Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Edit: Theresa Thai

Beta: Sakura

Connor thề, trong 17 năm qua, cậu chưa từng đến gần tử vong như thế.

Địa Hành Long gần ngay trước mắt, giống như tùy thời đều có khả năng nuốt chửng cậu. Sống và chết, chỉ trong nháy mắt.

Đang lúc cậu ngừng thở, cho là mình không thoát được thì ánh sáng trắng hiện lên. Một giây sau, cậu xuất hiện ở khu phồn hoa náo nhiệt, xung quanh tiếng rao hàng không ngừng, tràn đầy hơi thở bình yên tường hòa.

Connor sửng sốt trong nháy mắt, cho là mình sinh ra ảo giác.

“Ầm!” Lưng Mập Mạp đã sớm bị mồ hôi lạnh xối ướt, giờ phút này nằm trên mặt đất, thở từng ngụm từng ngụm, không có chút hình tượng nào có thể nói.

Thấy bạn đồng hành nhìn qua, cậu lắp bắp giải thích, “Chân, chân run.”

“Chúng ta không chết?” Một cô gái trừng to mắt, không dám tin.

Một cô gái khác một trận hoảng sợ, oa một tiếng khóc lên, “Quá tốt rồi, quá tốt rồi!”

“Đến cùng là xảy ra chuyện gì?” Connor cực kỳ không hiểu.

“May mắn.” Mập Mạp thở hổn hển hồi lâu, thật vất vả bình phục hơi thở, “Trước đó không lâu vớ được một quyển trục thuấn di, nói là lúc gặp phải nguy hiểm thì xé, lập tức liền có thể thoát khỏi chiến trường.”

“Tớ nghe thấy khá tốt, liền tích trữ một cái phòng ngừa vạn nhất, không nghĩ tới hôm nay có thể phát huy được tác dụng...”

Cha của Mập Mạp là thương nhân nổi danh trong Đế quốc, trong nhà phi thường có tiền. Có tiền tới trình độ nào đây? Có thể giàu đến không đau lòng quyên ra một phần tài sản, để đổi lấy tước vị “Tử tước”.

Bình thường mà nói, người có tiền phần lớn tiếc mệnh, trên thực tế cũng đúng là như thế.

Mập Mạp rất sợ người đã chết tiền không xài hết, cho nên nghe nói quyển trục phép thuật có thể cứu mạng, lập tức dùng nhiều tiền mua một cái.

Lúc này sống sót sau tai nạn, quay đầu nhớ lại, đặc biệt may mắn mình nhát gan tiếc mệnh, dùng tiền không nương tay.

Nghe vậy, trong lòng Connor buông lỏng. Cậu ngắm nhìn bốn phía, tận lực dùng giọng điệu bình thản hỏi, “Nơi này là nơi nào?”

“Clayton, cách học viện không xa.” Mập Mạp trả lời.

Lúc này Connor mới yên tâm.

Cậu hơi cúi đầu, trịnh trọng thi lễ, “Connor Austin, cảm tạ các hạ đã viện thủ, cứu tôi ra khỏi miệng Ác Long. Tôi thề, ngài đã nhân được tình hữu nghị cả đời của tôi.”

Mập mạp ngây người. Connor Austin? Đây không phải tên con trai độc nhất của Công tước sao?

Hai cô gái như mới tỉnh mộng, rối rít nói cảm ơn, biểu thị phần ân tình này các cô cũng sẽ nhớ một đời.

Con trai độc nhất của Công tước, con gái thứ của Hầu tước, con gái độc nhất của Bá tước? Mập Mạp nghe xong các bạn nhỏ đồng hành tự giới thiệu, cảm giác mình muốn ngất, đầu óc sắp không đủ dùng.

Cậu chỉ là con trai nhà giàu mới nổi, nổi danh học tra của lớp mà cứu được thiếu gia, đại tiểu thư xuất thân cao quý?

Mập Mạp hoài nghi mình đang nằm mơ.

Connor ho nhẹ một tiếng, thái độ hữu hảo trước nay chưa từng có, “Những người khác không biết chúng ta đang ở đây, chắc sẽ rất lo lắng. Sau khi nghỉ ngơi xong thì nên về sớm thôi?”

Hai cô gái cùng nhau gật đầu, phi thường đồng ý.

Mập Mạp nghĩ nghĩ, đề nghị, “Nếu không mọi người đi trước đi? Tớ còn có chút việc phải làm.”

Về phần các bạn nhỏ nói “Ghi khắc ân tình” cái gì thì cậu không để trong lòng.

Trong suy nghĩ của Mập Mạp, lời dễ nghe ai cũng biết nói, nghe qua liền thôi, sao có thể coi là thật chứ? Ngay cả kêu người ta chờ, cậu cũng ngại mở miệng!

Không ngờ Connor lại không có chút ý đùa giỡn, nghiêm mặt nói, “Cùng nhau hành động tương đối tốt hơn, lạc đàn không an toàn. Nếu không ngại, tớ đi cùng cậu.”

Mập Mạp thành thật thẳng thắn, “Ngại thì không ngại, chỉ sợ làm phiền mọi người. Tớ muốn đến tiệm trang bị Alice mua quyển trục để dành, phòng ngừa lại xảy ra chuyện.”

Trải qua tao ngộ một ngày này, cậu sâu sắc cảm thấy, từ nay về sau trên thân không mang theo quyển trục thuấn di, cậu cũng không dám ra khỏi cửa.

Quyển trục? Là thứ vừa rồi xé ra liền cứu mạng? Vậy tuyệt đối là phải đi theo ah!

Cô gái bên trái nghĩa chính ngôn từ, “Không sao, chúng tớ không sợ phiền phức.”

Cô gái bên phải mang thần sắc trịnh trọng, “Vừa rồi vì cứu người, cậu đã dùng xong quyển trục trong tay. Như vậy đi, chúng ta cùng đi qua, tớ mua thêm một quyển tặng cho cậu.”

Mập Mạp không phải không cảm kích, chỉ là...

“Giá bán là 50 đồng vàng, mỗi người mỗi ngày chỉ được mua tối đa một quyển, cậu thật sự nguyện ý mua thêm một quyển tặng tớ?” Cậu cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Cô gái vừa hứa xong, “... Tặng vẫn là phải tặng, nhưng hôm khác đi.”

Tuy nói quyển trục có giá cao chót vót, nhưng mà vẫn chấp nhận nổi.

Càng làm cho cô để ý hơn chính là, không mua một quyển trục thuấn di cất ở trong túi, giống như không có dũng khí trở về học viện, bởi vậy trả nhân tình chỉ có thể đợi hôm khác. Dưới mắt trọng yếu nhất, là bảo hộ an toàn sinh mệnh chính mình.

Liền tính như vậy, Mập Mạp vẫn rất vui vẻ, “Tớ biết tiệm trang bị ở đâu, để tớ dẫn đường cho!”

**

Học viện Hoàng gia.

Giam lại Địa Hành Long, đưa người bị thương đến phòng y tế để tiếp nhận trị liệu, trấn an học sinh chấn kinh... Bận rộn hồi lâu, bạo động cuối cùng lắng lại.

Sau đó liền phải nghiên cứu vì sao lại xảy ra bất trắc.

Sở trưởng Sở nghiên cứu trăm mối vẫn không có cách giải, “Lúc bắt Địa Hành Long, nó bị thương, đang ăn thảo dược chữa thương. Theo lý, không có khả năng khỏi hẳn nhanh như vậy.”

Là giáo sư duy nhất có mặt lúc sự cố đột phát, Pháp sư hệ Lôi mang thương tích tham dự cuộc họp, “Sự việc rất kỳ quái. Theo tôi thấy, thực lực của con Địa Hành Long mà học viện bắt được này cao hơn đồng loại rất nhiều.”

“Chẳng những kích cỡ to lớn hơn, khí lực lớn hơn, liền ngay cả tính chống đỡ pháp thuật cũng vượt qua trình độ bình quân.”

“Cho nên tôi đang nghĩ, nó có thể là biến dị không?”

Biến dị ah? Mọi người lâm vào trầm tư.

Noah thình lình mở miệng, “Lúc bắt, nó đang ăn thảo dược gì? Cho ta xem.”

Vị này địa vị đặc thù, bất kỳ ai cũng không thể xem nhẹ ý kiến của anh.

Nghe vậy, sở trưởng lập tức lấy ra thảo dược mang về cùng, cũng giải thích, “Ma thú cấp cao có thể phân rõ thảo dược có hại hay không. Nó đã chủ động ăn, vậy chính là có lợi. Vì phòng ngừa Địa Hành Long trọng thương khó lành, sau khi bắt được, tôi cố ý kêu người hái chút thảo dược này về dự trữ.”

Noah quan sát tỉ mỉ từng tận, một lát sau lấy giọng điệu chắc chắn nói, “Địa Hành Long không phải bị thương, mà là đang thăng cấp.”

Mọi người, “???”

Tất cả mọi người sửng sốt.

“Thảo dược này tên là ‘Long thương’, ăn vào có thể giúp Long tộc thăng cấp. Nhưng quá trình thăng cấp quá đau đớn, Long tộc thường thường lại bởi vì không chịu nổi mà từ tàn đến chết.” Giọng điệu Noah đạm mạc.

“Vết thương các người nhìn thấy, là Địa Hành Long tự mình gây ra.”

“Ăn xong thảo dược không chết, tự nhiên sẽ thăng cấp. Trong quá trình thăng cấp hao phí lượng lớn thể lực, bụng rất đói. Lúc này trông thấy một đám mồi tươi non ngon miệng xuất hiện ngay trước mặt, nó đương nhiên không kịp chờ đợi đi săn.”

Là thế này sao? Tất cả mọi người lâm vào trầm mặc nghi ngờ.

“Thứ gì đều mang vào học viện, cũng không sợ xảy ra chuyện.” Cười lạnh một tiếng, Noah thuấn di rời đi.

Biểu lộ của sở trưởng Sở nghiên cứu xấu hổ không nói nên lời, trong lòng oán thầm, ngài cho rằng người người đều như ngài, nhìn một chút liền biết là thảo dược gì, có công hiệu gì sao? Nếu sớm biết đây là con Địa Hành Long đã thăng cấp thành công, bọn họ liền sẽ không trêu chọc!

**

Bốn người lấy Connor dẫn đầu đã bình an trở về!

Bị Địa Hành Long để mắt tới, còn có thể sống sót, quả thật là kỳ tích!

Nghe nói đây cũng là bởi vì mua quyển trục phép thuật của tiệm trang bị Alice.

Vô số tin tức ngầm điên cuồng truyền bá ở trong học viện.

Hết lần này tới lần khác ngay tại lúc này, có người tự hào biểu thị, cô ấy đã bỏ ra 130 đồng vàng mua được Trái tim của biển, đeo vào uy lực pháp thuật tăng lên 30%.

Lại có người trong lúc vô tình nói lỡ miệng, anh ta lấy giá 140 đồng vàng mua được một chiếc không gian giới chỉ, qua tay lấy giá 250 đồng vàng bán đi, vừa đi vừa về liền kiếm được 110 đồng vàng.

Hơn 100 đồng vàng là khái niệm gì? Ở học viện Hoàng Gia học tập, từ nhập học đến tốt nghiệp, chi tiêu tiết kiệm một chút, học phí, tiền sinh hoạt,… tất cả chi phí cộng lại, đều không hao phí nhiều như vậy!

Nói cách khác, người kiếm lời kếch xù do chênh lệch giá này, đi học không chỉ có không cần ra tiền, mà còn có thể kiếm thêm một khoản ngoài định mức.

Nghe được tin tức, rất nhiều người ghen tị điên rồi. Bọn họ không nhịn được ở trong lòng tính toán —— người khác có thể chuyển tay kiếm chênh lệch giá, mình đương nhiên cũng có thể.

Trong mấy ngày ngắn ngủi, lượng tiêu thụ của tiệm trang bị bạo tăng.

Ba bộ trang bị quý hiếm đều được bán hết, không có một cái chừa lại. Giá đấu giá càng ngày càng cao, thậm chí có cái vượt qua 200 đồng vàng.

Mà quyển trục thuấn di từ một ngày bán được 3 – 5 quyển, dần dần biến thành một ngày bán hết 8 – 15 quyển, lại đến một ngày ổn định bán hết 20 quyển, ngẫu nhiên còn sẽ xuất hiện tình huống bán sạch.

Spears không chỉ một lần âm thầm cảm khái, cửa hàng muốn phát hỏa.

Trên thực tế cũng đúng là như thế.

Khách tới cửa hàng càng ngày càng nhiều, náo nhiệt không giống như là cái tiệm nhỏ quạnh quẽ lúc trước.

Ngoài ra, không ít người còn kéo cô tố khổ.

“Trang bị đầu tiên vừa bán xong liền đến cái thứ hai, cái thứ hai vừa bán xong liền đến cái thứ ba, ở giữa ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có... Từ sáng sớm đến tối ở trong tiệm trang bị đấu giá, dãy núi U Minh đều không đi được!”

“Tôi muốn rời khỏi cửa hàng, đi làm chính sự. Không cạnh tranh được với người khác, không giành được vật phẩm đấu giá, nhìn thêm hai mắt cũng tốt.”

“Mỗi ngày bán 3 món trang bị pháp thuật, có mặt mũi gì mà xưng mình là tiệm trang bị! Có bản lĩnh mỗi ngày bán 30 món đi!”

“Hơi tí liền kêu giá đến 180 đồng vàng, 200 đồng vàng, có thể chừa cho người khác đường sống không? Tôi tiết kiệm được 150 đồng vàng dễ dàng sao? Đều ở trong tiệm cạnh tranh ba ngày rồi, vậy mà một món cũng không mua được!”

...

Tiếng phàn nàn không ngừng, cùng lúc đó, thanh danh tiệm trang bị càng ngày càng vang, khách hàng càng ngày càng nhiều, giá bán sau cùng càng ngày càng cao.

Có chút người thám hiểm cao cấp cả ngày bận rộn đi săn, căn bản không biết tiệm trang bị đã khai trương. Đợi đến khi nghe nói chuyện này, liền lập tức gia nhập vào hàng ngũ tranh đoạt.

Còn có thương nhân chuyên đóng quân ở tiệm trang bị, một lòng mong đợi kiếm tiện nghi. Nếu một lần nào đó số người tham gia đấu giá ít, giá sau cùng rõ ràng hơi thấp, bọn họ sẽ không chút do dự ra tay, tranh đoạt vật phẩm đấu giá.

Một khi may mắn mua được, đi đường suốt đêm, đến lãnh thổ của Công tước hoặc là Vương đô, gửi bán thương phẩm ở chỗ bán đấu giá, dùng cái này kiếm chênh lệch giá.

Mà cái này lại tiến thêm một bước đẩy cao giá sau cùng của trang bị.

Cơ hội lấy giá thấp nhặt nhạnh chỗ tốt, càng ngày càng ít. Thậm chí giữa thương nhân, thỉnh thoảng cũng sẽ phát sinh tranh đoạt.

**

Trong bóng tối, mấy kẻ thám hiểm tụ tập cùng nhau, trầm thấp thương nghị gì đó.

Một người trong đó mặc áo choàng, không thấy rõ diện mạo, giọng nói khàn khàn. Chỉ nghe hắn khặc khặc cười nói, “Thay vì bốc lên phong hiểm cực lớn đi vào dãy núi U Minh săn ma thú, chẳng bằng tìm một cơ hội cướp tiệm trang bị!”

“Buổi sáng, cửa hàng vừa mở liền động thủ. Ba món trang bị pháp thuật đẳng cấp quý hiếm, qua tay bán đi, đã đủ chúng ta sống thư thư phục phục mấy năm.”

“Chi tiêu tiết kiệm một chút, sống an an ổn ổn hết nửa đời sau, cũng không phải là không được.”

Cái này vừa nói, mấy người động lòng.

Chỉ có gia hỏa đứng đối diện kêu lên sợ hãi, “Các anh muốn có tiền đến điên rồi sao?”

“Tiệm trang bị là đại nhân Alice mở. Cô ấy chính là Pháp sư toàn hệ, thực lực sâu không lường được! Đến cùng lợi hại cỡ nào, cho đến nay, không ai biết được rõ ràng.”

“Liền tính bản thân cô ấy không thường xuất hiện trong cửa hàng, nhưng hai nhân viên thủ hạ, một người Pháp sư hệ Phong cấp 54, một người là Pháp sư hệ Hỏa cấp 58, đều rất khó đối phó.”

“Đừng nhìn lúc tiếp đãi khách hàng thì thái độ hiền lành, thật sự đánh nhau, một tay là có thể đánh toàn bộ chúng ta nằm xuống!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui