Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Ở trong thần quốc của Odin Lage bệ hạ, ngay cả màu sắc của mặt trời đều là hào quang màu vàng thuần túy, trong đó ẩn chứa năng lượng hùng mạnh, thậm chí ngay cả quang nguyên chi vương vạn năm cũng không thể so sánh.

Chẳng qua, khiến Tiếu Ân cảm thấy tự hào chính là, mặc dù mặt trời do quang nguyên chi vương vạn năm hóa thành không hùng mạnh như nơi này, nhưng mặt trời của nơi này rõ ràng là một vật chết, một vật chết cho dù nắm giữ năng lượng hùng mạnh như thế nào cũng không đủ để sợ. Tiếu Ân thậm chí còn tin tưởng, nếu như để mặt trời của hai thần quốc đánh giá một chút, như vậy thắng khẳng định là quang nguyên chi vương vạn năm. Chỉ có điều, nếu thực sự đánh giá qua, chỉ sợ ngay cả Odin Lage thần vương cũng có chủ ý với quang nguyên chi vương vạn năm.

Tania và Dajialema hâm mộ nhìn mặt trời gay gắt trên đỉnh đầu, một mặt trời tốt đẹp cỡ nào, chỉ tiếc với uy năng của chủ thần còn không đủ để chế tạo ra một mặt trời chân chính ở trong thần quốc. Đương nhiên, tạo ra một thứ lòe người vẫn không có bất cứ vấn đề gì, nhưng lòng tự trọng của bọn họ lại không cho phép bọn họ làm như vậy.

Ở trong thần giới, ngoại trừ Tiếu Ân và một ít thần linh có cơ duyên khác, những thần linh còn lại bao gồm cả chủ thần đều không có khả năng có được mặt trời chân chính, dù sao, mặt trời thứ này là độc quyền của các thần vương.

Đón ánh mặt trời, Tiêu Ân hơi nhắm mắt, trong lòng hắn nhanh chóng tính toán. Ý tứ của Habib Hey, chẳng lẽ là nói thanh thần thành quyền trượng này sẽ vĩnh viễn thuộc về mình sao? Nếu hắn muốn biểu đạt chính là ý tứ này, như vậy Tiếu Ân tuyệt đối sẽ không để ý và xấu hổ gì.

Mắt nhìn xung quanh, Tiếu Ân nhẹ nhàng nói:

- Vinh quang của bệ hạ sẽ chia sẻ cùng các ngươi, ân tứ của bệ hạ sẽ cho các ngươi thỏa mãn, nguyện vinh quang của bệ hạ chiếu rọi thần giới vĩnh tồn hậu thế.

Dưới hào quang màu vàng của mặt trời chiếu rọi xuống, vinh quang trên thần thánh quyền trượng và chủ thần điện hòa lẫn, ngay cả toàn bộ chủ thần ở giờ phút này đều chấn động.

Giờ phút này, thanh âm của Tiếu Ân thông qua lực lượng của thần linh vang lên trong khắp các ngõ ngách ở thần địa. Dường như Tiếu Ân đã không còn là chủ thần gì nữa, mà một lần nữa trở thành giáo hoàng của Odin Lage thần vương bệ hạ.

Mà ở bên cạnh hắn, tân nhậm giáo hoàng Habib Hêy cúi đầu đứng bên cũng không ngại Tiếu Ân đã đoạt vai diễn của hắn.

Ầm ầm, thanh âm giống như tiếng sấm sét quanh quẩn ở trên không, trong nước, mặt đất và lòng đất của toàn bộ thần quốc.

- Nguyện vinh quang của bệ hạ, chiếu rọi thần giới, vĩnh tồn hậu thế.

Thanh âm không ngừng lặp lại lần lượt vang lên trong khắp mọi ngõ ngách của thần quốc, vô số tín đồ xướng một lần lại một lần, giống như vĩnh viễn cũng không biết mệt mỏi.

Sau khi tất cả thanh âm cuối cùng hội tụ lại ở trong thần quốc, thì một cỗ tín ngưỡng lực khổng lồ gần như có thể dùng mắt thường nhìn thấy bay lên bầu trời.

Trong không gian vốn hư vô kia xuất hiện một thần điện Thiên Không cực lớn, hấp thu vào tất cả cỗ năng lượng hùng mạnh đến không thể tin nổi này.

Tania và Dajialema đồng thời hướng về phía thần điện Thiên Không kia cung kính thi lễ.

Lực lượng quang minh trong Quang Minh Quyền Trượng chậm rãi ảm đạm xuống, cùng lúc đó lực lượng quang minh từ chủ thần điện phát ra và lan tràn đến toàn bộ thần điện và tế đàn của thần quốc cũng bắt đầu tiêu tan.

Tiếu Ân biết cũng không phải hắn đang quấy phá, mà là tồn tại vô cùng hùng mạnh trên bầu trời kia ra tay.

Chậm rãi sau khi các tín đồ phía dưới ca tụng công tích vĩ đại của thần vương một lần, liền phát hiện thần tích đã lui bước. Bọn họ lúc này mới có chút tiếc nuối đứng dậy, và trở về vị trí ban đầu. Sau khi toàn bộ thần quốc trải qua thần tích lần này lại trở về bộ dáng ban đầu, xem bộ dáng tập mãi thành thói quen của tất cả mọi người, có thể thấy được tần suất phóng thích thần tích của Odin Lage hẳn là vô cùng thường xuyên.

Hào quang màu trắng của thần thánh quyền trượng đang thu về kia đột nhiên thay đổi biến thành một đạo quầng sáng, bao phủ hoàn toàn Tiếu Ân. Sau đó, quầng sáng này tiêu tán từng chút một. Khi quầng sáng biến mất, ngay cả Tiếu Ân cũng mất đi tung tích.

Hai vị chủ thần Tania không khỏi biến sắc. Mặc dù bọn họ tin tưởng, thần vương bệ hạ cũng sẽ không chủ động làm khó một vị thần linh của hệ quang minh, nhưng Tiếu Ân biến mất ở trong này, lại vẫn khiến cho từ đáy lòng của bọn họ nổi lên một tia hàn ý. Nơi này dù sao cũng là thần quốc của Odin Lage thần vương bệ hạ được xưng là quang huy chi chủ, nếu thực sự trêu chọc bệ hạ nổi giận, như vậy ngay cả là chủ thần, chỉ sợ cũng có nguy hiểm ngã xuống.

Habib Hey đứng thẳng người, sau khi Tiếu Ân rời khỏi hắn lại một lần nữa trở thành tiêu điểm của mọi người ở hiện trường, đã khôi phục lại uy nghiêm của giáo hoàng bệ hạ.

Hắn hướng vệ phía hai vị chủ thần khẽ gật đầu, nói:

- Hai vị bệ hạ, Tiếu Ân bệ hạ đã được thần vương bệ hạ triệu tập, đi tới thần điện yết kiến, xin hai vị chờ một lát.

Hai người Tania lập tức khiêm tốn tỏ vẻ mình cũng không để ý, chẳng qua tất cả mọi người thật không ngờ, một lát này không ngờ chính là thời gian cả một ngày. Thời gian dài như vậy mới tiếp đãi hai vị chủ thần, đây thực ra là một việc có chút thất lễ. Nhưng hai vị chủ thần Tania cũng không có chút oán hận nào, bởi vì bọn họ đã hiểu được, sở dĩ có thể đạt được đãi ngộ quy cách siêu cao, cũng không phải bởi vì Odin Lage thần vương bệ hạ đã biết công tích của bọn họ ở trong quang minh chi hải mà nguyên nhân là bởi vì bọn họ đi cùng với Tiếu Ân.

Nếu Tiếu Ân vị chủ thần giàu sắc thái truyền kỳ được Thần vương bệ hạ triệu tập đầu tiên, như vậy bọn họ đừng nói là chờ một ngày, cho dù là chờ một năm cũng tuyệt không oán hận.

Lực lượng quang minh cực lớn hóa thành quầng sáng bao phủ toàn thân Tiếu Ân vào.

Ở trong không gian kỳ dị này, Tiếu Ân cảm nhận được lực lượng của không gian, hắn cũng không chống cự, bởi vì hắn hiểu được, ở trong thần quốc của Odin Lage thần vương bệ hạ, hắn căn bản là không có khả năng tránh né không gian truyền tống lúc này.

Gần như chính là trong nháy mắt, hào quang xung quanh cũng đã tiêu tan toàn bộ, mà hắn lại cảm ứng được một cỗ năng lượng quen thuộc. Ngẩng đầu nhìn đi, đây là một bình đài cực lớn, một bình đài lơ lửng ở không gian. Ở trên bình đài này, có vườn hoa mỹ lệ, cây cối cao lớn, còn có thần điện đại biểu cho Odin Lage thần vương bệ hạ. Ở bên cạnh thần điện, một con cự long ba đầu màu hoàng kim lười biếng phủ phục trên mặt đất, dường như là đang hưởng thụ hào quang của mặt tròi trên bầu trời kia tỏa ra. Từ phương xa nhìn lại dường như là một pho tượng cực lớn, một thần điện được cự long thủ hộ, nhưng Tiếu Ân lại biết, đây cũng không phải là pho tượng mà là một con hoàng kim long ba đầu sống sờ sờ.

Đột nhiên, ba cái đầu cực lớn của cự long chậm rãi rung động, cái đầu ở giữa lại có chút nâng lên, hai mắt vẫn nhắm của cự long chậm rãi mở ra giao thoa một chút với ánh mắt của Tiếu Ân ở trên không. Chỉ có một chút, bình thường thản nhiên, cũng không có sinh ra hoa lửa hoặc là cái gì. Sau đó, cự long một lần nữa nhắm hai mắt lại đầu gác ở phía trước thần điện, giống như lại biến thành một pho tượng không nhúc nhích.

Ánh mắt của Tiếu Ân từ trên người cự long này thu lại, trong lòng hắn có chút cảm khái. Cho tới nay, trong long tộc đều có một truyền thuyết. Hoàng kim long ba đầu vĩ đại có được lực lượng cũng không kém hơn thần linh, ngay cả Long thần vương bệ hạ vĩ đại cũng không thể sử dụng con cự long cao ngạo này.

Tiếu Ân đã từng hỏi qua Hắc Long Vương, trên thế giới này thực sự có loại sinh vật khủng bố hoàng kim long ba đầu này hay không, thì ngay cả Hắc Long Vương cũng nói không rõ, bởi vì ngay cả trong con đường sinh mạng hơn mười vạn năm của hắn cũng chưa từng gặp qua vương trong cự long đã sớm biến mất trong truyền thuyết này.

Nhưng hiện giờ, ở nơi này Tiếu Ân lại tận mắt nhìn thấy loại sinh vật vĩ đại này. Hơn nữa trong khoảnh khắc khi tiếp xúc với ánh mắt của cự long hắn liền hiểu được, cự long này mặc dù không phải là thần linh, nhưng uy năng mà bản thân nó có được lại tuyệt đối không thua kém mình. Nếu để hắn giao thủ với cự long này, như vậy Tiếu Ân cho dù xuất ra tử điện và thần vực lực lượng, cũng chưa chắc dám nói nhất định có thể thắng lợi.

Đây là một loại cảm giác, cảm giác chân thật khi giao thoa với ánh mắt kia.

Bên trong thần điện, đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang, sau đó liền bắn tới trước mặt Tiếu Ân, một bóng người hư vô run rẩy, sau đó lập tức ổn định lại. Đây là một vị lão nhân, một vị lão nhân trên người tràn ngập hào quang mãnh liệt. Nếu như Tiếu Ân không phải là thần linh của hệ quang minh, chỉ sợ vẫn không nhất định có thể dễ dàng nhìn ra.

Lui lại nửa bước, Tiếu Ân cung kính nói:

- Odin Lage quang huy chi chủ vĩ đại, dưới vinh quang của ngài gột rửa, Tiếu Ân đã đạt được tái sinh, cũng quay trở lại gặp ngài.

Khi đối mặt hình ảnh lão nhân hư ảo này, Tiếu Ân không chút do dự hạ thấp tư thế. Chỉ cần có thể nhận được thiện ý của lão nhân này, như vậy hắn cũng không ngại trở nên khiêm tốn một chút.

Lão nhân tiện tay vung lên một cái, nói:

- Tiếu Ân bệ hạ, ngài làm rất tốt, vượt xa sự tưởng tượng của ta, và đồng bạn của ta.

Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, quả nhiên, Odin Lage cũng không phải chỉ cấu kết với Vô Danh, chẳng qua có thể được hắn gọi là đồng bạn, khẳng định đều là thần linh có cấp bậc tương ứng với hắn.

Odin Lage đột nhiên hỏi:

- Tiếu Ân bệ hạ, ở trong thời không hồng lưu, ngài cảm thấy như thế nào?

Tiếu Ân ngẩn người, trong lòng toát mồ hôi vốn tưởng rằng ngoại trừ Vô Danh sẽ không ai biết, không ngờ sau khi gặp được Odin Lage, hắn mới biết được bí mật này thực ra cũng không tính là bí mật gì.

Cười khổ một tiếng, Tiếu Ân bất đắc dĩ nói:

- Sau khi tu luyện ở quầng sáng thời gian, quả thật có hiệu quả không giống bình thường, ta cho rằng đây là chỗ tốt lớn nhất của thời không hồng lưu.

Odin Lage bật cười, nói:

- Quầng sáng thời gian sao? Đáng tiếc hiện tại ngài vẫn không thể tự do khống chế.

Tinh thần của Tiếu Ân chấn động, lập tức hỏi:

- Thần vương bệ hạ, ngài có biện pháp nào sao?

Thân là chủ nhân của thời không hồng lưu, lại không thể hoàn toàn nắm trong tay một tầng quầng sáng thời gian trong đó, điều này làm cho hắn cảm thấy cực độ bất an. Cho dù là sau khi tấn thăng làm chủ thần, hoàn toàn nắm trong tay và bồi dưỡng phần đông đoàn khí lưu, loại cảm giác này cũng chưa từng giảm đi. Đạo quầng sáng thời gian kia mặc dù mang đến cho hắn địa phương càng bí mật hơn và thời gian tu luyện càng nhiều, nhưng thứ không chịu khống chế thủy chung đều như xương mắc ở cổ, không phun khó chịu.

Odin Lage xoay người nhìn về phía thần điện, trong miệng lại nói:

- Ngài nếu muốn khống chế quầng sáng này, như vậy không ngại nhét toàn bộ nó vào bên trong thần vực.

Tiếu Ân có chút khó thở, chủ ý này... Thực sự là quá mức dọa người rồi.

Odin Lage đột nhiên bật cười, từ trên người hắn lập tức tràn ra một đạo khí tức hùng mạnh. Đây chỉ là một hình ảnh hư ảo của quang huy chi chủ mà thôi nhưng ở trên người hình ảnh này, cũng đã có thể có năng lượng hùng mạnh như thế. Thậm chí ngay cả Tiếu Ân cũng cảm ứng được loại áp lực cực lớn có mặt khắp mọi nơi này.

Nhìn xuống tất cả những việc này, lại khiến Tiếu Ân càng trợn mắt há mồm.

Odin Lage phóng thích ra, chính là thần vực của hắn, phạm vi của thần vực này đang khuếch tán với tốc độ không thể tin nổi. Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân dường như cũng đã thu được ảnh hưởng nào đó, mà bắt đầu mục đích của bản thân truy tung phạm vi thần vực của đối phương.

Chậm rãi, sắc mặt của Tiếu Ân không khỏi càng thêm cổ quái. Thần vực của Odin Lage đã khuếch tán tới toàn bộ thần quốc mà hắn cũng không dừng lại, ngược lại càng thêm mau lẹ đi tới.

Ở ngoài thần quốc, chính là thần giới hư không vô tận. Mà thần vực của Odin Lage lại vẫn như trước không ngừng khuếch tán đến khi thần niệm của Tiếu Ân đã đạt tới cực hạn, tốc độ của loại khuếch trương này mới dừng lại.

Một lát sau, thần vực của Odin Lage bắt đầu thu về, đồng thời bọc lấy thần niệm gần như sức cùng lực kiệt của Tiếu Ân nhanh chóng trở về.

Hơi nghỉ ngơi mấy hơi thở Tiếu Ân đã lập tức khôi phục lại. Thần thể và lực lượng tinh thần hùng mạnh của cấp bậc chủ thần đã cung cấp cho hắn khả năng khôi phục rất nhanh.

- Quang huy chi chủ vĩ đại, thần vực của ngài thật sự là rộng lớn vô biên.

Tiếu Ân bội phục trong lòng.

Khi hắn nói những lời này, tuyệt đối là thành tâm thành ý.

Odin Lage vẫn cười khẽ như trước, từ sau khi hình ảnh hư ảo của hắn đi ra thủy chung vẫn duy trì khuôn mặt tươi cười này không có bất cứ biến hóa gì.

- Tiếu Ân, nếu ngài có thể làm được điều này, ngài đã có được tư cách tấn thăng thần vương.

Tiếu Ân ngẩn người, biểu hiện khác thường trên mặt hoàn toàn biến mất đột nhiên hiểu được ý tứ của Odin Lage. Chỉ cần hắn ở trong thời không hồng lưu tiêu trừ phiến quầng sáng có thể thay đổi thời gian trôi qua mà lại thu năng lượng bên trong để mình dùng, như vậy hắn đã có thể trở thành thần vương.

Giữa lúc Tiếu Ân cảm xúc mênh mông, Odin Lage đột nhiên lại lần nữa thay đổi đề tài

- Tiếu Ân, ngài thấy uy năng của con hoàng kim long ba đầu này như thế nào?

Tiếu Ân vội vàng nói:

- Đây là tọa sủng của ngài nhỉ. Nó là sinh linh hùng mạnh nhất mà ta nhìn thấy, ngay cả chủ thần chân chính cũng chưa chắc có thể chiến thắng nó.

Odin Lage cười lớn một tiếng, nói:

- Đúng vậy, uy năng của nó nắm giữ quả thật vô cùng hùng mạnh, nhưng đây cũng không phải giờ phút hùng mạnh nhất của nó.

Trong lòng Tiếu Ân rùng mình, không phải thời điểm hùng mạnh nhất, cũng đã có thể sánh vai cùng mình rồi, như vậy nếu là thời điểm nó hùng mạnh nhất, chỉ sợ ngay cả thần linh cấp bậc thần vương cũng không nhất định làm gì được nó.

Do dự một chút, Tiếu Ân hỏi:

- Thần vương bệ hạ, nó làm sao có thể có được uy năng hùng mạnh như vậy chứ? Không có thần quốc, không có tín đồ ủng hộ, nó làm sao tu luyện cho tới trình độ như hiện nay.

Odin Lage nói:

- Đây cũng không có gì đặc biệt hơn người, ngươi đừng quên, thực ra có rất nhiều người đã làm được điểm này rồi.

Tiếu Ân ngẩn người, sau đó sắc mặt khẽ biến, bật thốt lên:

- Những thần vương điên cuồng kia?

Ođidn Lage tán dương gật đầu một cái, đối với tốc độ phản ứng của Tiếu Ân vô cùng vừa lòng.

Vẻ mặt Tiếu Ân lại ngạc nhiên và thán phục, bất kể hoàng kim long ba đầu, hay là những thần linh điên cuồng kia, cho tới bây giờ đều không thành lập thần quốc, không hấp thu tín ngưỡng lực, nhưng thực lực của bọn họ như thế nào, ngay cả kẻ ngu ngốc đều biết đến.

Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân hỏi:

- Thần vương bệ hạ, tư cách của bọn họ dù sao vẫn là thần linh, trong cơ thể có thần cách có thể tự động trưởng thành, nhưng xin ngài tha thứ cho sự mạo muội của ta, trên người hoàng kim long ba đầu này của ngài, lại không có bất cứ khí tức của thần linh nào.

- Ngài quan sát vô cùng cẩn thận.

Odin Lage cười khẽ nói:

- Nó quả thực không phải thần linh, bởi vì nó đi một con đường tiến giai khác mà cũng không phải hệ thống của thần linh chúng ta.

Hai mắt của Tiếu Ân sáng lên, hỏi:

- Trên thế giới này, còn có tồn tại hùng mạnh khác có thể sánh vai với thần linh sao?

- Hiện tại không có, nhưng trước kia có.

Odin Lage thản nhiên nói.

Trong đầu của Tiếu Ân chợt hiện lên một ý niệm, hắn không khỏi thốt ra:

- Thượng cổ thần linh và thượng cổ ma quái?

- Đúng vậy, hiện tại ngài hiểu được nó nắm giữ lực lượng gì rồi chứ.

Gật đầu thật mạnh một cái, Tiếu Ân lại lần nữa nhìn về phía hoàng kim long ba đầu kia, trong ánh mắt đã tràn đầy sự tôn kính. Thì ra con cự long này hấp thu cũng không phải tín ngưỡng lực, mà là thiên địa lực đã biến mất trên thế giởi này.

Hắn thoáng nhíu mày một chút, tinh thần ý niệm lập tức lại một lần nữa khuếch tán ra ngoài chẳng qua lúc này cũng không phải lan tràn đến toàn bộ thần quốc, mà chỉ bồi hồi xung quanh tòa thần điện cực lớn trước mắt này.

Thật lâu sau, trên mặt hắn hiện ra một tia giật mình, kinh ngạc nói:

- Thần vương bệ hạ vĩ đại tới nơi này cũng là một điểm tới hạn?

Quả thật, ngay ở trong cảm ứng của hắn phát hiện, nơi này không những là điểm tới hạn, hơn nữa năng lượng dị chủng hùng mạnh từ trong đó tràn ra cực kì nồng đậm, so với điểm tới hạn hắn phát hiện trong quang minh chi hải thì còn hùng mạnh hơn nhiều.

Đến lúc này, Tiếu Ân mới hiểu được con hoàng kim long này vì sao có thể có được nhiều Thiên địa lực như vậy, xem ra trong vô số năm qua, chỗ tốt của điểm tới hạn này đã thuộc về một mình nó.

Odin Lage cũng không ngăn cản thần niệm của Tiếu Ân cảm ứng, chỉ là sau khi hắn đã dò xét rõ ràng tình huống của thần điện mới nói:

- Tania nói các ngươi lần này tới đây là vì điểm tới hạn trong quang minh chi hải, chẳng lẽ các ngươi ở nơi đó đã phát hiện điểm tới hạn mới?

- Đúng vậy.

Tiếu Ân lập tức kiềm chế tâm thần, đây chính là mục đích đến đây của hắn đương nhiên không dám khinh thường.

- Vận khí của ngài... quả nhiên là vô cùng tốt.

Odin Lage chăm chú nhìn Tiếu Ân một lát, cuối cùng khẳng định nói.

Tiếu Ân có chút xấu hổ sờ sờ mũi, trong lòng cũng vì vận khí quá tốt của mình mà cảm khái không thôi. Bên trong toàn bộ thần quốc, cho dù là thêm điểm tới hạn của hắn mới phát hiện, cũng chỉ có một trăm linh bốn điểm mà thôi người ta nhiều chủ thần và thần vương như vậy không biết đã tìm kiếm bao nhiêu năm vẫn không có thu hoạch được gì, hắn lần đầu tiên đi quang minh chi hải đã tìm được một điểm, phần vận mệnh này bất kể là ở nơi nào đều là hạng nhất.

- Nói một chút đi, các ngươi làm như thế nào tìm được.

Odin Lage dò hỏi.

Tiếu Ân cũng không giấu diếm, kể lại một lần chuyện mình đi tới phế tích gặp được Tania và Dajialema và cùng đi tới quang minh chi hải, ngay cả chuyện liên quan tới cái đuôi ma quái kia cũng không giấu diếm.

Ngay cả là Odin Lage quang huy chi chủ sau khi nghe xong những việc Tiếu Ân đã trải qua, cũng không ngừng cảm thán. Trong ba điểm, không ngờ thực sự đã bị hắn phát hiện một điểm tới hạn, hơn nữa khi thăm dò còn nhân tiện mở rộng ra. Nếu như nói đây là vận khí cực lớn, như vậy sử dụng năng lượng tử điện giải quyết cái đuôi ma quái khiến vô số thần linh đau đầu không ngừng kia, đây mới chân chính là việc khiến Odin Lage cũng phải hơi giật mình.

- Cái đuôi ma quái kia thực sự đã bị ngài giam cầm rồi?

- Đúng vậy.

Tiếu Ân giơ tay vung lên, không gian ở trước mặt hắn lập tức nứt ra một khe lớn. Ở dưới ý niệm của hắn khống chế, cái đuôi ma quái bên trong giống như là có một bàn tay vô hình nâng ra. Lúc này, một thanh tiểu mộc kiếm lẳng lặng nằm trên cái đuôi ma quái, từng đạo quang quyển màu tím xoay xung quanh tiểu mộc kiếm và cái đuôi ma quái giống như là bày ra vô số cấm chế cho chúng nó.

Một cỗ thần niệm đảo qua trên mặt, trong lòng Tiếu Ân không hiểu sao run lên. Hắn biết, đây là thần niệm của thần vương bệ hạ, mặc dù cảm giác thấy cũng không phải vô cùng hùng mạnh, nhưng cỗ thần niệm này lại trực tiếp thẩm thấu vào trong tử điện, quan sát cái đuôi ma quái đang bị giam cầm. Thần niệm hùng mạnh bậc này có thể nhìn thấu tử điện khiến cho Tiếu Ân trong lòng cực kỳ cảnh giác, uy năng của thần vương đại nhân quả nhiên là sâu không lường được.

Thật lâu sau, Odin Lage thở dài:

- Không sai, chính là thứ này, ở trong không gian hắc ám giả thần giả quỷ nhiều năm như vậy, mang đến phiền toái cực lớn cho thần linh hệ quang minh chúng ta. Nhưng chính là không có vị thần linh nào có thể hàng phục nó. Hiện giờ rơi vào tay ngươi, coi như số mệnh của nó đã chấm dứt.

Tiếu Ân sửng sốt một lúc lâu, nói:

- Thần vương bệ hạ, cái đuôi này mặc dù có điểm quỷ dị, nhưng dường như đối phó cũng không phải quá khó khăn.

Odin Lage hơi vung tay lên, nói:

- Mặc dù nó không có uy năng hùng mạnh gì, nhưng lại là tồn tại không thể tiêu trừ, không thể chất. Đặc biệt là ở trong không gian hắc ám, nó chính là giống như giòi bám vào xương, đủ để quấy rầy khiến bất cứ thần linh nào cũng sức cùng lực kiệt. Đừng nói là thần linh bậc cao gặp phải nó, cho dù là thần linh cấp bậc thần vương gặp phải nó, cuối cùng cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Tiếu Ân lập tức nhớ tới, Tania từng gặp qua thần vương bệ hạ có phần chật vật ở bên cạnh không gian hắc ám, trong lòng lập tức nổi lên một trận tiếu ý. Chẳng qua vận khí của hắn cũng không tồi, nếu không có được lôi điện màu tím được xưng là cấm chú trong thần linh, hắn cũng không thể khống chế được cái đuôi ma quái.

- Tiếu Ân, nếu ngài có thể phong ấn thứ này, như vậy không ngại nghiên cứu một chút đi. Có lẽ nó có thể mang đến ngạc nhiên và vui mừng mới cho ngài.

Odin Lage đề nghị.

Tiếu Ân mỉm cười gật đầu, chẳng qua ở trong lòng hắn lại thầm nhủ, nghiên cứu đối với cái đuôi thần bí này, Nhất Hào đã sớm bắt đầu rồi.

Cái đuôi của một con ma quái lưu lại, chẳng những có thể tiến hóa ra trí tuệ nhất định, hơn nữa còn thành công nắm giữ pháp tắc thanh âm cùng với ảo thuật hùng mạnh. Thậm chí ngay cả năng lượng trong không gian hắc ám cũng được nó tùy tâm khống chế, cái đuôi ma quái trình độ này tự nhiên là dẫn tới lòng hiếu kỳ cực lớn của Nhất Hào, gần như sau khi giam cầm được cái đuôi này đã bắt đầu chân chính nghiên cứu.

Thu lại cái đuôi ma quái Tiếu Ân cung kính nói:

- Đúng vậy, cảm ơn chỉ điểm của bệ hạ ngài.

Odin Lage khẽ gật đầu:

- Ngài nếu đã đi quang minh chi hải tìm điểm tới hạn, vì sao không tìm được điểm tới hạn trong thời không hồng lưu chứ?

Tiếu Ân ngẩn người, hỏi ngược lại:

- Trong thời không hồng lưu cũng có điểm tới hạn sao?

- Đương nhiên, hơn nữa ta có thể cam đoan với ngài, điểm tới hạn trong thời không hồng lưu khẳng định là lớn nhất trong thần giới.

Hai mắt của Tiếu Ân sáng ngời, cỗ năng lượng kỳ dị bên trong kia dường như cũng không phải tới từ thế giới này, nhưng không thể phủ định chính là, thiên địa lực bao hàm bên trong loại năng lượng này quả thật là một thứ tốt. Nếu ở trong thời không hồng lưu cũng có, như vậy chẳng phải hắn có thể hoàn toàn hưởng thụ một mình sao.

- Thần vương bệ hạ vĩ đại làm sao có thể khẳng định?

Odin Lage bất mãn nhìn hắn một cái, nói:

- Điểm tới hạn ngay cả thất thải lưu ly vụ đều có thể sản sinh ra, ngươi nói có phải là đệ nhất thần giới hay không chứ.

Tiếu Ân thoáng suy tư một chút, lập tức hiểu được. Thất thải lưu ly vụ chính là thiên địa lực áp súc lại, có thể sinh ra linh vật có được thiên địa lực hùng mạnh như vậy, khẳng định là điểm tới hạn hùng mạnh nhất.

Trong lòng hắn hạ quyết tâm, trở về sẽ sắp xếp điều tra một phen. Mặc dù hiện tại hắn chưởng quản thời không hồng lưu, nhưng trời mới biết ở bên trong thời không hồng lưu rộng lớn như vậy rốt cuộc còn có bí mật gì.

Trước kia hắn chẳng qua chỉ là một thần linh bậc cao đỉnh phong, ngay cả có ý nghĩ này cũng bất lực, nhưng sau khi tấn thăng làm chủ thần thì đã có tư cách này. Nếu không phải đã nhận được tin tức của Vô Danh, như vậy có lẽ Tiếu Ân đã bắt đầu điều tra rõ thời không hồng lưu.

Odin Lage vung tay lên, nói:

- Chúng ta đi xuống thôi, Tania và Dajialema cùng có thể sốt ruột chờ rồi

Tiếu Ân ngẩn người, ánh mắt lộ vẻ hồ nghi, thời gian lúc này mới có bao lâu, hai vị chủ thần sẽ không có tính nhẫn nại như vậy chứ.

Hào quang lại lần nữa hiện lên, Tiếu Ân và Odin Lage đã xuất hiện trên mặt đất bên trong thần điện, mà Tania và Dajialema cũng chậm rãi tiến vào. Bọn họ hướng về phía Odin Lage tôn kính thi lễ chào hỏi ánh mắt tuyệt đối không liếc xéo, đối với Tiếu Ân đứng bên cạnh Odin Lage giống như không nhìn thấy.

Bọn họ chính thức gặp nhau mà không hề thú vị, Tania làm như đại biểu của ba người, kể lại tỉ mỉ một lần những việc bọn họ đã trải qua ở trong quang minh chi hải. Odin Lage mặc dù đã nghe Tiếu Ân nói qua, nhưng lại không nói một lời nghe tiếp một lần nữa. Sau đó, vị quang huy chi chủ vĩ đại này đứng trước mặt bọn họ tuyên bố, điểm tới hạn mới xuất hiện trong quang minh chi hải chính thức thuộc sở hữu của Tiếu Ân, mà Tania và Dajialema lại có được quyền lợi hưởng một bộ phận và nghĩa vụ giữ gìn. Đồng thời làm một trong tam đại cổ lão thần vương trong thần giới, hắn còn ban cho đại lượng vật tư làm như ban thưởng cho việc phát hiện điểm tới hạn lần này.

Sau khi Tiếu Ân nhìn thấy phần thưởng thuộc về mình, cũng không khỏi lâm vào ngạc nhiên và thán phục không thôi. Thật không biết của cải của Odin Lage rốt cuộc giàu có cỡ nào, tùy tùy tiện tiện liền lấy ra phần thưởng gần như tương đương với tất cả tích góp trước mắt của hắn tới tặng người, hơn nữa còn là một lần ba phần thưởng cho ba người.

Giừa thần linh với thần linh, quả nhiên là không thể đánh đồng.

Sau khi hết thảy mọi việc giống như diễn trò kết thúc. Tiếu Ân đứng ở bên cạnh Odin Lage mới âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, thì ra làm thần linh cũng cần chú ý nhiều quy củ như vậy.

Odin Lage lấy ra một quyển ma pháp lục thư đưa đến tay Tiếu Ân, sau đó biến mất ở trong thần điện. Nhìn mặt ma pháp lục thư này, trên mặt của hai vị chủ thần Tania đều lộ vẻ hâm mộ.

- Quang huy chi chủ bệ hạ thật sự là quá rộng rãi, không ngờ ngay cả tinh thần lạc ấn của lão nhân gia người cũng đưa tặng cho ngài.

Dajialema hâm mộ nói

Tiếu Ân cầm ma pháp lục thư trong tay, hơi cảm ứng một chút, phát hiện trong đó quả nhiên có khí tức của Odin Lage thần vương.

Trải qua giải thích của Dajialema, hắn mới hiểu được, ma pháp lục thư của thần vương bệ hạ tặng cho là muốn Tiếu Ân sau khi kiến tạo tốt thần quốc đại lục ở trên điểm tới hạn, dùng để trấn áp thần quốc. Một khi kiến tạo một thần điện của Odin Lage ở trong thần quốc và cung phụng thứ này ở bên trong, thì toàn bộ thần quốc sẽ có một cỗ uy áp và khí thế của Odin Lage thần vương. Bất kể thần linh nào nếu dám tiến hành khiêu khích ở trong thần quốc này, hoặc là đánh chủ ý với thần quốc này, như vậy bọn họ phải đối mặt, sẽ không còn là ba vị chủ thần Tiếu Ân nữa, mà sẽ trực tiếp đối mặt với quang huy chi chủ bệ hạ.

Cho dù là Tiếu Ân sau khi nghe được tin tức này, cũng không kìm nổi mừng rỡ trong lòng, đối với Odin Lage tâm sinh cảm kích.

Đây chính là một tấm bùa hộ mệnh sau này, hắn có thể khẳng định, điểm tới hạn kia tuyệt đối là vững như Thái Sơn, cho dù là nhưng thần vương điên cuồng kia cũng tuyệt đối sẽ không tới nơi này gây chuyện.

Hai vị chủ thần Tania giờ phút này đối với Tiếu Ân đã không chỉ có hâm mộ, mà đã tràn đầy kính sợ và một tia lấy lòng. Đương nhiên đối tượng lấy lòng chân chính của bọn họ cũng không phải là Tiếu Ân, mà là Odin Lage thần vương đứng ở phía sau.

- Tiếu Ân bệ hạ, ngài và quang huy chi chủ sử dụng thần niệm cảm ngộ thiên địa trong một ngày, đây chính là vinh quang lớn lao.

Tania vẻ mặt tươi cười nói:

- Không biết quang huy chi chủ bệ hạ có chỗ nào cần chúng ta cống hiến sức lực không?

Hai hàng lông mày của Tiếu Ân khẽ giương lên đột nhiên hiểu ra, thì ra mình và Odin Lage sử dụng thuật khuếch trương thần niệm, không ngờ trong vô tình đã tiến hành suốt một ngày, trách không được mình không ngờ lại cảm thấy duy trì không được.

Ođin Lage nói qua, nếu như không đi xuống, hai người Tania sẽ không chờ nổi thì ra nguyên nhàn cũng là bởi vì đã trôi qua một ngày.

Trên mặt hắn nổi lên một tia cười khổ, vị thần vương bệ hạ này thật đúng là thú vị, không ngờ lại cùng mình làm ra trò đùa không lớn không nhỏ như vậy. Chẳng qua chính là vì trò đùa này cho nên mới khiến cho hai vị chủ thần Tania cho rằng Tiếu Ân quan hệ mật thiết với Odin Lage. Có lẽ, đây cũng là Odin Lage thần vương bệ hạ cố ý làm như vậy.

Sau khi rời khỏi thần quốc của Odin Lage. Tiếu Ân cũng không lập tức đi tới điểm tới hạn trong quang minh chi hải mà ủy thác toàn quyền việc kiến tạo thần quốc cho hai vị chủ thần Tania, ngay cả ma pháp lục thư của Odin Lage tặng cho cũng không chút do dự giao ra.

Hai vị thần linh kia cảm thấy vô cùng khó hiểu đối với cách làm như vậy của Tiếu Ân, nhưng bọn họ cũng đồng ý không chút do dự.

Kiến tạo một thần quốc khổng lồ đối với thần linh bậc thấp là một việc tương đối khó khăn, nhưng ở trong mắt của hai vị chủ thần lại vô cùng đơn giản. Hơn nữa lúc này bọn họ từ chỗ thần vương bệ hạ thu được rất nhiều phần thưởng, chỉ là một thần quốc tự nhiên không ở trong mắt bọn họ. Về phần hướng đi của Tiếu Ân, bọn họ căn bản là không dám hỏi, trời mới biết là có liên quan tới quang huy chi chủ hay không, loại chuyện này, tốt nhất vẫn là ít xen vào một chút.

Sau khi nhắc lại một lần quan hệ tốt đẹp với hai vị chủ thần, Tiếu Ân lập tức không chút do dự rời khỏi tiểu đoàn đội này, quay trở về đại bản doanh của mình trong thời không hồng lưu.

Mà hai vị chủ thần Tania tâm tình lại có chút kích động, ở trên điểm tới hạn mới kiến tạo lên thần quốc khổng lồ, từ nay về sau, bọn họ rốt cuộc đã không cần vì chuyện mỗi một trăm năm phải rèn luyện thần thể một lần mà sầu.

Cuộc sống trong một đoạn thời gian sau đó, sự tích có liên quan đến chủ thần thần bí vừa mới tấn thăng Tiếu Ân nhanh chóng truyền lưu giữa tất cả chủ thần, thậm chí còn là thần vương bình thường. Một chủ thần có được năng lực tử điện, hơn nữa có quan hệ thần bí với quang huy chi chủ Odin Lage, quả thật có được tư cách được tất cả mọi người chú ý. Hơn nữa, vị chủ thần này còn trực tiếp nắm trong tay một điểm tới hạn.

Chỉ có điều, không quản là bởi vì Tiếu Ân nắm giữ năng lực tử điện, hay là bởi vì Odin Lage, tóm lại bất kể là vị thần linh nào cũng không có ý nghĩ muốn trêu chọc vị chủ thần này. Kể từ đó, thanh danh của Tiếu Ân nhanh chóng trở thành một truyền kì trong thần giới, và từng bước lan tràn ra.

Tiếu Ân đã trở về trong thời không hồng lưu, hoàn toàn không biết gì cả đối với biến hóa của ngoại giới. Chuyện đầu tiên hắn làm sau khi trở lại thần quốc, chính là tuyên bố để bốn vị ngụy thần Tower Belli bắt đầu làm tốt chuẩn bị châm thần hỏa.

Thu hoạch của lần xuất ngoại này thực sự là quá lớn, không chỉ thu được vô số tài nguyên từ chỗ Odin Lage, hơn nữa cũng khiến trong lòng hắn có hiểu biết và so sánh khả quan đối với thực lực của mình. Hắn đã có thể khẳng định, mình ở bên trong thần giới cũng đã xem như nhân vật đứng đầu. Hơn nữa nghe giọng điệu của Odin Lage, hắn cũng hiểu được, ở bên trong thời không hồng lưu, bất kể hắn phát triển như thế nào, đều không có khả năng có người đến quấy rầy. Mặc dù không rõ vị quang huy chi chủ này vì sao lại đối đãi thân mật với mình như vậy, nhưng dưới tình huống như vậy, nếu Tiếu Ân còn không biết mau chóng phát triển thế lực của mình, thì hắn đã thực sự là một tên ngu ngốc.

Trong quầng sáng thời gian, thời gian trôi qua gấp trăm lần ngoại giới.

Hai mươi năm ở ngoại giới, trong quầng sáng thời gian đã trôi qua hai trăm năm. Mặc dù thời gian hai trăm năm đối với một thần linh mà nói cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi nhưng dưới sự ủng hộ của Tiếu Ân cung cấp tài nguyên gần như vô hạn, trong quầng sáng thời gian cũng đã có biến hóa cực lớn.

Hiện tại xung quanh bên ngoài thần quốc của Tiếu Ân, không còn là ba thần quốc lẻ loi nữa, mà có thêm trọn mười sáu tòa thần quốc. Trong đó thần quốc của Day Ville và Cự Ma Thần phát triển nhanh chóng nhất, chỉ dùng thời gian hai trăm năm, cũng đã đạt tới tiêu chuẩn của bậc cao gần đỉnh, chỉ kém một bước là có thể tiến giai đến bậc cao đỉnh phong.

Tốc độ như vậy khiến Hắc Long Vương rất khổ sở, nhưng cho dù lão long này liều mạng tu luyện, khó khăn lắm chẳng qua cũng chỉ bước vào cánh cửa thần linh bậc thấp mà thôi, khiến tin tưởng của hắn chịu đả kích nặng nề, hơn nữa đã thề độc, không bao giờ so sánh với hai thần linh biến thái này nữa. Về phần so sánh với Tiếu Ân, đó càng là suy nghĩ ảo tưởng không thực tế đã sớm buông tha.

Ngoại trừ bọn họ, nơi này còn mười ba vị thần linh yếu nhược đã châm thần hỏa. Không chỉ có bốn vị ngụy thần Tower Belli, ngay cả năm vị đệ tử Kim, ba toàn phong Hắc Hoàng Bạch, á long Tyress đều đã thuận lợi châm thần hỏa. Mà mấy người tiểu hồ ly Juliana, tinh linh Sara, còn có Dida cũng đều thuận lợi, từng bước trở thành ngụy thần ở dưới chỉ đạo của Tiếu Ân, chỉ cần tu vi không ngừng đề cao, cuối cùng cũng có một ngày châm thần hỏa.

Trong đó làm người ta ngạc nhiên và thán phục nhất chính là ngay cả lão Bond người bình thường không hề có thiên phú ma pháp đều đã trở thành một vị cường giả có thực lực ma đạo sĩ. Điều này không thể không làm cho người ta cảm thán, sau khi có chủ thần làm chỗ dựa, một con heo chỉ sợ đều có thể biến thành tồn tại giống như cự long.

Một người đắc đạo, gà chó thăng thiên, ở nơi này tuyệt đối không phải là thần thoại.

Tiếu Ân có tin tưởng, theo bản thân mình không ngừng hùng mạnh, khẳng định có thể làm cho trong thời không hồng lưu xuất hiện một thế lực thần linh hùng mạnh giống như các gia tộc Long tộc, gia tộc Phong Linh. Chẳng qua, khác biệt duy nhất với những gia tộc này chính là, Tiếu Ân nơi này chính là tồn tại cục diện quỷ dị của ba hệ thần linh.

Khi thực lực trong thời không hồng lưu chậm rãi tích tụ, hắn cũng đang thuận tiện tìm kiếm ngọn nguồn sinh ra Thất thải lưu ly vụ, chỗ điểm tới hạn thần bí kia. Suốt thời gian hai trăm năm, cuối cùng hắn cũng đã tìm được một chút manh mối.

Một địa phương, có một chỗ thần bí mà sâu không lường được. Đó chính là một trong những cấm địa nổi tiếng của thần giới, Thời không Hồng lưu. Ở mảnh cấm địa nguy hiểm này có không gian và đoàn khí lưu các loại thuộc tính., hiện giờ thậm chí còn bộc phát ra tin tức có quầng sáng thời gian. Nhưng khác với trước kia chính là, ngay cả tin tức trọng đại như thế, cũng không có vị thần linh nào nguyện ý tiến vào trong mảnh cấm địa này.

Không chỉ là các thần linh bậc thấp như thế, cho dù là các thần linh đứng ở đỉnh cao nhất của kim tự tháp cũng như thế. Đặc biệt những thần vương điên cuồng trong truyền thuyết, bọn họ dường như có một loại tâm tính bao dung đặc thù đối với chủ nhân của Thời không Hồng lưu, không ngờ cam tâm tình nguyện yên lặng và chờ đợi người này tiến bộ mà không can thiệp.

Các chủ thần trong toàn bộ thần giới, đều mơ hồ cảm ứng được, một bầu không khí quỷ dị đang không ngừng lan tràn trong thần giới. Mà ở trong thần giới đã xảy ra chút biến hóa kỳ dị không nhận ra được, đồng thời bên trong Thời không Hồng lưu cũng đã xảy ra một ít chuyển biến tinh tế.

Thời không Hồng lưu cực lớn mà vô biên ngoại trừ những đoàn khí lưu không ngừng xoay tròn, thì không có sinh linh nào phiêu đãng ở trong này. Nhưng ngay lúc này, một thứ gì đó bằng nắm tay "xoẹt" một tiếng, từ trong một mảnh hư không tìm tới. Sau đó, cái thứ hai, thứ ba... mảnh hư không này lập tức tràn đầy vô số vật thể kỳ dị.

Mấy thứ này toàn bộ từ sắt đúc luyện mà thành, bên trong mặc dù có được một chút năng lượng ma pháp, nhưng những năng lượng này chỉ làm như nguồn động lực mà thôi cũng không có tác dụng kỳ diệu gì.

Chậm rãi ít nhất trên ngàn vạn tiểu viên cầu phân bố đầy một khu vực, khoảng cách giữa các viên cầu hoàn toàn bằng nhau. Sau khi tất cả viên cầu phân bố xong, một hồi thanh âm kỳ dị từ trong tất cả viên cầu đồng thời phát ra rồi trên mỗi viên cầu đều kéo dài ra hai thứ giống như chân máy, và nhanh chóng chuyển động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui