Dị Giới Harem Hệ Thống


Hắn sau khi được Tiễu Nhã dẫn đi đăng ký nhập học.

Hắn không biết vì sao nhưng lại vào mà đích thân tên Hoắc Vũ Hạo đó sẽ vào học, cùng với ký túc xá với Đường Vũ Đồng nữa.

Cái này có phải do hắn móc đi võ hồn của tên kia hay không mà hắn thành người thay thế trong chuyện này rồi.

Hắn một mình đi về kí túc xá, nơi hắn sẽ ở trong thời gian tới, trước khi đến phòng hắn vẫn là thấy một lão già đang nằm ghế dựa.

Trên người lão có chút long uy, mức độ này nếu là hắn không có huyết mạch long tộc chắc không nhận ra được luôn quá.

Nếu dể hắn nhận xét phòng ở học viên cho hiện tại với quá khứ thì khó mà nói hết, bây giờ có hồn đạo khí phát triển, phòng ốc cũng hiện đại hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Cảm khái xong rồi thì hắn liền đi tắm, các vết thương khi xuyên qua không gian cũng đã đống vãy, không đến hai ngày nước có lẽ sẽ lành hoàn toàn.

Mặc vào bộ đồng phục thì hắn liền bắt đầu lên nóc nhà tu luyện.

Năng lượng từ hồn hạch trước kia của hắn đã không còn trong thân thể nhưng vẫn còn hạch tâm, hắn có thể dựa vào nó mà nhanh chóng làm một cái hồn hạch mới.

Từ đây hắn sẽ không sợ chuyện năng lượng chảy ngước nữa, vì hồn hạch có thể trở thành một cái van khoá nước.

Luyện một mạch đến tối, hắn liền đi ăn tối; tuy vậy hắn không có nhiều tiền thông dụng ở thế giới này.

-Công tử là có thể mở được cuốn sách rồi.

( Tiểu Kim )

Lúc này Tiểu Kim lại xuất hiện và báo một tin tốt cho hắn.

-Thế có tìm được thứ gì tốt trong đó không?

-Đồ tốt là có, nhưng đây bản chất là một cuốn Hệ Thống Nhật Ký nên là công tử có muốn dùng hết công năng không? Nếu công tử không muốn thì ta có thể tắt mấy chức năng đó đi.

( Tiểu Kim )


-Cứ giữ lại đi, coi như giết thời gian tại thế giới này.

-Vậy công tử dùng nó đi, mỗi ngày 100 chữ là có mốc thưởng.

( Tiểu Kim )

Nàng ấy để lại cuốn sách đang lơ lững trước mặt hắn.

Hắn liền dùng suy nghĩ viết thử mấy tên nhân vật chính viết nhật ký tại đấu la, hắn muốn thử xem cảm giác đó ra sao mà thời đó lại nổi như thế.

| Ngày một - Đến Đấu La giới 2, Thương võ hồn đã bị phong ấn chỉ còn lại Linh Mâu võ hồn.

Cướp được hồn hoàn của 100 vạn năm hồn thú trong tay nhân vật chính.

Làm thịt một người xuyên việc, lấy được cuốn nhật ký này.

Đã gia nhận Sử Lai Khắc học viện, vào tam ban của mụ Chu.

Mục tiêu là tu luyện về lại 40 cấp.

Tối nay sau khi ăn tối xong sẽ đánh với Vương Đông nữ giả nam trang một trận.

| - Tổng kết chín hai chữ chưa đạt chỉ tiêu.

Thấy bản thân chỉ viết được chín hai chữ chưa đạt chỉ tiêu trăm chữ thì liền làm hắn thấy khó khăn.

Hắn không thuỷ như mất tên tác giả giả kia được, chuyện trên trời dưới đất gì cũng ghi vào.

Vẫn là nhân tâm khác nhau nên mới có sự khác nhau này mà.

Tuy vậy với chín hai chữ này hắn vẫn nhận được 500 đồng vàng.

Đủ cho hắn dùng một thời gian, ăn uống no đủ xong hắn liền quay về ký túc xá.

Vừa về hắn liền nghe luôn một mạch năm điều từ Vương Đông ở cùng phòng với hắn.

-Nghe rõ chưa? ( Vương Đông )

Mắt trái của hắn giậc lên liên tục khi nghe mấy điều này dù đã biết trước nhưng giờ vẫn cảm thấy khó chịu.

-Tại sao ta phải nghe lời của kẻ nữa giả nam trang để vào ký túc xá nam như ngươi? Nếu không muốn như thế thì tự đi mà qua ký túc xá nữ mà sống đi.

Hắn mắng xong liền vô phòng lên giường mà đắp chăn ngủ, dù các vết ngoài đã lành nhưng vẫn còn một chút nội thương.

Với lại ngủ là cách hồi phục nhanh nhất hắn có hiện giờ.

Vương Đông sau khi bị hắn mắng thì không có cải cố lên, nếu làm ầm lên thì mọi người thực sự sẽ biết vấn đề bản thân đang nữ giả nam trang.

Bản thân nàng ta bây giờ chỉ có thể hậm hực mà sống cùng với hắn tại một ký túc xá thôi.

Hôm sau, sau khi chuông đồng hồ reo lên hắn liền đi đến phòng học.

Trên đường hắn câu thông với Tiểu Kim về thông tin các thứ ẩn giấu trong cuốn sách lúc trước.

-Trong các trang giấu là một không gian lưu trữ riêng biệt, công tử có thể dùng lưu trữ thoả thích ( Tiểu Kim )

-Thế trong cuốn sách đó có những gì?


-Trong cuốn sách này, có lưu trữ lấy mấy luồng Đấu La bản nguyên, công tử có thể dùng để ngưng tụ hồn hoàn.

Ngoài ra còn có lượng lượng tiền tài dùng để lưu thông tại thế giới này và vài cái hồn cốt.

( Tiểu Kim )

-Trong cuốn sách đó có kiến thức hay hồn lực lưu trữ không?

-Không có hồn lực lưu trữ để quán đỉnh nhưng kiến thức về hồn đạo khí, đoán tạo và ám khí thì vẫn là có.

( Tiểu Kim )

-Vậy truyền cho ta hai luồng bản nguyên đi, cũng lựa luôn một bộ hồn cốt thích hợp cho Đường Nhã giúp ta.

Đang đi hắn nhận thấy có hai luồng sức mạnh đi vào hai con mắt của hắn, chúng quay trong mỗi bên mắt tại nên một vòng tròn.

Từ hồn hoàn trăm vạn năm bị mỗi vòng tròn hút lấy hai kỹ năng, Thiện nhãn lấy đi tham dò và chia sẽ, Tà nhãn lấy đi công kích và quấy nhiễu.

Hồn hoàn trăn vạn năm sau khi mất đi hai kỹ năng liền dư ra một khoảng trống và hấp thu hồn lực của hắn để bổ đầy.

Hắn tốn mất ngày tu luyện cuối cùng cũng bị kéo về 11 cấp như ban đầu.


Hắn vào lớp học và ngồi đúng vào vị trí của bản thân, một lát sau thì mọi người cuối cùng cũng đông đủ.

Lúc này bà lão Chu Y đi vào lớp vào hỏi luôn lúc báo danh có những ai đánh nhau như đúng quy trình.

Hắn cũng ngán với tình tiết này lắm rồi vì đọc đồng nhân chuyện này hơi nhiều.

Hắn liền đứng lên và đi về phía cửa luôn.

-Tiểu tử, ta đang nói gì ngươi nghe hiểu không? ( Chu Y )

-Đánh nhau hay không đánh nhau thì cũng chạy 100 vòng quanh quảng trường trong một canh giờ.

Chạy không đủ liền bị khai trừ.

Nói hết câu thì hắn liền đi ra vào bắt đầu chạy, để lại cả lớp ngơ ngác và Chu Y bất ngờ.

Với hắn thì chuyện chạy này không tốn sức mấy, hắn vừa chạy vừa hít thở đều mà tu luyện.

Không luyện được Tâm pháp của hắn vì vẫn còn chút nội thương với lại bây giờ là buổi sáng, không có âm phong.



Hắn nhanh chóng mà xong hết 100 vòng và về đúng nơi, một lúc lâu sau thì những người khác mới xong 100 vòng.

Kết quả vẫn là có người bị đuổi, hắn thì don't care và tiếp tục chuyện của bản thân.


Buổi trưa Tiểu Nhã đến gặp hắn và hẹn hắn buổi tối cùng nhau đi dạo.

Cũng muốn đẩy sức chiến đấu của nàng ấy lên nên hắn cũng chốt lịch luôn.


Buối chiều vào lớp học thì hắn dã đứng sẵn ở quảng trường rồi.

Khi có mặt mọi người đầy đủ thì được Chu Y ném cho một cái trụ mỗi người.

Món đồ này chỉ nặng tầm mười cân, hắn nhấc lên vẫn khá nhẹ nhàng, dù sao trước kia hắn đã vác cây Đế Hoạ Thiên Thương nặng tầm vạn cân để mà đánh nhau rồi.

Hắn một đường mang giáp trụ chạy liên tục không dừng.

hơi thở và bước chân vẫn đều đặn từ đầu đến cuối.

Chạy như vầy hắn để ý rằng kinh mạch có sự co giản liên tục nên vận chuyển hồn lực cũng tăng nhanh lên một phần.

Đến tối, hắn với Tiểu Nhã đi dạo tạo khu chợ tự phát của Sử Lai Khắc.

Hắn bỏ tiền mua một căn nhà tại Sử Lai Khắc thành này qua lượng tiền lấy từ cuốn nhật ký kia, trong lúc đi dạo.

Với tính cách ham ăn của nàng ta nên hắn cũng mua chút đồ về tự nấu, tay nghề của hắn thì rất tốt nên vỗ béo cô nàng này cũng không phải chuyện khó gì.

Sau khi cho miệng trên của nàng ta ăn no rồi thì phải đến miệng dưới chứ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận