn trượng, thần quốc của Tiếu Ân giống như một vầng thái dương cự đại cực kì nổi bật giữa thần giới.

So với nó, thần quốc của Day Ville và Cự Ma Thần quả thực có thể nói là làm như không thấy cũng được.

Bọn họ liếc nhau vài cái, cùng thở dài. Hóa ra là vì nguyên nhân này mới gợi nên ham muốn của thần linh khác.

Thần niệm của Tiếu Ân nháy mắt truyền ra ngoài, Quang Minh Thủy Mẫu trên đầu dần dần kiềm chế được ánh hào quang, cả thần quốc ngay sau đó bắt đầu ảm đạm đi. Dần dần, thần quốc của Tiếu Ân, Cự Ma Thần và Day Ville cũng giống nhau không có gì đặc biệt.

Tuy nhiên, hành động này của hắn trong mắt vị thần linh bậc trung kia vô tình lại là một cách thể hiện sự yếu thế. Âm thanh như lôi đình kia lại một lần nữa vang lên, xé toạc thần giới không ngừng xông tới ba thần quốc của bọn họ, truyền ý tứ của hắn.

-Một lần cảnh cáo cuối cùng, giao ra thần cách không tổn hao gì, ngươi có thể giữ lại thần tính, tín đồ và Thần quốc.

Ba người Tiếu Ân thầm cảm thán. Không thể tưởng tượng được cường đạo còn có thể hợp lý hợp tình đến như thế. Thật không hổ là thần giới cá lớn nuốt cá bé!

- Jorge Luis Borges các hạ tôn kính, yêu cầu của ngài thứ cho ta không thể làm được.

Giọng nói của Tiếu Ân nhẹ nhàng truyền ra

-Nếu ngài nguyện ý rời đi, ta nguyện ý dâng một mảnh vỡ thần cách.

Trong giọng nói của Jorge Luis Borges không có chút kiêng nể gì:

-Một mảnh vỡ thần cách? Ta sẽ để cho ngươi đi, chỉ cần để lại thần cách không tổn hao gì.

Tiếu Ân do dự một chút mới nói:

-Các hạ tôn kính, chẳng lẽ ngài không thấy, chúng ta ở đây có những ba vị thần linh.

-Ba vị?

Jorge Luis Borges trào phúng

-Một vừa mới tiến giai thần linh bậc trung, hai thần linh bậc thấp, ta còn không thèm để vào trong mắt!.. A, không ngờ là ba hệ thần linh? Các ngươi cũng có thể kết thành Khế Ước Bình Đẳng, thật kỳ lạ.

Quả thật, với các thần linh bậc trung cấp thấp nhất, để có khả năng tự bảo vệ mình cũng hay tụ nhau lại liên kết thành bạn mà đi, ký kết khế ước bình đẳng.

Một khi khế ước đã được thành lập, thì các thần linh tham gia sẽ tín nhiệm lẫn nhau, hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau cùng vượt qua những năm tháng gian khổ nhất ở nơi thần giới đầy rẫy nguy hiểm này.

Thần quốc của ba người Tiếu Ân cũng không cách nhau xa lắm, nếu không có sự tín nhiệm và ăn ý nhất định, sẽ không có thần linh nào để thần quốc mình ở trong vòng nhạy cảm cả. Cho nên Jorge Luis Borges chỉ cần nhìn qua một chút đã biết bọn họ có thể hòa bình ở chung, liền khẳng định là thần linh ký kết khế ước bình đẳng.

Chỉ có điều, cho đến lúc này hắn mới nhớ ra ba thần linh này thuộc ba thuộc tính bất đồng.

Các thần linh như vậy cũng có thể kết được thành khế ước bình đẳng sao? Trong trí nhớ của hắn, dường như đây mới là lần đầu tiên thấy.

Mơ hồ, Jorge Luis Borges dường như cũng cảm thấy hơi ngưng lại. Đội thần linh kỳ lạ này, có lẽ là một sức mạnh mà hắn không biết đến. Như vậy thì cưỡng ép lấy thần cách của đối phương có phải là một chuyện rất nguy hiểm hay không?

Thần thể của Tiếu Ân giấu trong thiên không thần điện trong thần quốc của mình, vừa trao đổi với Quang Minh Thủy Mẫu, vừa truyền ý niệm của mình ra ngoài.

-Jorge Luis Borges các hạ tôn kính, ba người chúng ta ký kết hiệp ước bình đẳng hay không cũng không quan hệ tới ngài. Nhưng ta có thể cam đoan, nếu ngài động thủ với một trong ba chúng ta, cũng sẽ bị hai người còn lại toàn lực đánh trả.

Dừng một chút, Tiếu Ân dịu giọng

-Chỉ cần ngài rời khỏi đây, là có thể vô duyên vô cớ lấy được một thần cách thấp kém. Một thần cách thấp kém không cần chiến tranh chả lẽ còn không thể thỏa mãn ngài?

Jorge Luis Borges do dự nửa ngày, cỗ thần niệm kia không ngừng lưỡng lự quanh quẩn quanh ba thần quốc của Tiếu Ân. Thần niệm của hắn dao động không ngừng, rất hiển nhiên là cũng khó có thể quyết định.

Một lúc lâu sau, một cái thở dài từ trong thần niệm của hắn truyền đến.

-Thần cách không tổn hao gì rất quan trọng đối với ta. Các ngươi nên giao ra đi.

Trong quốc gia của Day Ville, ba thần linh cùng thở dài một hơi. Người cá sấu, Day Ville và ảo ảnh thần niệm của Cự Ma Thần trao đổi với nhau một ánh mắt, ý nghĩ và tư tưởng lúc này đã hoàn toàn thống nhắt.

-Jorge Luis Borges các hạ tôn kính, có một việc ta muốn nói cho ngài.

Tiếu Ân chầm chậm nói.

-Ngươi nói đi.

Giọng nói đầy uy nghiêm kia lại một lần nữa vang lên như lôi đình.

Nhưng, trong âm thanh dữ dội này, có một tiếng nói rất nhỏ như thể có thể biến mất bất kỳ lúc nào càng lúc càng lớn, cuối cùng đã thật lớn ngang với giọng nói sấm sét kia.

-Các hạ, thần cách không tổn hao gì của ngài cũng rất quan trọng với chúng ta.

Những lời này vừa mới nói xong, cả ba thần quốc thật lớn không ngờ cùng bắt đầu chuyển động.

Thần quốc của Tiếu Ân xác định vị trí, sau đó như đạn pháo bay thẳng tới đập vào thần quốc của đối phương.

Thần quốc của Day Ville và Cự Ma Thần lúc này tuy khó có thể kịp được thần quốc của Tiếu Ân, hơn nữa cho tới giờ bọn họ vốn cũng không có diễn luyện bao giờ.

Nhưng ngay khi thần quốc cùa Tiếu Ân vừa bắt đầu hành động, sự phối hợp của bọn họ cũng đã ăn ý tới cực điểm.

Hai thần quốc kia chậm hơn một chút đột nhiên lùi lại, ở hai bên đối diện qua thần quốc của Tiếu Ân, giống như hai cái càng của một con cua lớn, với thần quốc của Tiếu Ân ở giữa, cùng lúc đập vào thần quốc của đối phương.

Jorge Luis Borges rống lên giận dữ đầy phẫn nộ, tiếng rống của hắn vang vọng lại khắp thần quốc. khiến cho tất cả tín đồ đều kinh sợ.

Một thần linh vừa mới thăng tiến bậc trung, hai thần linh bậc thấp cũng dám chủ động tấn công mình. Loại chuyện này, ở thần giới của hắn cả trăm vạn năm nay từ khi hắn thăng tiến, đây là lần đầu tiên gặp.

Lại càng làm hắn phẫn nộ hơn, là ba thần linh này không ngờ cũng không có tấn công thăm dò gì, cứ như vậy chọn phương thức lưỡng bại câu thương mà ẩu đả. Đây là khiêu khích trắng trợn. Là biểu hiện của việc không thèm để hắn vào mắt.

Cùng với sự phẫn nộ của hắn, thần quốc của vị thần linh hệ trung lập này nháy mắt đã biến thành một mảnh đỏ rực.

Đây là một vị thần linh về hỏa thuật hệ trung lập, khi lửa giận của hắn kết hợp cùng thần tính hắn nắm giữ có thể phát huy thần lực siêu cấp của bản thân mình đến một trăm năm mươi phần trăm.

Hắn có lòng tự tin mãnh liệt là chỉ cần tiếp xúc với ba thần quốc kia, đã có thể trút được lửa giận, thiêu rụi cả ba thần quốc thành một đống hoang tàn.

Nhưng, ngay một khắc khi vừa mới tiếp xúc với ba thần quốc kia, từ thần quốc đối diện hắn, lực lượng quang minh mà vị kia đã ẩn giấu trong thần quốc đột nhiên vang lên những âm thanh như ẩn chứa sức mạnh điên đảo thiên địa.

- Thần nói phàm là ai ngăn cản trước mặt ta, đều là kẻ thù của thần. Kẻ đó phải tiêu trừ, nhất định phải tiêu trừ...

Âm thanh đó dường như có thể xuyên thấu tất cả lực lượng, không chỉ xuyên qua thần giới, hơn nữa còn xuyên qua luôn cả thần quốc đang nóng rực như sắp bốc cháy kia của Jorge Luis Borges.

Khi âm thanh này truyền vào trong tai Jorge Luis Borges, vị thần linh nắm giữ sức mạnh của lửa bậc trung nay đột nhiên cảm thấy như sa vào hầm băng. Mặc dù trong thần quốc của hắn vẫn cứ lửa cháy ngập trời nhưng hắn đột nhiên nhận ra. Trên người mình không ngờ lại ớn lạnh mãnh liệt.

Sau đó, hắn liền thấy được ánh sáng, ánh sáng trước mặt kia như thể có thể phá hủy hết thảy...

Bên trong thần quốc, Tiếu Ân giơ cao quyền trượng thần thánh trong tay. Quyền trượng này là có được từ chính thần quốc của Odin Lage thần vương bệ hạ, nháy mắt đã tỏa ra hào quang thống trị.

Đây là lực lượng quang minh tinh thuần, dưới sức mạnh này, bất kể năng lượng gì khác cũng không có khả năng tìm đường sống.

Khi vầng hào quang nồng đậm này tràn ra khắp thần quốc của Tiếu Ân, ngay một khắc tiếp xúc với thần quốc của Jorge Luis Borges, lập tức đã phát huy đặc tính của lực lượng quang minh tinh thuần vô cùng nhuần nhuyễn.

Màu lửa trên thần quốc kia nháy mắt đã nhạt bớt sắc rực rỡ, phàm là nơi nào bị hào quang chiếu rọi hết thảy đều biến thành một mảnh ánh sáng tinh thuần, ngay cả Jorge Luis Borges trong nháy mắt cũng bị mất đi liên hệ với tất cả những nơi bị hào quang bao phủ.

Điều này đối với thần linh mà nói tuyệt đối là một đả kích nghiêm trọng.

Thần quốc chính là quốc gia thần linh nắm giữ, trong quốc gia này, mỗi tấc đất đều giống như thần vực của thần linh vậy, có thể phát huy ra biến hóa gần như vô hạn.

Trong thần quốc, bọn họ có thể dựng nên núi cao trùng điệp, cũng có thể biến rừng rậm thành một mảnh hoang vu.

Nếu như ở trong quốc gia của mình, bọn họ có thể tùy ý mình mà làm hết thảy thay đổi hết thảy, bởi vì bọn họ chính là chủ nhân của thần quốc.

Nhưng lúc này, tất cả những nơi bị ánh sáng kia bao phủ đều bị mất liên hệ, giống như thể thần quốc của hắn đột nhiên thu nhỏ lại. Điều này, bất kể thần linh gì cũng không thể chịu đựng được.

Gần như không chút nghĩ ngợi, Jorge Luis Borges lập tức đề tụ toàn bộ năng lượng hỏa hệ, trong không trung bay lên hai hỏa long dũng mãnh.

Đây là hỏa nguyên tố bị thiêu đôt tới cực điểm tạo thành hỏa long, trong đó dung hợp cả thần lực khổng lồ của Jorge Luis Borges, cũng chính là một trong những bản lĩnh giữ nhà của hắn. Đừng nói là thần linh cùng giai, cho dù là thần linh tiến giai cấp bậc cao hơn cũng không chắc có dám cứng đối cứng với một đòn này không.

Hỏa long cường đại bay một vòng quanh không trung, phát ra tiếng rít gào kịch liệt, không ngờ ngay cả không khí cũng chấn động không ngừng.

Mắt thấy uy thế hùng mạnh như vậy, Jorge Luis Borges tin tưởng mười phần hắn tuyệt đối có thể nắm chắc phần thắng. Tuy đối phương có năng lượng quang minh cổ quái khiến cho người ta hơi sờn tóc gáy, nhưng dưới sự tấn công của hỏa long, hắn khẳng định có thể tiêu diệt được hào quang này.

Đương nhiên, nếu Tiêu Ân nói cho hắn biết lai lịch của quyền trượng kia, thì hắn tuyệt đối không dám có lòng tin như thế.

Nhưng đáng tiếc, Jorge Luis Borges lại không biết. Cái này gọi là không biết là phúc, giơ cao cánh tay lên, dùng sức vung mạnh về phía trước, hai hỏa long rít gào nhằm vầng sáng kia mà phóng tới.

Nhưng khi hỏa long còn cách vầng sáng kia trăm mét, từ trong vầng sáng xuất hiện một quái thú khổng lồ.

Đây là một quái thú có hình thể thật lớn, chiều cao tới ba mươi thước, thân mình nó có hơi giống như cái ô, dưới thân có những xúc ru to lớn cũng dài như thân thể nó vậy.

Đối mặt với hai hỏa long này, quái thú hệ quang minh duỗi ra vài xúc tu thật dài dưới thân.

Tuy các xúc tu đó dài tới khủng bố ba mươi thước, nhưng dưới sự khống chế của quái thú không ngờ lại linh hoạt khiến người ta tức tối.

Chỉ trong giây lát, hai xúc tu đó đã quấn lấy hai hỏa long kia.

Jorge Luis Borges Trợn tròn mắt.

Hai hỏa long được hắn ký thác rất nhiều hy vọng, trước quái thú hệ quang minh quá sức khủng bố này, không ngờ là không có lấy nổi nửa điểm tiện nghi.

Trên xúc tu của đối phương dường như lóe lên hào quang mãnh liệt, dưới sự bảo vệ của hào quang này, ngọn lửa trên nguời hỏa long căn bản là không thể gây thương tổn gì cho nó.

Cứ như vậy, mấy xúc tu còn lại của quái thú hệ quang minh vươn ra, dùng sức xé một cái, tất cả thần, nhân ở đây chứng kiến dường như đều nghe thấy một tiếng như tiếng giấy bị xé rách, hai hỏa long này nháy mắt đã bị xé làm đôi.

Phạm vi ánh sáng vẫn không ngừng mở rộng, phàm là những nơi hào quang quét tới, hết thảy ngọn lửa đều tắt rụi, chỉ có thể mơ hồ thấy được nơi đó đã bị hào quang chậm chậm thâm nhập vào.

Tiếu Ân giơ cao quyền trượng trong tay, lòng cảm khái hàng ngàn hàng vạn lần. Trước kia, khi sử dụng quyền trượng thần thánh, tuy hắn cũng có thể phát huy ra một phần năng lực, nhưng so với lúc này, mấy lần sử dụng trước kia như một lũ trẻ con chơi đùa ầm ỹ vậy, căn bản là không đáng một chút nào.

Hóa ra khi là thần linh bậc thấp, căn bản là không thể phát huy được uy lực thực sự của quyền trượng này. Cho dù bây giờ là thần linh bậc trung, cũng chỉ miễn cưỡng điều động được uy năng trong phạm vi thần vực mà thôi.

Lúc này, hào quang đang cướp được chính là cướp lấy lĩnh vực của đối phương và phát triển lĩnh vực của mình lấp vào. Hành động cường đạo điển hình đến thế này chính là kết quả của việc vận dụng cực hạn tính chất biệt lập của quang minh tinh thuần.

Tiếu Ân vô cùng chờ mong, nếu một ngày kia, khi hắn trở thành thần linh bậc cao rồi. Thì quyền trượng thần thánh này sẽ đem lại cho hắn ngạc nhiên vui mừng nhường nào.

Tiếu Ân đương nhiên là cao hứng, nhưng Jorge Luis Borges lại đầy vẻ kinh sợ.

Có thề cầm giữ được uy năng quang minh hùng mạnh đến thế này, và một thần thú quang minh khủng bố như thế, là một thần linh mới tiến giai lên bậc trung ư?

Bên cạnh thần quốc đột nhiên truyền đến hai chấn động rất nhẹ, sắc mặt hắn lập tức biến đổi cực khó coi.

Nếu nói vị thần linh hệ quang minh này bằng vào một thần khí siêu cấp và siêu cấp thần thú không biết ở đâu có thể trước mắt tạm thời chống lại hắn, thì hai thần linh bậc thấp kia cũng dám tranh thủ lúc nhà cháy mà đi hôi của, đến nhổ râu hổ của hắn, thì phải là không thể nhẫn được rồi

Dường như là tức giận đã bạo phát, dưới nền đất hai bên thần quốc bất chợt trở nên giống như dung nham khiến người ta phải sợ hãi. Hắn đã quyết, thà rằng chịu thiệt một chút với đối phương trước mặt, cũng muốn giết đi hai thần linh bậc thấp không thức thời này.

Nhưng, ngay một khắc khi hai bên tiếp xúc, hắn lập tức lại phát hiện ra có gì không đúng.

Thần quốc bên trái đột nhiên cuồn cuộn dâng lên một tầng sương mù nồng đậm. Tầng sương này nhìn như đen, lại như pha giữa hồng và đen, từ rất xa đã trông thấy, liền khiến cho người ta nổi da gà.

Cuối cùng, nháy mắt khi mà thần quốc của Cự Ma Thần tiếp xúc với thần quốc của đối phương, dòng dung nham đỏ rực lập tức mất hết liên hệ với Jorge Luis Borges.

Hắn cảm giác dường như từng sợi dung nham đang chảy vào trong thần quốc của đối phương không sót chút nào, nhưng quỷ dị là, dường như cũng không tạo nên tổn thất gì cho thần quốc của đối phương. Hơn nữa, một khi đã tiến vào tầng sương mù kia sẽ không cảm ứng được gì nữa.

Hắn cũng không biết, bản thể Cự Ma Thần hóa ra là một ác ma sinh trưởng trong dung nham luyện ngục, tuy thần quốc của hắn lấy nguyên hình là đại lục thần tạo, nhưng ở tâm đại lục vẫn giữ nguyên bộ dáng của thế giới hồng hắc kia.

Dung nham của Jorge Luis Borges càng nhiều, Cự Ma Thần càng cao hứng, đương nhiên không chút ngại ngần dẫn vào trong tâm rồi.

Đồng thời, hắn khua ma khí trong tay trên mặt đất, từng trận sương ám phong mù kỳ dị, dày đặc quỷ khí, cuồn cuộn tràn ra bên ngoài. Phàm là bất kể nơi nào bị làn sương này tràn tới, hết thảy sóng nhiệt đều dần rút đi, dung nham cực nóng biến thành một bể màu máu khủng bố, hoàn toàn trở thành một mảnh Tu La địa ngục.

Mắt Jorge Luis Borges tối sầm, thiếu chút nữa hắn bị cảnh tượng này khiến cho tức chết.

Một thần linh hệ quang minh bậc trung có thể cường ép xâm chiếm lãnh thổ thần quốc của hắn thì thôi bây giờ ngay cả một thần linh hệ hắc ám bậc thấp cũng làm như thế, thực coi thần quốc của hắn như giấy sao?

Hắn vung tay lên, từ trong Thiên Không Thần Điện của hắn bay ra sáu con hồng long thật lớn.

Sáu con rồng này cũng là từ nguyên tố hệ hỏa hùng mạnh tạo thành, nhưng đây chính là nguyên tố mà từ ngày lập thần quốc hắn bắt đầu bồi dưỡng.

Không chỉ có nguyên tố bên trong đã gần như ngưng tụ thành thực thể, ngay cả thần lực trải qua vô số năm tích lũy đều bị sáu hồng long này hấp thụ không ít.

Có thể nói tuy bề ngoài chúng là hồng long thôi nhưng nếu xét về sức chiên đấu thì cho dùng một trăm hồng long cùng liên thủ cũng không thể chống lại một con này.

Trong thần quốc của Jorge Luis Borges, các tín đồ vốn bởi vì dị tượng quang minh và hắc ám tràn ngập mà có chút ồn ào, nhưng vừa nhìn thấy sáu hồng long này, lập tức lại cung kính quỳ xuống, hướng về thần linh vĩ đại mà cầu nguyện.

Bọn họ đều là dân cư lâu đời ở thần quốc, tự nhiên hiểu được lai lịch và sức mạnh của sáu hồng long này, và cũng tràn đầy niềm tin tất thắng vào chúng.

Bởi vì mấy lần giao chiến với thần linh cùng giai trước kia một khi Jorge Luis Borges đã huy động đến sáu hồng long này, thì chiến sự ban đầu có nghiêng về bên kia đi nữa cũng không thể lặp lại.

Lúc này, các tín đồ đó đều kỳ vọng cảnh tượng ngày đó lại một lần nữa xuất hiện, hồng long vừa xuất, thiên hạ vô địch...

Nhưng đúng lúc này, cả thần quốc dường như đều nghe thấy được một âm thanh, không quá lớn nhưng kéo dài rõ ràng vô cùng, như thể đến từ nơi Cửu U xa xôi lại như đến từ chỗ sâu nhất trong tâm hồn mỗi người.

Khi âm thanh này còn vang vọng, không những các tín đồ đều ngừng cầu nguyện, mờ mịt nhìn bốn phía, ngay cả sáu hồng long trên trời kia và bản thân Jorge Luis Borges cũng dâng lên mờ ảo một cảm giác kỳ diệu mà không có hành động gì.

Hắn cũng không nhận ra, ở một bên kia thần quốc, dung nham đã giảm bớt nhiệt độ, sau khi nhiệt độ thấp xuống biến thành một khối băng thật lớn, dính thần quốc của hắn và của Day Ville chặt vào nhau.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, át đi âm thanh kia.

Jorge Luis Borges thở dài sự tức giận ban đầu trong lòng hắn lúc này đã biến thành nỗi sợ hãi.

Thần linh bậc thấp này không ngờ lại biểu hiện ra đáng sợ như thế, không ngờ ngay cả tâm hồn hắn cũng suýt nữa bị mê hoặc.

Những tiếng nổ liên tiếp bạo phát trên khắp thần giới, ba cỗ năng lượng thật lớn không có hình dạng gì nháy mắt qua nơi tiếp xúc thần quốc mà thổi sạch cả thần quốc của Jorge Luis Borges.

Đây là một thần thuật phi thường cực đoan, thần vực đại bùng nồ, trả cái giá có thể phải hy sinh thần vực của chính mình, mà khiến cho thần quốc của đối phương trong một thời gian nhất định bị cắt đứt khỏi liên hệ với thần linh.

Thần thuật này cũng không phải là dùng trong những tình huống bình thường, nhưng một khi đã dùng đến, chính là khi hai thần linh đã chiến đấu tới thời điểm cuối cùng. Lúc này không còn chỉ là chiến tranh giữa hai thần linh, thậm chí còn là chiến tranh giữa các tín đồ. Có thể nói là hai thần linh đã dốc hết tiền vốn ra để liều lĩnh được ăn cả ngã về không.

Dưới tình huống như vậy, thần quốc của hai bên đã hoàn toàn không thể kiềm chế được, bất kể là ai cũng không thể tự thay đổi địa hình, thời tiết của thần quốc của mình và không thể phóng thích ma pháp trong phạm vi lớn.

Cũng phải nói rõ, bất kể là Tiếu Ân hay Jorge Luis Borges đều đã mất đi khống chế đối với thần quốc của mình. Ngoại trừ truyền tống trận còn có thể nằm ngoài thần quốc, còn thì chiến tranh thắng bại thế nào đã không còn là bọn họ có thể quyết định, mà là phải dựa vào các tín đồ trung thành của họ.

Lúc này đã là trận chiến tàn khốc nhất, thần đấu thần, tín đồ đấu tín đồ.

Sắc mặt Jorge Luis Borges cuối cùng cũng phải ngưng lại. Thế nào hắn cũng không thể tưởng được, trong chiến tranh thần linh không ngờ cũng sẽ phải rơi vào tình huống quyết chiến cuối cùng như vậy.

Điều này dường như khác hẳn kinh nghiệm hàng trăm vạn năm qua của hắn.

Khi quyết định phát động thần chiến với ba thần linh kì lạ này, hắn đã dự đoán ít nhất trăm năm mới xóa được chiến lược và chuẩn bị của đối phương.

Nhưng tình hình thực tế lại hoàn toàn không giống với hắn mong chờ. Giữa bọn họ thậm chí còn không trải qua một lần công kích thăm dò, đã tiến hành giáp lá cà kịch liệt nhất.

Không chỉ có hắn chuẩn bị không kịp, ngay cả các tín đồ của hắn cũng không kịp.

Có điều, hắn cũng không quá mức lo lắng. Bởi dựa theo phỏng đoán của hắn, cho dù là tín đồ của ba thần linh này đứng lên hết, tính tất cả cũng chi được ba trăm triệu, mà số lượng tín đồ trung tâm của hắn đã hơn năm trăm triệu, hơn nữa còn có chênh lệch của các tín đồ, hắn vẫn cảm thấy tín đồ của mình tất thắng lợi.

Hắn vung tay lên ra lệnh cho sáu hồng long dừng lại, chúng bay vòng quanh thiên không thần điện như sáu hộ vệ trung tâm đứng đầu, bảo vệ chặt chẽ xung quanh thần điện bay.

Nếu phải phát động một trận chiến đấu kịch liệt nhất, thì tất nhiên phải giữ lại sức mạnh thủ hộ trong thiên không thần điện, nếu không, nếu ba thần linh đối phương thực sự được ăn cả ngã về không, sử dụng bản thể mà công kích, nhiều ít cũng sẽ là một phiền toái. Mà có sáu hồng long này bảo vệ, thì cho dù là thần thú hệ quang minh kia cũng không chắc có thể cản được.

Đang lúc Jorge Luis Borges đang chuẩn bị tinh thần ngồi trong thần điện thiên không của minh thưởng thức một chút uy phong của tín đồ của mình, hắn lại thấy được một cảnh tượng cả đời khó quên.

- Xông lên...

Theo một người điên cuồng hò hét. vô số bóng người từ trong màn sương đen đầy quỷ khí âm phong kia vọt ra.

Những bóng người này một khi rời khỏi màn sương đen, lập tức không ngừng được đưa ra ngoài, cái đích bọn họ được trvền tới lại phi thường đơn giản, chính là các thần điện trong thần quốc của Jorge Luis Borges.

Chiến trường ẩu đả lớn nhất của các tín đồ vĩnh viễn chỉ có một nơi, chính là trước mặt cả hai bên.

Tuy nói là sau khi chiến tranh, thần điện có thể dễ dàng lập ra ngàn vạn cái, nhưng khi chiến tranh đang xảy ra, một khi thần điện của cả thần quốc đều bị phá hủy, thì có nghĩa vị thần linh này tạm thời bị mất đi sự chi viện của tín ngưỡng lực, đặc biệt là khi hai thế lực ngang nhau, có lẽ chính là lợi thế quyết định thắng bại cuối cùng.

Jorge Luis Borges cười lạnh một tiếng. Mặc dù trong trận thần chiến này, đối phương đã biểu hiện ra rất xa ngoài dự liệu của hắn, nhưng lúc này hắn đã có chuẩn bị thật tốt, phía trước các thần điện đều đã tập trung các tín đồ của hắn, chiến thuật đánh bất ngờ của đổi phương tuyệt đối không có tác dụng.

Khi các tín đồ của Cự Ma Thần được truyền đến phía trước thần điện lớn nhất đại lục thần quốc, lập tức bị vô số ma pháp và kiếm khí công kích, vô số các loại năng lượng bao phủ đất trời tận tình từ trên thần điện bay trút xuống.

Nhưng Jorge Luis Borges lập tức nhận ra, cuộc tấn công mãnh liệt tới cực điểm của các tín đồ của mình không ngờ không thể đẩy đối phương vào chỗ chết.

Nhóm tín đồ đầu tiên của Cự Ma Thần xuất hiện cũng không quá nhiều, ước chừng có năm mươi vạn người mà thôi. Bằng chút nhân số ấy mà xét trên chiến trường khắp thần quốc mà nói quả thực chỉ là hạt mưa bụi.

Nhưng khi những người này xuất hiện ở trước chủ thần điện khổng lồ, lại vẫn cứ đông như thế, mỗi tín đồ đều ngẩng đẩu ưỡn ngực, xếp thành đội ngũ chỉnh tề, đông nghìn nghịt một vùng, dâng lên khí thế khổng lồ.

Ngay cả ở trên bình nguyên bao la kia, trăm vạn tín đồ trong chủ thần điện không kém một thành thị lớn siêu cấp, lúc này đã bị khí thế của họ dọa cho chấn động.

Từ trên áo giáp của bọn họ tản ra hào quang màu đen làm cho người ta kinh sợ từ trong tâm. Hào quang đó thậm chí còn biến thành một tầng sương mù mờ mờ, khiến cho các chiến sĩ đen sẫm ấy lại càng cao lớn đáng sợ hơn.

Tất cả tấn công của các tín đồ của Jorge Luis Borges một khi chạm tới thân họ lập tức giống như ném một hòn đá xuống mặt biền, nhiều nhất chỉ quấy đảo một chút tầng sương xung quanh, còn không có một chút tác dụng gì.

Sau đó, các tín đồ mặc giáp đen đồng loạt rút ra binh khí ma pháp thật lớn trên thắt lưng.

Các binh khí đó có đại kiếm hai tay, cũng có rìu lớn, lại có thêm một chút binh khí cổ quái nhưng điều giống nhau duy nhất, là khi các binh khí đó được rút ra, một cỗ khí tức hắc ám mãnh liệt lập tức phóng lên, ngay cả khí tức thần lực lơ lửng quanh chủ thần điện dường như cũng bị áp chế hoàn toàn.

Năm mươi vạn người như một, cùng một lúc giương cao thần khí, năng lượng thần ân tích tụ trên thân mỗi người lúc này đã hoàn toàn bạo phát ra. Năng lượng trong năm mươi vạn binh khí đen sẫm hội tụ thành một kiếm quang màu đen thật lớn.

Kiếm quang hội tụ năng lượng thật lớn của hơn mười vạn người chợt hạ xuống, hung hăng chém chủ thần điện.

Ầm ầm nổ vang, toàn bộ chủ thần điện nứt ra từ giữa, rồi một đao kép nữa, vô số kiến trúc sập ầm ầm, con đường nứt ra từ thành thị ra tới đường lớn nhìn lại mà ghê người. Những tín đồ của Jorge Luis Borges đụng tới đại kiếm đen này lập tức nháy mắt đã bị ăn mòn sạch sẽ, không lưu lại chút dấu vết.

Mà ở trung tâm thành thị, nơi thần thánh nhất trong mắt tất cả các tín đồ, từ trên chủ thần điện bùng lên một ngọn lửa vĩ đại đối kháng với đại kiếm hắc ám. Tuy nhiên, rất rõ ràng, thần lực trên chủ thần điện cũng không đủ để chống đỡ tấn công của đại kiếm hắc ám, lại một trận núi sập đất lở chấn động ầm ầm. Điều này có nghĩa kiến trúc này cuối cùng cũng đã vỡ ra, sập xuống ầm ầm.

Vô số các tín đồ đều kinh hô, không thể tin nổi. Âm thanh của họ tràn đầy sự khủng hoảng. Lần đầu tiên cảm thấy lo lắng tràn trề cho tương lai trận thần chiến này.

Bên trong thiên không thần điện, sắc mặc Jorge Luis Borges xanh mét. Trong lòng hắn cũng khiếp sợ và không hiểu...

Áo giáp và vũ khí hắc ám cao cấp! Cũng chỉ có áo giáp và vũ khí hắc ám cao cấp khó gặp kia mới có thể phát huy ra uy thế thật lớn như thế.

Nhưng đây chính là vũ khí và áo giáp hắc ám cao cấp mà. Cho dù là một thần linh lâu đời như hắn, trải qua trăm vạn năm tích lũy cũng chỉ có một ngàn bộ áo giáp và vũ khí ma pháp trung lập cao cấp, thì một tiều thần linh bậc thấp kia làm thế nào lại có thể có được nhiều áo giáp và vũ khí hắc ám cao cấp đến vậy?

Nhìn lại nơi tràn ngập quỷ khí hồng hắc âm trầm kia. Người này, thật sự là một vị thần linh bậc thấp bình thường sao?

Hoảng hốt, hắn đột nhiên nhận ra, bất kể là ánh sáng vô tận phía trước hay màn sương đen và thế giới băng tuyết không ngừng lan tràn kia, vẫn cứ đang không ngừng ăn dần thần quốc của hắn.

Sắc mặt hắn nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi. Trong lòng hắn không ngờ lại có một tia hối hận, có lẽ không nên trêu chọc vào ba thần linh cổ quái này.

Nhưng, chuyện càng khiến cho hắn khiếp sợ hơn đã xảy ra.

Sau khi năm mươi vạn tín đồ hắc ám mặc áo giáp dùng vũ khí ma pháp cao cấp xuất hiện, từ trong hào quang vô tận kia, và thế giới băng tuyết kia, cũng tràn ra năm mươi vạn tín đồ khác.

Khi nhìn đến trang bị trên người năm mươi vạn tín đồ đó, Jorge Luis Borges thậm chí còn cảm thấy hơi choáng.

Trên người bọn họ, không ngờ cũng mặc áo giáp và vũ khí hệ quang minh và hệ trung lập cao cấp.

Thần niệm của Jorge Luis Borges lướt qua mấy người này, hắn phát hiện một chuyện đáng sợ, đó là trên những vũ khí và áo giáp đó không ngờ lại có một ký hiệu khiến hắn ngưỡng mộ dị thường.

Đây là dấu hiệu của chủ thần trung lập hệ rèn vĩ đại Wayne Si bệ hạ. Cũng có nghĩa là, trong số một trăm năm mươi vạn bộ áo giáp và vũ khí cao cấp của tín đồ ba thần linh này, có đến hơn phân nửa đều đến từ chính thần quốc rèn của vị chủ thần bệ hạ kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui